Dị Lục

Chương 52


Mới ngủ được một lát thì có thuộc hạ đến báo cáo đã chuẩn bị xong mọi việc.
Alex liền rời giường, vệ sinh cá nhân một chút rồi tiến thẳng đến bến tàu.
Bến tàu Barum vẫn như cũ, không hề có sự thay đổi gì nhiều, người người vẫn đi lại làm việc rôm rả.
Alex được thuộc hạ dẫn đến một nơi neo đậu tàu thuyền.
Lúc này ở dưới bến cảng, Amori đã đứng đợi sẵn ở đây, đằng sau hắn là 8 người đàn ông với độ tuổi khác nhau.

Nhìn qua người trẻ nhất cũng tầm 30 mà người già nhất thì khoảng 60 tuổi.
Khi thấy Alex đến gần, những người này lập tức khẩn trương, có chút sợ sệt nhìn Alex.
Bọn họ chính là những thợ thủ nghề có tiếng trong lãnh địa, mà người giỏi nhất trong bọn họ là Vatin 54 tuổi.
Ông được biết đến như là thợ gỗ nổi tiếng nhất lãnh địa Barum, kể cả trong lâu đài Lucifer cũng có một vài sản phẩm do chính tay ông làm ra.

Ngoài ra người ta còn biết đến ông như là một công trình sư với khả năng thiết kế những kiến trúc mang tính biểu tưởng cao.
Ngoài ra Vatin còn góp công rất lớn trong công cuộc xây dựng những trường học và xây đường.

Toàn bộ trường học đều được Vatin tham khảo theo ý tưởng của Alex thiết kế, những con đường lát đá cũng vậy.
Hôm nay lúc Vatin đang ở nhà thì quản gia tập sự Amori đến nhà yêu cầu ông đến gặp thiếu chủ Alex Lucifer.

Những lần trước khi nhận việc thiết kế xây đường và thiết kế trường học, Vatin đã có cơ hội gặp mặt Amori nhưng chưa lần nào được gặp mặt trực tiếp với Alex.
Mà lần này không chỉ Vatin mà rất nhiều người có tay nghề tốt trong mọi lĩnh vực đều được tập hợp ở bãi cảng.
"Toàn bộ mọi người đều ở đây à?" Alex hỏi.
"Đúng vậy thưa thiếu gia, những người thợ tài giỏi nhất lãnh địa đều đã tập chung lại ở đây." Amori đáp.
Alex nhìn lướt qua mọi người rồi lên tiếng.

"Chắc các ngươi cũng biết rồi, ta là Alex Lucifer, lần này triệu tập các vị đến là có chuyện muốn nhờ các vị có thể giúp ta làm một số việc.

Yên tâm, những việc này đều là những chuyện đơn giản đối với các vị.

Sau khi làm xong ta sẽ trả cho các vị một khoản tiền xứng đáng với công sức các vị đã bỏ ra.

Chỉ mong các vị sẽ giữ bí mật chuyện này."
Vatin cùng với những người thợ quay qua nhìn nhau, nhỏ tiếng bàn với nhau điều gì đó rồi có vẻ như mọi người đều đã nhất trí.
Vatin đứng ra đại diện cho mọi người bước ra, có chút khúm núm nói:
"Được phục vụ thiếu chủ là vinh hạnh của bọn ta, chúng ta thề trước các vị thần sẽ phụng sự hết mình cho thiếu chủ."
Tình như như này không cho phép bọn họ từ chối, cứ nhìn xung quanh là biết, họ hoàn toàn bị quân lính bao vây.
"Tốt lắm, hãy chuẩn bị đi sẽ khá đau đấy." Alex nói.
Trong khi mọi người vẫn chưa kịp hiểu Alex nói điều đó có ý gì thì
Bốp! Bốp!
Amori đi đến đằng sau Vatin cùng với những người khác từ lúc nào, thưởng cho mỗi người một cú đập cực mạnh vào gáy khiến cho Vatin và toàn bộ thợ lành nghê hôn mê bất tỉnh.
"Đưa hết bọn họ lên trên thuyền đi."
---------
Đảo Thiên Môn.
Căn cứ bí mật của Dạ Nguyệt.
Hiện tại trên đảo chỉ duy trì vài trăm người sản xuất cùng với một trại quân đội hơn 100 người.
Trên đảo thỉnh thoảng mới có thuyền ra vào chủ yếu là vận chuyển hàng hóa đến và đi.
Toàn bộ cơ sở sản xuất gia vị đều được đặt trên đảo để đảm bảo tính bí mật tránh bị người khác phát hiện ăn trộm cách thức sản xuất.

