Dị Giới Thú Y

Chương 567

Sở Thiên sờ trán, su đó thở dài, mong rằng Khố Khoa Kỳ là một đứa con hiếu thảo, sau đó lại cười, "Phất Lai tộc trưởng, ngươi yên tâm đi, Long Thần ta sẽ không vứt bỏ con dân của mình đâu!"

Phất Lai cảm động đến rơi nước mắt, vừa tràn ngập hy vọng lại vừa lo lắng, dù sao Long Thần và thần thú vương đều đang bị khống chế thần lực, bọn họ đối phó được với Mỹ Hải Yêu không? Nhưng dù thế nào, hiện tại con của hắn A Lý Đa muốn sống sót, nhất định phải dựa vào Sở Thiên!

Sở Thiên cười nói: "ngươi còn biết chỗ nào an toàn hơn ở đây không? Ta và Thú thần vương cần một nơi sạch sẽ để chữa bệnh cho con ngươi"

"Có, theo quy định của thần điển của vùng đất chuộc tội này, sào huyệt của tộc trưởng các tộc phải được tôn trọng, ngoại trừ Hải Yêu VƯơng và trưởng lão, những người khác không được tùy ý bước vào!" Phất Lai dọ dư một chút, rồi nói: "nhưng từ đây đến nơi ở của ta, còn phải đi khoảng ba mươi phút nữa, quãng đường cũng khá nguy hiểm"

"Điều này ngươi không cần lo, bổn vương đã có cách để ẩn nấp!" Tuy ở đây đều đã là người thường, nhưng không phải Sở Thiên đã hết cách, dù sao hắn cũng là đạo tặc nổi tiếng trên đại lục – liệp vũ sát thần

Hắn dặn dò: "ngươi cứ dẫn đường, không cần lo lắng cho sự an toàn của bọn ta"

"Tây Mễ Cách phải làm sao đây?" con vật nhỏ nằm trên tay Mỹ Nhân Ngư nóng nảy nói

"Thái nhục thú!" Phất Lai kinh ngạc kêu tên chủng tộc của con vật nhỏ, nói: "Bệ hạ, mùi vị của Thái nhục thú rất tuyệt, bọn Mỹ Hải Yêu rất thích ăn, hay là ta đem nó về làm thịt để chiêu đãi người nhé"

Nói xong Phất Lai chồm tới con vật nhỏ kia

"không được, thần điển quy định rằng, nửa năm sau Tây Mễ Cách mới bị ăn thịt" Tiểu tử kia vội la lên

"được rồi" Mỹ Nhân Ngư khoát tay, cười nói với con vật nhỏ: "Con vật này cứ ở bên cạnh ta"

"Tốt quá, hi hi, ngươi phải đồng ý với ta, nửa năm sau mới được ăn thịt ta, giờ thịt của Tây Mễ Cách không ngon đâu" con vật nhỏ cười rất ngây thơ, dường như không quan tâm đến số mệnh bị ăn thịt, cũng khó trách, cũng như chim ưng không nghi ngờ về khả năng bay lượn của mình, thái nhục thú cũng không nghi ngờ về việc mình bị ăn thịt

Sở Thiên để mỹ nhân ngư dùng vạn thú ấn mở nhẫn, lấy ra một công cụ để ẩn mình, mỹ nhân ngư cũng được hóa trang một chút, nhưng A Mạt Kỳ thì không cần, bởi vì Phất Lai nói vùng đất chuộc tội cũng có tộc chim ưng, A Mạt Kỳ đi trên đường phố cũng không bị nghi ngờ

Phất Lai dẫn đường, đoàn người đi quanh những vùng núi hẻo lánh, khá lâu sau, mới đến được sào huyệt của Phất Lai

Không sai, là sào huyệt chứ không phải cung điện của nhân loại, bởi vì nơi này khống chế thần lực, không ai có thể biến hóa thành hình người được, đều là hình dạng ma thú, vì vậy chỗ ở cũng đều là sào huyệt của ma thú

