Dị Giới Vô Địch Bảo Rương Hệ Thống ( Dịch)

Chương 8 - Chỉ Có Thể Nói Ánh Mắt Của Ngươi Quá Kém

Sau một giờ, Lý Huyền Dạ cùng Hàn Đông Lập tạm biệt .

Hàn Đông Lập mang thi thể ưng nhân La Địch trở lại báo cáo kết quả, lúc gần đi cảm tạ Lý Huyền Dạ không dứt, hận không thể nhận làm anh ruột.

Bất quá Hàn Đông Lập tính cách có chút đáng sợ ,thực lực cũng không nổi bật nên Lý Huyền Dạ cũng không có ý muốn thu hắn làm tiểu đệ.

"Mau về nhà, nếu không lại bị mắng a."

Lý Huyền Dạ rùng mình một cái, vội vội vàng vàng chạy về Lý gia phủ.

"Thiếu gia, người về là tốt rồi. Cả đêm qua phu nhân không thấy người, phu nhân sắp điên lên rồi."

Tỳ nữ Tiểu Nhu vừa thấy mặt hắn đã vội vàng nói.

Lý Huyền Dạ xấu hổ không thôi, vội vàng đi tới hậu hoa viên, phải sử dụng miệng lưỡi lợi hại mới khiến mẫu thân hắn yên lòng.

Cũng may trước đây Lý Huyền Dạ là một lãng tử hàm chơi. Hai ba ngày không về là chuyện thường xảy ra. Chỉ là lần này hắn đang bị trọng thương, mới khỏi chưa lâu đã chơi trò mất tích, để Bạch Tố Anh lo lắng, giải thích rõ ràng thì không có vấn đề gì nữa.

Trở lại phòng ngủ, Lý Huyền Dạ chạy đến phòng tắm, tắm rửa thật sạch sẽ, thay bộ quần áo khác, nhớ tới hôm nay bảo rương rada còn chưa dùng, liền trực tiếp khởi động.

"Keng, phát hiện Thanh Đồng bảo rương X5 "

Năm cái Thanh Đồng bảo rương, không có hắc thiết, Lý Huyền Dạ bỏ ra một canh giờ mở ra toàn bộ, bất quá lần này vận khí không ăn thua, không vật gì tốt, Liệu Thương đan cùng Hồi Xuân đan cũng thu hoạch không ít, xem như là bổ sung vật tư chiến lược.

"Thiếu gia, phu nhân bảo ta nấu bát nước canh cho ngươi bồi bổ thân thể, tranh thủ ăn khi nó còn nóng ăn đi."

Tỳ nữ Tiểu Nhu đi tới nói.

Lý Huyền Dạ gật gật đầu:

"Cảm tạ."

Tiểu Nhu nhìn thấy nụ cười Lý Huyền Dạ ôn nhu, nhất thời mở cờ trong bụng, không nhịn được ở đáy lòng thét lên ầm ĩ:

"A...! Thiếu gia ngày hôm nay thật soái."

Một đêm không có chuyện gì đặc biệt.

Sáng ngày thứ hai, Lý Huyền Dạ rất sớm đi tới cánh cổng của phủ Lý gia, đồng hành còn có một nam một nữ khác, giống như hắn đều là học sinh của Chiến Tranh học viện, nam gọi Lý Mộ Bạch, là công tử của đại trưởng lão, nữ tên là Lý Manh Không, là nữ nhị bảo bối của nhị trưởng lão.

"Huyền Dạ biểu đệ, nghe nói ngươi bị Tô Vũ Vi từ hôn a, thực sự là đáng tiếc, nhưng Tô Vũ Vi là thiên kiêu của Hải Lâu thành, ngươi thực lực bây giờ không lớn bằng lúc trước, nếu có thể đi theo Tô Vũ Vi thì đời này không phải lo nghĩ."

Lý Mộ Bạch trên mặt mang theo ý cười, nhưng lời nói ra ngầm có ý lưỡi đao.

