Dị Giới Thú Y

Chương 353

"Một vạn năm rồi, lẽ nào lão tử không thể tiến bộ sao?" La Đức Mạn cách quá xa Sở Thiên, hiện tại Sở Thiên chỉ có thể nghe thấy giọng nói của hắn, và nhìn thấy ánh sáng màu lam trong bóng đêm u ám ----thần lực tầng thứ năm!

"Lão đại tại thượng! Con rùa già La Đức Mạn đã thật sự thăng cấp thành Thượng Vị Thần rồi!"

Cát Nặc Bỉ Lợi được Sở Thiên giúp sức, nhanh chóng thu thập xong những tên hắc y nhân kia, sau đó nhìn ánh sáng lam đó ngây người ra.

"Này! Ngươi tên Cát Nặc Bỉ Lợi!" Rảnh tay nhàn rỗi, Sở Thiên bắt đầu hỏi han Thần Hủy Diệt. Sở dĩ chọn Cát Nặc Bỉ Lợi mà không phải là Mạt Khắc, là vì Sở Thiên phát hiện tuy vị này không ngốc, nhưng cũng không thông minh, dễ đối phó hơn nhiều so với Thần Âm Mưu!

"Không sai, chính là ta!" Thần Hủy Diệt hằn học nhìn Sở Thiên, nhưng bộ dạng sơn dương mà hắn hiện đang dùng khi kết hợp với vẻ hung ác gây chút buồn cười kệch cỡm.

"Ngươi muốn cướp con trai ta?"

"Phải thì đã sao? Ngươi yên tâm, ta nói lời giữ lời, đã hứa với La Đức Mạn thì chắc chắn sẽ không nuốt lời!"

"Ha ha, ta tin Thần phẩm của ngươi!" Sở Thiên nheo mắt cười, "Tại sao ngươi muốn cướp con trai ta? Nó còn chưa ra đời mà!"

Mạt Khắc bị Cát Nặc Bỉ Lợi lôi qua, chỉ vào hắn nói: "Đây là Thần Âm Mưu, là người chuyên tu về linh hồn, hắn cảm nhận được linh hồn của con trai ngươi rất mạnh, vậy cơ thể chắc chắn không tồi, mà chúng ta lại đang lúc cần thân thể!"

"Linh hồn của con trai ta rất mạnh? Ha ha!" Sở Thiên mừng rỡ cười lớn, lão tử đã biết, gien của mình chắc chắn không tệ mà! "Vậy Phổ Lan Đa kia cũng đến cướp con trai ta sao? La Đức Mạn cũng vậy?"

"Phổ Lan Đa thì có thể đúng, nhưng La Đức Mạn đã là Thượng Vị Thần, chắc chắn không có hứng thú với con trai ngươi! Vừa rồi ta nghe nói là Phổ Lan Đa đã giết một trong Thí Thần Thất Hải Thú, La Đức là đến để báo thù, hắn biết linh hồn của con trai ngươi chắc chắn sẽ dẫn dụ Phổ Lan Đa đến, cho nên đã đến trước đón sẵn."

Nói rồi, Cát Nặc Bỉ Lợi hạ giọng, có ý nhắc nhở: "La Đức Mạn chỉ có hứng thú với mỹ nữ, đừng bao giờ để lão rùa háo sắc đó nhìn thấy vợ của ngươi!"

Sở Thiên gật đầu, ghi tâm tạc dạ.

Chỉ mất vài câu nói, cuộc chiến giữa La Đức Mạn và Phổ Lan Đa đã phân thắng bại, Thượng Vị Thần đấu với Cao vị thần, tuyệt đối có một ưu thế áp đảo đối phương.

Trong tiếng gió vù vù, mây đen cuồn cuộn, Phổ Lan Đa cướp lấy con đường thoát thân nhanh như thiểm điện, phương hướng hắn chọn lại nhằm vào ba người Sở Thiên.

"Không hay rồi! Tránh mau!" Cát Nặc Bỉ Lợi bắt lấy Mạt Kỳ có tốc độ chậm tránh sang bên, còn Sở Thiên lại ung dung quát một tiếng, "Thời gian thuận lưu!"

Lạp Hi Đức đã từng nói đùa như vậy, thời gian nghịch lưu, cũng chính là ý nghĩa sâu sắc nhất của Long Hoàng bất diệt thể, kỳ thực chính là tốc độ chạy trốn không người nào sánh bằng, cho dù đối thủ có thể tiến vạn thước trong một giây, nhưng chỉ cần tốc độ thuận lưu đủ nhanh, thì có thể đi một thước một giây, đi trước đối thủ mấy vạn giây, như vậy sẽ nhanh hơn kẻ địch! Đương nhiên, tiền đề là đừng chụp cả đối thủ vào lĩnh vực và con đường chạy trốn…

Phổ Lan Đa xông thẳng về trước, Sở Thiên trực tiếp chụp mấy nghìn thước bầu trời bên trái vào lĩnh vực, sau một tiếng xoẹt đã xuất hiện ở bên ngoài nghìn thước, còn Cát Nặc Bỉ Lợi và Mạt Khắc lại đen đủi, vì hắn ở bên phải của Sở Thiên, không được hưởng lợi từ thời gian thuận lưu.