Những việc Phất Lai biết nhiều hơn Tây Mễ Cách nhiều, từ hắn Sở Thiên biết được vùng đất chuộc tội có hơn 3000 chủng tộc, trong đó long, ưng, bán nhân mã, thâm uyên ô tặc, độc nhãn cự thú là năm đại quý tộc lớn. Còn có loại "thực vật"cấp thấp như thái nhục thú, nhưng tất cả các tộc thú này đều có một chủ nhân chung – Mỹ Hải Yêu

Nói Long tộc là quý tộc, chẳng qua cũng chỉ là nô lệ cấp cao hơn mà thôi, nếu không A Lý Đa đã không bị ăn thịt rồi

Vùng đất chuộc tội cũng không lớn lắm, diện tích cũng chỉ có mấy ngàn km, nhưng địa hình lại rất đặc biệt, những dãy núi nối thành vòng tròn, ở giữa là một hồ nước lớn, ở giữa hồ nước lại là một hòn đảo, bây giờ Sở Thiên đang ở giữa hòn đảo ấy, còn nơi ở của Mỹ Hải Yêu chính là núi chuộc tội, nơi cao nhất của hòn đảo

Vừa trở về không lâu, đã có người đến bái kiến Phất Lai, bọn Sở Thiên nấp trong phòng, theo dõi tình hình bên ngoài

"Phất Lai đại ca, chuyện của A Lý Đa chúng ta đã nghe nói rồi, bây giờ ngươi dự định thế nào?"

Phất Lai nói: "CÒn có thể làm sao bây giờ? Đành chịu thôi! Hừ" Hắn y theo Sở Thiên dặn, không dám nói A Lý Đa chưa chết

"Chịu ư? Đại ca, nhưng đó là đứa con trai độc nhất của ngươi mà! Mấy năm nay, Long tộc các ngươi biết bao nhiêu người bị ăn thịt rồi? Nay đứa con trai thân thiết nhất của ngươi cũng bị ăn thịt, ngươi còn do dự gì nữa?"

"Điều này…" thanh âm của Phất Lai rất do dự

"trong ngũ đại quý tộc, chỉ còn long tộc và ưng tộc nữa thôi, Phất Lai đại ca, ngươi mau quyết định đi"

"để ta suy nghĩ đã!"

"Hừ, còn suy nghĩ nữa, Long tộc các ngươi đã bị ăn thịt hết rồi!" người khách phẫn nộ quay đi

Sở Thiên từ trong phòng bước ra, nhìn sau lưng, đó là một bán nhân mã, "Phất Lai, các ngươi vừa nói cái gì?"

"hồi bẩm bệ hạ, mấy năm nay Mỹ Hải Yêu quá tàn bạo, các đại chủng tộc dưới trướng đều đang thương nghị việc phản kháng, vừa rồi tới là thủ lĩnh của bán nhân mã, có lẽ hắn muốn thừa dịp A Lý Đa bị ăn thịt để thuyết phục ta gia nhập vào băng đảng phản kháng"

Nói xong, Phất Lai phủ phục trước mặt Sở Thiên, "bệ hạ, xin chỉ dẫn ta nên làm thế nào!"

Sở Thiên nheo mắt cười cười, "không phản đối, không đáp ứng, lôi kéo hắn!"

Phất Lai sửng sốt, chưa hiểu ý Sở Thiên

Sau khi dặn dò Phất Lai sắp xếp mật báo, Sở Thiên chuẩn bị, sẵn sàng xuất pháp, hắn muốn đến núi chuộc tội để tận mắt xem xét tình hình Mỹ Hải Yêu, đặc biệt là thông đạo để quay về đại lục, còn có phụ mẫu của Khố Khoa Kỳ

Mỹ Nhân Ngư và A Mạt Kỳ không yên tâm, Phất Lai cũng cực lực khuyên can, nhưng Sở Thiên rất tự tin, mọi người đều là người thường, như vậy liệp vũ sát thần của hắn chắc chắn là cao thủ ở đây rồi. Nghĩ lại năm xưa Sở Thiên thiểu năng ma pháp, chỉ bằng thân thể đã đánh bại những ma pháp cao cấp mạnh nhất của nhân loại! Bọn Mỹ Hải Yêu bị khống chế đó dù mạnh hơn nữa, liệu có thể mạnh hơn người có ma pháp được không?