Nhưng dần dần theo công việc kinh doanh ngày càng mở rộng, số lượng thuyền bè đến và rời đảo cũng tăng nhiều hơn.

Điều này sẽ làm ảnh hưởng rất lớn đến vấn đề giữ bí mật cũng như những hoạt động sau này của Dạ Nguyệt.
Do vậy Alex quyết định sẽ biến đảo Thiên Môn thành một hòn đảo công nghiệp chuyên để sản xuất.
Xưởng sản xuất giấy cũng như máy in đều sẽ được xây dựng là lắp đặt trên hòn đảo.
Khi Vatin và những người thợ khác tỉnh lại.

Thứ đập vào mắt bọn họ là một căn phòng có phần sơ xài, chỉ có 2 cái giường cùng với một bộ bàn ghế làm bằng gỗ.
"Nếu các ngươi đã tỉnh rồi thì lại đây đi." Alex nói.
Mọi người bắt đầu lật đật đứng dạy đi đến chỗ Alex.
"Xin lỗi vì mời các ngươi đến bằng phương thức này nhưng đây là một cơ sở bí mật nên ta muốn các ngươi sẽ giữ bí mật giúp ta.

Không muốn lộ những điều các ngươi sắp thấy, sắp làm ra bên ngoài." Alex trịnh trọng nói.
"Chúng ta thề sẽ không để lộ mọi chuyện ở đây ra bên ngoài, chỉ mong ngài tha cho bọn ta." Một người sợ sệt nói.
"Chỉ cần các ngươi không để lộ nơi đây ra bên ngoài thì ta sẽ không tìm các ngươi.

Hiện tại các ngươi đóng dấu vào tờ khế ước này đi.

Nếu chuyện bị lộ ra ta mong các vị ở đây hiểu sẽ có chuyện gì xảy ra đối với các vị."
Vatin cầm lấy tờ khế ước đọc qua một lượt rồi cắn tay đóng giấu vào khế ước.
Những người khác thấy thế cũng cắn tay làm theo.


Hiện tại bonk họ đã không có đường lui.
Alex nhận lấy khế ước đưa cho Amori sau đó bắt đầu giới thiệu:
"Nơi các ngươi đang đứng được gọi là đảo thiên môn, hòn đảo có diện tích vừa phải không quá lớn.

Mục đích gọi các ngươi đến đây là muốn các ngươi giúp ta tạo ra giấy."
"Thưa ngài ta biết cách tạo ra một giấy nhưng chi phí để tạo ra một tờ giấy rất cao hơn nữa nó lại rất cứng, thay vào đó sử dụng da động vật để viết sẽ có giá thành rẻ hơn." Một người đứng ra nói.
"Ta biết những việc đó, nhưng tờ giấy mà ta sắp tạo ra khác với những tờ giấy mà các ngươi đã biết." Nói xong Alex lấy ra một tờ giấy đưa cho Vatin: "Đây là bản thiết kế những thứ mà ta muốn các ngươi chế tạo giúp ta."
Trên đó là những dụng cụ cần thiết cho việc sản xuất giấy được Alex dựa theo trí nhớ vẽ lại.

Kiếp trước xem nhiều phim tài liệu có một lần thấy người ta sản xuất giấy theo cách thủ công, may mà Alex còn nhớ đại khái.
Vatin nhận lấy bản thiết kế xem qua một lượt, trên tờ giấy được Alex vẽ rất tỉ mỉ, những chỗ khó hiểu đều được giải thích rất chi tiết nên cũng không khó chế tạo.
"Ngươi cứ chế tạo ra mấy thứ này trước, trong quá trình sản xuất thấy chỗ nào không ổn thì sẽ tinh chỉnh lại.