"Cút ngay!" Phổ Lan Đa gấp gáp trốn chạy, cho nên khi nhìn thấy hai chướng ngại lập tức giương hai tay, "Ôn dịch chi vân, bại huyết hủ thực, âm hư trớ chú…"

Lĩnh vực của Thần Rủi Ro hiện ra đa tầng, hơn nữa toàn bộ đều là hệ vong linh và bệnh độc, kết quả hai người Cát Nặc Bỉ Lợi vừa thoát được vài bước, đã bị hơn mười tầng mây đen chụp kín vào.

Cát Nặc Bỉ Lợi không kịp kêu lên, đã mất đi thân thể vừa có được, còn Mạt Khắc mạnh hơn đôi chút, miễn cưỡng hét một tiếng "Linh hồn chuyển di! Linh hồn không…"

Đáng tiếc, không gian linh hồn để giữ lấy vật phẩm trên người cũng không kịp sử dụng. Thế là, trong khoảnh khắc hai thân thể bị hóa thành tro bụi, một chiếc nhuyễn giáp màu đen, và chiếc áo choàng đỏ sắc máu xuất hiện.

"Lời nguyền Tử Thần!"

Gương mặt của Phổ Lan Đa mừng rỡ co rúm lại, giang hai tay ra, trực tiếp mặc vào hai trang bị tà ác đó, sau đó xoay người cười về phía La Đức Mạn đang xông qua, "La Đức Mạn thừa tướng, xem ra người hôm nay phải chết ở đây, chính là ngươi rồi!" nguồn truyenggg.com

La Đức Mạn dừng bước lại, khóe miệng mím lại không tự nhiên, sau đó bỗng cười lớn: "Ta thừa nhận, dựa vào Lời Nguyền Tử Thần, ngươi đích thị có thể tạm thời có sức mạnh của Thượng Vị Thần, thậm chí có thể giết ta, nhưng, Minh Hoàng Kiếm của Tử Thần đâu? Lão đầu tử phải nhắc nhở ngươi, đang thiếu mất một món đấy!"

"Không có kiếm, vẫn có thể giết ngươi!"

Dứt lời, Phổ Lan Đa lại không tấn công La Đức Mạn, ngược lại hai tay lại ấn hờ xuống phía dưới, "Chu lệ Á, lấy danh nghĩa của Tử Thần, từ hôm nay, ta sẽ là chủ nhân của ngươi, ban cho ngươi thực thể!"

Một đạo sáng màu lam sậm không thuần khiết xoay quanh mặt đất, sau đó biến thành đám mây đen, tụ lại về hướng Chu Lệ Á đang bị trói.

A Mạt Kỳ túc trực bên cạnh chém ngang trường kích, nhưng đám mây đen như không có thực chất, lại xuyên qua cơ thể của A Mạt Kỳ, đến người của Chu Lệ Á.

"Ha ha, đa tạ chủ nhân!"

Thân thể của Đức Khố Lạp bỗng dẫn bị nứt toác, tiếp đó một nữ nhân tuyệt sắc tóc đỏ răng nanh, sau lưng có đôi cánh dơi từ từ đứng dậy. Đây chính là người mà Sở Thiên đã nhìn thấy ở vương quốc Ai Nhĩ Sâm, một nhân cách khác của Chu Lệ Á, và trên người ả lại toát ra một luồng hồng quang của thần lực tầng thứ tư.

"Phất Lạp Địch Nặc, mau đuổi ả đi!" La Đức Mạn trong không trung cũng bắt đầu nôn nóng, trăm tính nghìn tính, hắn cũng bỏ sót Lời nguyền Tử Thần, càng không thể ngờ, thì ra Chu Lệ Ávới với tầng thứ ba đỉnh phong, sau khi có được thân thể mới đồng thời được Lời nguyền Tử Thần kích thích, trực tiếp thăng lên tầng thứ tư.

Không kịp dùng thông tin thạch, Sở Thiên vận hết thần lực, quát lớn: "Những người khác tránh ra, Anh Cách Lạp Mỗ đi cửa chính giúp A Mạt Kỳ, La Tân, A Tư Nặc, các ngươi cũng đi!"

Grào!