Dựa theo bản đồ Phất Lai đưa cho, Sở Thiên đi thẳng tới chân núi chuộc tội, con đường đá nối thẳng lên nơi ở của Mỹ Hải Yêu, nơi khởi đầu của con đường có một pho tượng, Sở Thiên xem xét một chút, bức tượng rất giống với hình dáng con người, nhưng bên dưới pho tượng và bọn Mỹ Hải Yêu tuần tra trên đường lại rất giống loài cá, tuy phần trên của cơ thể chúng không khác loài người, nhưng sau lưng lại có vây cá, trên mặt còn có vảy cá.

Theo lời Phất Lai nói, Mỹ Hải Yêu càng mạnh, hình dáng càng giống con người, vì vậy nhìn bên ngoài bọn Mỹ Hải Yêu tuần tra này có lẽ rất yếu, còn pho tượng kia, có lẽ là Hải Yêu vương.

Nhìn qua pho tượng Hải Yêu Vương có nhiều nét giống Khố Khoa Kỳ, Sở Thiên mỉm cười, sau đó trèo lên con đường núi.

Men theo con đường đi lên, nơi ở của Mỹ Hải Yêu là một ao động trên một vách đá trên đỉnh núi, kiến trúc cửa động giống như cung điện ở đại lục, Sở Thiên hơi thắc mắc, tại sao nơi ở của "Hải" yêu lại đặt ở trên núi?

Khi vào được bên trong cung của Hải yêu, Sở Thiên mới phát hiện, ở đây không phải chỉ có núi, trong sơn động còn có một dòng sông chảy ngang, sông và núi dựa vào nhau, cảnh sắc thật đặc biệt

Bản đồ của Phất Lai đến đây thì dừng, bí mật nội bộ của cung Hải yêu hắn không thể biết, nhưng làm sao để đoán được phòng ốc trong cánh cổng lớn là môn học bắt buộc của đạo tặc. Sở Thiên xem xét sơ qua đã có thể tìm được đường đến nơi ở của Hải Yêu Vương. Làm sao có thể tìm ra được? Rất đơn giản, đi về hướng xa hoa nhất là được rồi.

Nơi ở của Hải Yêu Vương quả là rất sang trọng, giống như kiến trúc của quý tộc đại lục, khi Sở Thiên bước vào, từ trong phòng ngủ có diện tích bằng một sân bóng đang phát ra tiếng khóc

Sở Thiên cũng không vội bước vào, mà nấp ở nóc nhà, nheo mắt nhìn hai vệ sĩ đang bảo vệ trước cổng

Ẩn nấp hơn nửa ngày trời, cuối cùng Sở Thiên cũng đợi được cơ hội, có một hải yêu trình độ giống con người rất cao tìm Hải Yêu Vương để báo cáo gì đó, đợi hắn bước ra, Sở Thiên liền bước theo, khi đi qua một hành lang bốn bề vắng lặng, hắn liền ra tay

Không một tiếng động, thậm chí không một ánh hàn quang, con dao phẫu thuật của Sở Thiên đã kề sau cổ hải yêu

Nhưng hải yêu kia cũng không phải là kẻ bất lực khoanh tay chịu chết, sự mẫn cảm của một chiến sĩ khiến cho hắn cảm giác được sát ý lạnh thấu xương ở sau lưng, hắn nhanh chóng cúi đầu xuống, há rộng miệng, định lên tiếng cảnh báo

Nhưng lúc này Sở Thiên ở sau lưng hắn lấy chân trái làm trụ, xoay một vòng, một tay tiếp tục đâm dao phẫu thuật xuống, một tay kia đặt lên yết hầu hắn