Gia chủ của Lý gia hai mươi năm thay chủ một lần, Lý Vô Kỵ đã làm mười lăm năm, dựa theo lẽ thường mà nói, Lý Huyền Dạ có cơ hội trở thành gia chủ kế nghiệm, bất quá hắn “hiện tại” chỉ có thực lực là nhất giai Vũ Đồ, năm năm sau muốn làm gia chủ khẳng định khó như lên trời, mà bây giờ đại trưởng lão mạnh mẽ cạnh tranh ứng cử viên, đặc biệt là Lý Mộ Bạch, tuổi tác hắn cùng Lý Huyền Dạ xấp xỉ, thực lực cũng đã đạt đến Vũ Đồ lục giai, chỉ cần hung hăng đem Lý Huyền Dạ giẫm xuống, vị trí gia chủ tương lai, vô cùng có khả năng rơi ở trên tay hắn.

Đứng tại hai lập trường khác biệt, Lý Mộ Bạch đương nhiên không cảm thấy dễ chịu đối với Lý Huyền Dạ.

Lý Huyền Dạ tự nhiên biết rõ tâm tư của Lý Mộ Bạch, bất quá thực lực hắn vượt xa quá khứ, nên cũng chẳng buồn quan tâm.

"Lý Mộ Bạch ngươi nói cái gì đó, hừ, Huyền Dạ ca ca đừng chấp nhặt với hắn, chúng ta đi."

Một bên là thiếu nữ khả ái Lý Manh Không, bỗng nhiên khoác lên cánh tay Lý Huyền Dạ ý muốn ra cửa, trước khi đi còn quay đầu về phía Lý Mộ Bạch làm cái mặt quỷ.

Lý Manh Không, mười lăm tuổi, là một loli dễ thương, là biểu muội duy nhất của Lý Huyền Dạ, kỳ thực nhan giá trị bình thường thôi, cũng cứ cho là bảy mươi đi, bất quá con mắt lớn, da dẻ trắng, tuổi không lớn lắm nhưng vóc người cực kỳ nóng bỏng, thêm nữa am hiểu trang phục, tiếng nói lại ngọt, thêm điểm không ít.

Bị bộ ngực lớn Lý Manh Không sát vào mà liên tục động, khiến Lý Huyền Dạ hơi hơi mặt đỏ.

Tuy rằng hắn có một bộ cơ sở lý luận tán gái phong phú, nhưng hai đời gộp lại số lần tiếp xúc với người khác phái chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, thậm chí chưa từng được trải qua cảm giác được cầm tay một cô gái nào, nên giờ có lý luận phong phú, mà kinh nghiệm không có thì cũng bằng không.

Cũng không phải nói Lý Huyền Dạ không bằng cầm thú khi có ý nghĩ kỳ quái với biểu muội của mình, chỉ trách cô nàng này quá mức dính người a, nơi này là trước mặt mọi người nha, ngươi có thể đưa bộ ngực khổng lồ của mình ra nơi khác được không a.

Vị trí của Học viện võ giả nằm chính giữa nội thành, khoảng cách với Lý gia phủ chỉ có nửa giờ đi bộ, lấy thanh đồng cường giả cước lực, thì lại càng không đáng giá nhắc tới, không mất tới mười phút đã tới ngoài cửa học viện.

“ Học viện thật lớn ."

Học viện võ giả có hơn 300 năm lịch sử, trải qua nhiều lần xây dựng thêm, quy mô cực kỳ lớn, tuy rằng chỉ có hơn một nghìn học viên, nhưng cũng có đầy đủ hơn mười tòa nhà học lâu, diện tích to lớn, đồng bộ kiến trúc hoàn thiện, tiêu chuẩn cao, ở Hải Lâu thành chỉ có một mà không có hai.

Có thể tiến vào học viện võ giả, hoặc là thiên phú dị bẩm, thiên tài có tiềm lực, hoặc là loại công tử, tiểu thư của các gia tộc lớn bên trong Hải Lâu thành, dùng lượng lớn tinh thạch để đi cửa sau , Lý Huyền Dạ thuộc về top người sau.

"Mau nhìn, là Tô Vũ Vi cùng Hải Vân Không!"

"Thật một đôi trai tài gái sắc quả thực là đôi thần tiên do ông trời ăn bài a!"

Còn chưa đi vào học viện, Lý

Huyền Dạ liền nghe cách đó không xa từng tiếng kinh hô truyền đến, chỉ thấy bên trong đám người có Tô Vũ Vi cùng một tên vóc người kiên cường, mày kiếm mắt sao sóng vai đi tới, miệng cười nói như là đàm luận cái gì đó.

