Dị Giới Liên Minh

Chương 152

“ Đây là Không Gian Thuật! Thằng bé lại hiểu được Không Gian Thuật.. Vkl..Điều này...”

Tại tòa nhà dành cho giáo viên, Bùi Thiên cùng ba vị phó hiệu trưởng nhìn nhau, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.

Bốn người là Độ Khí Cảnh, đi nhiều hiểu nhiều, bọn họ hoàn toàn có thể nhìn ra thứ đưa Long tới đây là một linh kĩ chứ không phải là một khoa học kĩ thuật.

Nhưng bởi vì đây là linh kĩ mới khiến họ không tin vào mắt mình.

“ Chậc… chậc. Thằng bé quả thực thần bí, đến cả Không Gian Thuật : Thiên phú của Thiên Nhân Cảnh cũng tu luyện thành.

Còn nữa, mới có mấy ngày, thằng nhóc đã đạt tới Dẫn Nguyên Cảnh, thật cmn chứ! Nó không phải vị Đại Thần nào đó chuyển sinh chứ”

Không giống như mấy người Bùi Thiên, Lý Thường Kiệt có hiểu một chút về Không Gian Thuật.

Tuy vậy, biết là một chuyện, khi chứng kiến Long thi triển “ Định Mệnh” ông cũng có tâm trạng không khác gì mấy người Bùi Thiên nhiều

Long không biết mình đã gây shock toàn tập cho một đám cường giả. Lúc này hắn ánh mắt hứng thú, tràn đầy tiếu ý nhìn về phía Nguyễn Bắc

Về phía Nguyễn Bắc, hắn thấy Long xuất hiện không những không sợ hãi mà còn cười lớn, tiếng cười tràn đầy vẻ sảng khoái:

“ Tao cứ tưởng mày chạy trốn cơ! Xem ra máy quả thật muốn chết khi lên đây đấu với tao. Hay là mày nghĩ có thể đánh bại tao?”

“ Ồ! Vậy ra mày rất mạnh?” Long cười híp mắt, ánh mắt đánh giá nhìn Nguyễn Bắc một lần. Sau đó lắc đầu, tràn đầy vẻ tiếc nuối

“ Chỉ là Luyện Tinh Cảnh cấp mười! Quá yếu”

“ Ha…ha, chỉ là một tên Sơ Nguyên Cảnh mà cũng dám nói tao yếu?. Thật là buồn cười ah”

Nghe Long nói vậy, Nguyễn Bắc không những không tức giận mà còn cười lớn, ánh mắt nhìn Long như một kẻ ngu ngốc vậy

Đồn rằng Phong Thần Nguyễn Tuấn Long có thực lực Luyện Tinh Cảnh . Thế nhưng, trong cả cái trường này, số người tin vào điều này rất ít. Dù sao, Long mới có mười bốn tuổi, mười bốn tuổi Luyện Tinh Cảnh, từ xưa đến nay chưa từng tồn tại

Nguyễn Bắc là một trong số đó, vì thế hắn tự tin vào thực lực của mình có thể đánh bại Long. Còn về việc Long một kiếm đánh bại ba tên Luyện Tinh Cảnh cùng một chiêu diệt Vũ Văn Hải, Nguyễn Bắc cho rằng đấy là kế của Long để tăng danh tiếng của mình thôi

“ Mày nghĩ âm mưu của mày không bị người khác nhìn thấu sao? Một kẻ Sơ Nguyên Cảnh làm sao có thể đánh bại một tên Luyện Tinh Cảnh được. Hôm nay tao sẽ cho mọi người biết bộ mặt thật của mày. Và cũng cho mày biết sự khác biệt giữa Luyện Tinh Cảnh và Sơ Nguyên Cảnh nó lớn thế nào”

Nguyễn Bắc ngẩng đầu cười khoái trí, tiếng cười mang theo một sự đắc ý vô cùng. Hắn đã có thể nhìn được tương lai tràn đầy màu hồng của mình. Chỉ cần hắn đánh bại Long, lúc đó danh tiếng, gái đẹp sẽ không ngừng bâu quanh hắn

Nhìn Nguyễn Bắc như một thằng điên ở đó tự biên tự diễn. Long có cảm giác muốn “ úp mặt vào sông quê”, đối với trí thông minh của thằng cha này hoàn toàn im lặng tới cực điểm. Hắn rất muốn biết là ông bố bà mẹ nào đã sinh ra được một đứa con “ cực phẩm” như vậy

Cũng chẳng làm mất thời gian của mình. Ngay tại lúc Nguyễn Bắc vẫn còn sống trong “ giấc mơ hồng” mà không để ý âm thanh “bắt đầu” của trọng tài, Long liền động