Các ngươi đi làm việc đi." Alex ra lệnh
Tiếp đó Vatin cùng mọi người được Alex dẫn đến một nhà xưởng rộng lớn với đầy đủ những đồ nghề dụng cụ sản xuất.
"Ngươi đi lấy những nguyên liệu mà ta đã dặn qua đây đi, chúng ta chính thức chuẩn bị tạo ra một cuộc cách mạng."
Đương nhiên là còn có rất nhiều tiền nữa.
Amori nhận lệnh ra bến tàu cho người bốc dỡ nguyên liệu xuống vận chuyện qua chỗ Alex.
Khi có nguyên vật liệu rồi tất cả mọi người bắt đầu công cuộc chế tạo tờ giấy.
Trải qua rất nhiều lần chỉnh sửa thất bại rồi lại chỉnh sửa lại thất bại.
Mãi đến 3 ngày sau tờ giấy đầu tiên đã được Alex cùng mọi người tạo ra.
"Thành công rồi, chúng ta đã tạo ra được tờ giấy rồi." Vatin run run cầm tờ giấy trắng tinh không kìm được nước mắt nói.
"Haha chúng ta đã thành công rồi, có giấy dùng rồi."
"Từ nay không phải sử dụng da động vật nữa.

Có thể mua giấy với giá cực thấp."

Mà người vui nhất, hạnh phúc nhất đương nhiên là Alex rồi.
Giấy ở thế giới này được xem là loại mặt hàng cao cấp nhưng lại hết sức cần thiết trong đời sống.
Hiện tại 1 đồng tiền có thể sản xuất ra 5 tờ giấy có kích cỡ ngang tờ giấy A0.
Bán ra ngoài 2 đồng tiền mua một tờ giấy đã là siêu rẻ.

Nên biết giá thị trường bây giờ mua một tờ giấy có kích cỡ như vậy phải mất 1 đồng bạc.
Hơn nữa chất lượng lại kém xa tờ giấy Alex sản xuất.
Đảm bảo kiếm đầy bồn đầy bát.
"Vatin ngươi lại đây." Alex gọi Vatin lại.
"Thiếu gia có gì dặn dò?" Vatin lại gần Alex hỏi.
"Tờ giấy cũng chế tạo ra rồi, bây giờ ta muốn tăng quy mô sản xuất giấy vậy nên ta cần ngươi xây dựng một nhà xưởng thật lớn để sản xuất giấy."
Alex lấy giấy bút ra vẽ phác thảo những ý nghĩ về nhà xưởng.
Đầu tiên phải đảm bải tính bí mật tránh để lộ cách chế tạo giấy ra bên ngoài.

Muốn làm như vậy phải xây dựng nhà xưởng làm sao để nhân viên làm việc theo quy trình công nghiệp hóa.
Mỗi người làm một việc vừa đảm bảo tính bí mất giữa các nhân viên vừa đẩy nhanh tốc độ sản xuất.
Sau khi nghe xong Alex trình bày về ý tưởng nhà máy, Vatin trợn tròn mắt, đầu óc nổ ong ong như là mới phát hiện ra một thế giới mới.
Thiếu gia làm sao mà có những ý tưởng mới lạ như vậy.

Hơn nữa nghe có vẻ như rất có hiệu quả.
Sau đó Vatin lâm vào trầm tư suy nghĩ, để xây một nhà xưởng sản xuất giấy không phải là khó nhưng để đáp ứng toàn bộ những ý tưởng của Alex lại là một kiện vô cùng khó.
Nhất là đối với Vatin, người chỉ mới tiếp xúc đến những kiến thức mới lạ từ Alex.
"Ngươi cứ từ từ suy nghĩ, 3 ngày sau ngươi mang bản vẽ đến cho ta, chỗ nào ta chưa thấy hài lòng thì sẽ giúp ngươi chỉnh sửa."
"Cảm tạ thiếu gia, ta nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ của thiếu gia.".

Bình Luận (0)
Comment