"Phốc" một tiếng, con hải yêu kia đã ngất xỉu

Kéo con hải yêu kia vào một góc, Sở Thiên lay hắn tỉnh lại, đặt dao lên cổ hắn, nhưng không để lộ thân hình "Phụ mẫu của Khố Khoa Kỳ ở đâu? Dùng ngón tay viết ra cho ta biết"

Hải yêu định lớn tiếng kêu cứu, nhưng vì thủ đoạn của Sở Thiên nên lại không dám, chỉ có một ngón tay có thể cử động được, nhưng lại không trông thấy Sở Thiên, hắn hừ một tiếng bằng mũi, hai mắt nhắm lại, không ngờ muốn "anh dũng hi sinh"

Gặp phải một tên không sợ chết! Sở Thiên cười mỉa mai, dao phẫu thuật đâm vào da thịt hắn, dừng lại ở trên xương cá, sau đó định đâm tiếp

"cắc" một tiếng, Hải yêu phát ra âm thanh rên rỉ thảm thiết, nhưng hắn vẫn cắn răng chịu chết

"Muốn chết ư? Xin lỗi, ngươi phải thất vọng rồi" Sở Thiên ghé vào tai hắn nói nhỏ, đồng thời tay cũng không dừng lại, dựa vào hiểu biết của hắn về cơ thể, hắn dừng tay ở nơi khó chịu nhất trên cơ thể

Cuối cùng, ngón tay hải yêu đã động đậy, viết mấy chữ ngoằn ngoèo lên mặt đấthần Bạn đang xem truyện được sao chép tại: truyenggg.com chấm c.o.m

Sở Thiên vừa nhìn, nhịn không được mắng một câu: "Chết tiệt, chết đi!"

Cắt đứt cổ của con Hải yêu, đào một cái hố lấp thi thể kia lại, rồi xóa dòng chữ trên mặt đất.

Sở Thiên còn tìm được một vài đối tượng dễ ra tay khác, nhưng đáng tiếc bọn chúng đều là những phần tử ngoan cố, hỏi gì cũng không nói, nhưng Hải Yêu Vương lại được bảo vệ kỹ càng như vậy, Sở Thiên không muốn mạo hiểm đi tìm hắn

Đứng trước chỗ ở của Hải Yêu Vương, Sở Thiên nghĩ thầm, chiêu bức cung đã không thành, đã vậy thì dùng một chiêu khác: THừa nước đục thả câu

Lại giết thêm mười mấy con hải yêu nữa, Sở Thiên quay về cửa động trước nơi ở của Hải Yêu Vương, đột nhiên hét lớn: "Khố Khoa Kỳ ta đã trở về, các ngươi sẽ phải trả giá!"

Nói xong, Sở Thiên chạy nhanh như chớp

Boong, boong, boong…

Chuông ở núi chuộc tội lại nổi lên, hơn nữa còn liên tục không ngớt, tiếp sau đó từng đội võ sĩ Mỹ Hải Yêu từ bốn phương tám hướng tuôn ra, sau đó, từ trên đỉnh núi truyền đến một tiếng hét lớn! "Hải Yêu Vương hạ lệnh, diện tích trong vòng trăm dặm của núi chuộc tội bị giới nghiêm, ai tự ý đi ra khỏi cổng, giết không tha!"

Mệnh lệnh truyền đến, võ sĩ hải yêu như thủy triều từ trên núi chuộc tội lao xuống, trong tay mỗi người đều có cầm vũ khí cán dài, trên lưng là cung tên và nỏ

Mệnh lệnh ban ra thực chất quá nhanh, những người xung quanh nước còn không kịp về nhà, những võ sĩ hải yêu đã ra tay rồi, "Giết không cần biết lý do"

Tiếng kêu khóc thảm thiết, huyết quang… Sở Thiên kinh ngạc chốc lát, khẽ cúi đầu, lần thứ hai tiến vào hải yêu cung, bằng thủ pháp của một tên trộm đơn giản – lúc này Hải Yêu Vương nhất định đã phái người canh giữ nghiêm mật phụ mẫu của Khố Khoa Kỳ rồi.
Bình Luận (0)
Comment