Một tiếng long ngâm dài ngân vang lên, Anh Cách Lạp Mỗ đã biến thành Hỗn Huyết Long thân dài trăm thước, trực tiếp chụp xuống gần A Mạt Kỳ.

"Hì hì! Nếm thử trước máu của các ngươi cũng tốt!" Chu Lệ Á nhe răng cười quỷ dị, sau đó đôi cánh dơi chớp động lao đến gần A Mạt Kỳ.

"Anh Cách Lạp Mỗ, yểm hộ ta!" A Mạt Kỳ rống lớn một tiếng, hiện ra tám đôi cánh ưng lớn dài, sau đó một phân hai, hai phân bốn… dần dần các phân thân ảo đã che kín trời.

"Sau khi đánh với Ma Căn luôn muốn sử dụng chiêu này. Đáng tiếc không có đối thủ, hừ! Cứ lấy ngươi thí nghiệm trước vậy!" A Mạt Kỳ cười lạnh, giương Chiến Thần Kích lên, các phân thân khác cũng cười lạnh như chủ thể, giương trường kích đỏ lửa cũng được biến hóa mà ra lên, vô số thân ảnh, nhưng động tác lại không hề sai khác.

"Chiêu này học từ chiến kỹ hợp thể của thiết kỵ Khải Tát, đáng tiếc còn chưa nghĩ ra cái tên hay, hơi đáng tiếc!"

Nói rồi, kích ảnh ngập trời đâm tới, sau đó tụm lại, cùng lúc, cường hóa! Trên Chiến Thần Kích vốn đã có thần lực tầng thứ ba, bất chợt lại biến thành tầng thứ tư hồng sắc!

Ầm!

Chu Lệ Á chưa kịp phóng thích lĩnh vực, đã bị trúng một kích bay văng đi.

"Siêu cấp!" La Đức Mạn và Phổ Lan Đa trong không trung đồng thời bị chấn động mà chậm nửa nhịp.

"Ta giết ngươi!" Chu Lệ Á dừng lại trong không trung, quệt vệt máu trên khóe miệng, sau đó lao xuống A Mạt Kỳ.

"Nghe nói lãnh vực của ngươi rất lợi hại, nhưng đáng tiếc, tốc độ quá chậm, vốn không có cơ hội…" Lời chưa dứt, kích ảnh đã vượt qua tốc độ âm thanh phóng đến.

"Phất Lạp Địch Nặc, mau kêu A Mạt Kỳ của ngươi đuổi ả đi!" La Đức Mạn bận tay đối phó với Phổ Lan Đa, quát lớn trong không trung: "Thăng cấp thần lực tầng thứ tư, sẽ gặp phải pháp tắc nguyên tố! Hơn nữa còn rất mạnh!"

Sở Thiên vội vàng hạ mệnh lệnh, mấy ngày ở cùng Mạch Khẳng Tích, hắn mới biết bản thân lúc trước quá coi nhẹ pháp tắc nguyên tố, khi A Mạt Kỳ và Anh Cách Lạp Mỗ thăng cấp, chính là dựa vào sức mạnh của Phán Quyết Thần Điện để kéo dài pháp tắc nguyên tố, A Mạt Kỳ lúc đó vẫn không thể chém đứt nguyên tố, còn một nhân cách khác của Chu Lệ Á khi thức tỉnh ở Ai Nhĩ Sâm, trực tiếp đã bị Bào Uy Nhĩ bắt đến Biển Cấm, và pháp tắc nguyên tố xảy ra ở Biển Cấm, nhưng đã được Bào Uy Nhĩ áp chế.

Có thể nói, Sở Thiên chưa từng nhìn thấy pháp tắc nguyên tố thực sự! Càng không nói đến pháp tắc thăng lên Cao Vị Thần!

A Mạt Kỳ cũng cảm thấy nguyên tố của đất trời càng lúc càng dữ dội, trường kích trong tay bèn không ngừng đánh ra, bức Chu Lệ Á lên tầng cao mấy nghìn thước.

Tất cả đều xảy ra trong không trung, hoàng cung Khải Tát may mắn thoát qua kiếp nạn, nhưng Sở Thiên vẫn không yên tâm, quát lớn lần nữa: "A Tư Nặc, La Tân! Mở lĩnh vực bảo vệ tẩm cung!"

Một lúc lâu, không ai phản ứng!

Sở Thiên sững người ngạc nhiên, lúc này thông tin thạch vang lên giọng nói bất lực của AK47, "Ông chủ, A Tư Nặc lại ngủ rồi, ta không gọi hắn tỉnh lại được!"

"Yên tâm, còn có lão nhân gia ta!" Thực thần Sử Đế Phần bên ngoài phòng sinh nhảy lên nóc đỉnh, mở rộng lĩnh vực dưới ánh mắt ngạc nhiên ngưỡng mộ của Địch Áo.