Lý Huyền Dạ nhất thời nhíu mày, thật đúng là một đôi cẩu nam nữ.

Trên thực tế hắn còn phải cảm tạ Hải Vân Không, nếu không có hắn phái người tới ám sát Lý Huyền Dạ, thì hắn cũng sẽ không có cơ hội nhập thân vào cơ thể Lý Huyền Dạ, nhưng chuyện nào ra chuyện đó, thù này của Lý Huyền Dạ cũ nhưng cũng phải tính rõ ràng.

"Lý Huyền Dạ đến rồi!"

"Ha ha, nghe nói hắn mới vừa bị Tô Vũ Vi từ hôn, có điều tính khí Hải Vân Không rất rõ ràng, chắc chắn sẽ không giảng hoà, lần này hắn có phiền toái."

"Biểu ca, chúng ta đi thôi."

Lý Manh Không lôi kéo cánh tay Lý Huyền Dạ, tựa hồ không muốn để cho hắn bại lộ ở dưới loại trường hợp này chịu nhục.

Lý Huyền Dạ lòng yên tĩnh như mặt nước phẳng lặng, mỉm cười sờ sờ đầu Lý Manh Không nói:

"Yên tâm đi, ta không có vấn đề."

"Lý Huyền Dạ, chỉ là nhất giai Vũ Đồ còn dám tới học viện võ giả báo danh . Cũng không sợ làm mất đi mặt mũi của Lý gia các ngươi a."

Hải Vân Không nhanh chân đi đến, khí vũ hiên ngang, dùng ánh mắt vô cùng xem thường với Lý Huyền Dạ, đối xử không khác gì một thằng hề.

Tuy rằng lòng hắn có nghi hoặc, không hiểu tại sao lần trước không thể giết chết Lý Huyền Dạ, nhưng chỉ cần Tô Vũ Vi cùng Lý gia hôn ước giải trừ, mục đích của hắn coi như đại thành, cũng chỉ là một Lý Huyền Dạ, coi như mấy mắn sống sót cũng không tư cách uy hiếp được hắn.(nhầm to rồi bạn tôi ơi)

Lý Huyền Dạ căn bản không thèm đếm xỉa ý tứ Hải Vân Không, hướng đi tới Tô Vũ Vi nói:

"Thì ra đây chính là sự lựa chọn của ngươi, ta chỉ có thể nói ánh mắt của ngươi thực sự là quá kém."

"Lý Huyền Dạ ngươi có ý gì . Lẽ nào ngươi còn không hết hi vọng nha."

Tô Vũ Vi lông mày cau lại, vẻ mặt không lạnh nhạt nhìn Lý Huyền Dạ.

"Hừ, người không biết tự lượng sức mình, nhắc nhở ngươi một chút phụ thân ngươi Lý Vô Kỵ ở trước mặt ta cũng không dám tự đại cuồng ngạo như thế."

Hải Vân Không lạnh lùng nói một tiếng, lại hướng tới Tô Vũ Vi nói:

"Vũ Vi ngươi tránh ra, ta muốn cho tên này 1 bài học."

Tô Vũ Vi hơi có chút do dự, nhưng một lát sau vẫn dời bước chân.

"Bùm bùm!"

Hải Vân Không nắm chặt song quyền, cuối cùng phát sinh một trận tiếng nổ vang, khí thế của hắn ngưng tụ, cả người đều phủ lên một tầng vầng sáng mông lung, rõ ràng là cường gia Vũ Đồ cấp tám.

"Lợi hại a, Hải Vân Không không hổ là thiếu thành chủ, tương lai là gia chủ Hải Lâu thành, mới có mười tám tuổi đã có thực lực như thế, đoán chừng không quá 25 tuổi, Hải Vân Không có thể tiếp vào Vũ Linh cấp."

"Lý Huyền Dạ lần này xem như là đá vào thiết bản, lần này đối thủ của hắn là Hải Vân Không, dù Lý gia cho hắn chỗ dựa cũng không làm nên chuyện gì."

"Hải Vân Không thật đẹp trai a, ta thật yêu hắn."

Những người đi đường thi nhau mà đàm luận, giống như đã thấy được kết cục của trận tranh đấu này.

Bình Luận (0)
Comment