- Xoẹt

Dùng tốc độ cực nhanh, gần như tốc biến tới bên cạnh Nguyễn Bắc. Trong ánh mắt sững sờ của đối phương, Long khuôn mặt bình tĩnh nói bên tai hắn:

“ Đã có ai nói với mày rằng mày là một thằng ngu chưa. Nếu chưa có ai, vậy thì ngày hôm nay có rồi đó. Mày đúng là ngu hơn bò”

Nói xong, hắn một quyền nhẹ nhàng đánh lên ngực của Nguyễn Bắc, một quyền tưởng chừng như không có bất kì lực đạo nào

- Oanh

Một sóng xung kích khổng lồ từ cú đấm của Long lan tỏa ra xung quanh, Nguyễn Bắc chỉ cảm thấy một cỗ lực lưỡng bài sơn đạo hải đánh thẳng vào cơ thể mình.

- Phụt

Nguyễn Bắc phun ra một ngụm máu, khuôn mặt trắng xám như diều đứt dây bay xuống mặt đất, bất tỉnh nhân sự

Tĩnh, toàn trường hoàn toàn tĩnh lặng. Sau đó là tiếng reo hò điên cuồng của mấy ngàn người vang lên. Nếu ngày xưa có ai còn nghi ngờ thực lực của Long thì hiện tại bọn họ hoàn toàn tin rồi.

Một quyền đánh bại Luyện Tinh Cảnh đã hoàn toàn khiến những học viên khối lớp mười tâm phục khẩu phục. Hiện tại bọn họ đã tin Long là một tên Luyện Tinh Cảnh

Đứng ở trên võ đài, đón nhận vô số ánh mắt sùng bái , nghe bên tai hai chữ “ Phong Thần” không ngừng vang lên từ ngàn học viên lớp mười . Long không khỏi híp mắt, trên mặt lóe lên một tia hưởng thụ. Trong lòng không khỏi than: Đây mới là cuộc sống mà ta mong đợi ah

***********

“ Ren. Onichan thật giỏi . Nhanh như vậy thu được hai ngàn tín ngưỡng điểm rồi. Kiểu này thì chẳng mấy ngày anh ấy có thể mở ra tầng thứ hai của Tín Ngưỡng Tháp ah”

Bên trong tầng một Tín Ngưỡng Tháp, Rin nhìn con số không ngừng nhảy lên, âm thanh mang theo vẻ kích động cười hì hì nói với em gái mình

“ Phản Bác: Ren nói sai . Không phải mấy ngày mà là mấy phút. Ren quên chủ nhân còn có thể thu tín ngưỡng từ mấy chục triệu người đọc sao? “ Rin mở miệng, không chút do dự đá đểu chị mình.

Sau đó cô phát tay, lập tức một màn hình 3D, bên trong chiếu cảnh Long một quyền đánh bay Nguyễn Bắc, khuôn mặt bất biến của cô liền xuất hiện một tia đỏ ửng, ánh mắt hơi chút si mê

Tán Thưởng: Nhưng không thể nói lúc này chủ nhân thật sự rất đẹp trai ”

“ Đúng vậy ah” Ren gật đầu, hai tay để lên cằm, ánh mắt dại ra nhìn thân hình cao lớn trên màn hình khẽ lẩm bẩm một câu

“ E hèm! Mấy năm không gặp, Thật không ngờ hai cô gái ngây thơ ngày nào đã biết trở thành hai kẻ mê zai ah!”

Đúng lúc này, một âm thanh ngọt ngào vang lên phía sau lưng khiến bọn họ giật mình vội vàng quay đầu. Trong mắt lóe lên một tia kinh hỉ

“ Thủy Long Tỷ”

“ Vui mừng: Thủy Long Tỷ”

******************

“ Người chiến thắng: Nguyễn Tuấn Long”

Theo âm thanh trọng tài vang lên,Long từ trên võ đài bước xuống.

Theo từng tiếng bước chân của hắn, dòng người đông đúc lại tách ra thành một hàng như là bọn họ đang chào đón một vị cường giả vậy. Trong ánh mắt, đặc biệt là các cô gái tràn đầy vẻ nóng bỏng, sùng bái và điên cuồng

Trần Tuyền là người đi tới đâu tiên, hắn cầm lấy tay Long. Bộ dạng vui vẻ cực kì. Sau đó không khỏi tò mò hỏi:

“ Đại ca, anh đã trở lại. Một tuần nay anh đi đâu vậy?”

“ Ừ. Một tuần nay gia đình anh có chút việc nên anh phải về gấp. Mà thằng em cũng không tệ đó, đã đạt tới Luyện Tinh Cảnh cấp mười một”

Long vỗ vai Trần Tuyền, âm thanh tán tưởng nhìn hắn.