Ngay lập tức, một mùi thơm nức mũi tỏa ra, mọi người trong thành Bàng Bối dường như đều sắp chảy nước miếng, ngoài việc đó ra… cũng không có gì khác hơn.

Ngươi con mẹ nó định làm trò cười à! Sở Thiên thiếu chút nữa há miệng chửi lớn Thực Thần, nhưng hắn còn có chuyện quan trọng hơn, "La Tân, mau qua đây! Tình hình nguy cấp, buộc phải giải trừ phong ấn cho ngươi!"

Vẫn không có hồi ứng.

La Tân đâu? Cơ hồ từ lúc hồng nguyệt lên cao, đã không thấy bóng dáng của hắn.

Trên bầu trời, Phổ Lan Đa bỗng ngừng công kích, cười nói: "La Đức Mạn, pháp tắc nguyên tố Cao Vị Thần sắp bắt đầu ngay sau đây rồi, ta không muốn bộc nhân chạy mất, hắn cũng không muốn trăm vạn người dân của thành Bàng Bối này chết cùng, chi bằng chúng ta liên thủ áp chế, thế nào hả?"

Nhìn thành Bàng Bối dưới chân đang rơi vào hỗn loạn, La Đức Mạn bèn gật đầu.

Hai đạo ánh sáng màu lam che kín bầu trời, phủ lấp cả vùng đất lớn, sau đó dần dần chụp tới Chu Lệ Á, càng lúc càng nhỏ, rồi tập trung trong quang cầu co lại trong khoảng vài thước xung quanh Chu Lệ Á, những nguyên tố dữ dội đó cũng toàn bộ bị nhốt trong đó.

La Đức Mạn và Phổ Lan Đa liên thủ giữ lấy quang cầu, bỗng nhiên, Phổ Lan Đa buông hai tay từ quang cầu ra, đồng thời hắc vân đang bao trùm bầu trời, "La Đức Mạn thừa tướng, chà chà, thật không biết ngươi dựa vào cái gì mà làm thừa tướng hải tộc, một chút mánh khóe nhỏ cũng không nhìn ra! Thật khiến ta quá thất vọng rồi!"

"Ngươi muốn làm gì? Nếu không giúp tiếp, ta chỉ có thể bảo vệ thành Bàng Bối, bộc nhân của ngươi thì sẽ chết chắc đấy! Hơn nữa linh hồn còn tan biến!"

"Cái chết của ả liên can gì đến ta?" Phổ Lan Đa mỉm cười nói: "Hiện tại nguyên tố của thiên địa đều ở trong quang cầu này, ngươi thả tay là nó sẽ phát nổ, sau đó, bùm một tiếng, thành Bàng Bối cũng biến mất, ha ha, ngươi chọn đi, chuyển nó đến một nơi khác cho nổ, hay là ở lại đây tiếp tục đánh với ta!"

Nhìn Sở Thiên, rồi lại nhìn thành Bàng Bối, La Đức Mạn đã đưa ra một quyết định hợp lý nhưng vô tình --- Hắn đem quang cầu và Chu Lệ Á trong đó bay đi mất.

"Phất Lạp Địch Nặc, ta rất thích đứa con trai sắp sinh của ngươi, đưa nó cho ta được chứ?" Phổ Lan Đa đứng trong không trung, nhìn xa về hướng Sở Thiên cười nói.

"Điều này… Cũng không phải là không thể thương lượng!" Sở Thiên nheo mắt lại, tiện miệng kéo dài thời gian, nhưng trong lòng lại suy nghĩ kế sách, A Mạt Kỳ tuy chưa thăng cấp nhưng vẫn có thể dùng thần lực tầng thứ tư, nhưng Thần Rủi Ro trước mặt lại nhờ vào Lời nguyện Tử Thần đạt đến tầng thứ năm! Thượng vị thần trên đại lục hiện giờ, đồng nghĩa với việc không thể phản kháng!

Rút Phán Quyết Chi Đao ra, Sở Thiên chỉ có thể lựa chọn cách liều mạng!

Grào ~~~~~

Thoắt ẩn thoắt hiện, một tiếng sói tru ghê rợn không biết từ nơi nào truyền tới, kỹ càng phân tích hướng, dường như nó ở trong tẩm cung, nhưng lại càng giống ở trong bầu trời!

Ngẩng đầu nhìn, các vì sao không bị mây đen che phủ bỗng sáng lạ thường, quần tinh như khoác lên một chiếc áo ửng hồng, màn đêm đỏ rực sắc máu, chỉ vì trung ương của quần tinh, là ba vầng hồng nguyệt đỏ rực sắc.

Thì ra, đêm nay có ba vầng trăng đỏ…
Bình Luận (0)
Comment