“ Là do sự phụ tận tình dạy bảo thôi”

Nghe vậy, Trần Tuyền không khỏi xấu hỗ gãi đầu, tuy vậy trong lòng vẫn cực kì cao hứng

“ Chỉ là một phần thôi, sự cố gắng của con mới là quan trọng. Cơ mà Long, cháu thật sự không khỏi khiến ta hết kinh ngạc này tới kinh ngạc khác ah. Dẫn Nguyên Cảnh, cmn chứ! Nếu không phải là ta biết cháu là người còn tưởng rằng là vị Đại Thần nào chuyển sinh đó”

Lý Thường Kiệt đi tới, ánh mắt nhìn Long như nhìn một con quái vật vậy.

Dù cho ông đã sống đã hơn năm mươi ngàn năm, thế nhưng ông chưa bao giờ nhìn thấy một người nào mà mười bốn tuổi là Dẫn Nguyên Cảnh. Thực lực của Long lúc này lại một lần nữa phá tan thế giới quan của ông

“ Cái gì! Dẫn Nguyên Cảnh? Không thể nào!”

Nghe Lý Thường Kiệt nói vậy, Ngọc Liên cùng Trần Tuyền ánh mắt trừng lớn, mắt chữ O, mồm chữ A nhìn về phía Long. Sau đó đồng thanh hô lên một tiếng thất thanh khiến cho không ít người ánh mắt đổ về phía này.

“ Đúng vậy. Anh Long đã là Dẫn Nguyên Cảnh ah. Ngay cả mình cũng không dám tin nhưng đó là sự thật”

Không đợi Long lên tiếng, âm thanh ngọt ngào của một cô gái vang lên. Âm thanh mang theo vẻ tự hào, kiêu ngạo

Chỉ thấy Uyển Như cùng Lạc Tuyết sóng vai đi tới, trong ánh mắt hâm mộ ghen ghét tị hận của cả nữ sinh và nam sinh, hai người phân biệt ôm lấy tay Long . Và người lên tiếng chính là Uyển Như

Nghe vậy, Trần Tuyền và Ngọc Liên đều hiểu đây là sự thật.

Lập tức, Trần Tuyền dùng ánh mắt “ nóng bỏng”, “ thắm thiết” tràn đầy “ yêu thương nhung nhớ nhìn Long.

Ánh mắt nóng rực tới nỗi không chỉ Long mà tới chúng nữ cùng Lý Thường Kiệt được một phen lạnh sống lưng, dùng tốc độ nhanh nhất cách xa Trần Tuyền

“ Mẹ nó Trần Tuyền! Ta nói trước ta thẳng từ trên xuống dưới, là một tên nam nhân chính hiệu nhé” Long hai tay ôm ngực, trong lòng không khỏi rét run gào lên

“ Đúng đó. Cậu muốn động vào anh ấy phải bước qua xác tui” Uyển Như ôm Long thật chặt, giống như cọp mẹ bảo vệ con mình, ánh mắt thị uy nhìn Trần Tuyền

“ Trần Tuyền à Trần Tuyền. Thảo nào đến giờ em cùng Ngọc Liên chưa thể tu thành chín quả. Thì ra em lại là một tên Gay ah. Thật sự là không thể “ nhìn mặt mà bắt hàng dong” ”

Lạc Tuyết học theo Uyển Như, đi tới đứng trước mặt Long khẽ than thở một câu. Âm thanh tràn đầy vẻ tiếc hận

“ Đến giờ ta đã hiểu tại sao khi nghe tin Long mất tích. Thằng bé lại còn lo hơn cả người yêu hắn. Thì ra là thằng nhóc có tình cảm đặc biệt với đại ca mình ah” Lý Thường Kiệt phụ họa

“ Trần Tuyền, cậu….” Ngọc Liên khuôn mặt trắng bệch, đau thương nhìn Trần Tuyền, âm thanh nghẹn ngào

“ Trần Tuyền, mình đã để ý cậu lâu lắm rồi. Xin hãy đón nhận tình cảm của mình. I Love You”

Như là ông trời muốn đổ thêm dầu vào lửa, từ trong đám người bước ra một thiếu niên cao to lực lượng, cơ bắp cuồn cuộn, thân hình hộ pháp. Thế nhưng khuôn mặt hắn lúc này đỏ bừng, tràn đầy vẻ thẹn thùng, lấy từ trong túi mình ra một bức thư tình đưa cho Trần Tuyền lý nhí nói

Long, Lạc Tuyết, Uyển Như, Ngọc Liên, Lý Thường Kiệt: …….(0.0)…

Trần Tuyền * Sau một vài giây sững sờ ngẩng đầu lên trời kêu gào*: Trời ạ! Tha cho ta đi.
Bình Luận (0)
Comment