Phóng viên và đám người vây xem náo nhiệt đều cảm thấy ù ù cạc cạc, mà hai mươi chín học sinh trong lớp thổ hào cũng thầm than thở, bởi vì lúc đầu, tiết đầu tiên này vốn không phải tiết thể dục.
Trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng không sắp xếp chương trình học cố định, mỗi một tuần thời khóa biểu đều sẽ có thay đổi, mà thể dục một tuần có hai tiết, vẫn có thể tính là tương đối nhiều. Hôm nay đúng là lớp sáu khối mười hai có tiết thể dục, nhưng vốn nằm ở xế chiều, nhưng ngay mấy phút đồng hồ trước, bọn hắn lâm thời nhận được tin tức, tiết đầu tiên được sửa lại thành tiết thể dục, mà địa điểm học thể dục vậy mà không phải sân vận động, mà là cổng trường học.
Thật ra tiết học thể dục vẫn tương đối được hoan nghênh, nhưng dù vậy, bình thường, trong lớp thổ hào thường có vài học sinh không đi học thể dục. Nhưng hôm nay, trên cơ bản mọi người đều đến đông đủ, cùng lúc đó, bọn họ phải thừa nhận, mọi người vẫn có chút sợ hãi Hạ Chí. Nhìn gương mặt của Cao Tuấn là đủ biết, đối nghịch với Hạ Chí tuyệt không có kết cục quá tốt. Mà trên một phương diện khác, người báo tin này không phải ai khác mà chính là Mạc Ngữ.
Mạc Ngữ còn nói một câu, chính là mỗi người đều phải tham gia tiết thể dục, chẳng qua, ngoại trừ chính nàng.
Không sai, những người khác trong lớp thổ hào đều đến, thế nhưng Mạc Ngữ không tới, bởi vì Mạc Ngữ không cần cùng học tiết thể dục với mọi người, mỗi ngày Hạ Chí đều thiên vị cho nàng đây.
Mà vì không chuẩn bị từ trước, hiện tại trên cơ bản mỗi người đều mặc đồ hàng hiệu. Học sinh lớp thổ hào, ngoại trừ Mạc Ngữ, bình thường đều không người nào mặc đồng phục, thậm chí còn có người mặc âu phục, không biết có phải vì trang khốc hay không. Nói chung, dựa vào cách ăn mặc của bọn hắn hiện tại, thật không chút thích hợp để tham gia học thể dục.
Chẳng qua, mặc dù trong lòng có than thở, nhưng ngoài mặt mọi người vẫn rất đàng hoàng. Lớp thổ hào có hai người Cao Tuấn và Thiệu Phong làm hàng mẫu, mà ở lớp thiên tài còn có hai vết xe đổ là Dư Hùng và Vương Tử Quốc, cộng thêm mỗi người đều biết Hạ Chí chẳng những là bạn trai của Thu Đồng, hiện tại dường như hắn còn được Mạc Ngữ tín nhiệm. Chỉ cần không phải kẻ ngu si đều biết, dù là ngoài sáng hay trong tối, đối nghịch với Hạ Chí tuyệt không phải lựa chọn tốt gì.
"Không hề nghi ngờ, các ngươi đều là củi mục, nhưng củi mục cũng có hai loại, một loại trong đó chính là củi mục thân thể khỏe mạnh. Thân là một giáo viên thể dục, ta không có nghĩa vụ biến các ngươi trở nên không còn là củi mục nữa, chẳng qua, ta có thể khiến các ngươi làm một củi mục khỏe mạnh." Lời dạo đầu của Hạ Chí khiến đám học sinh lớp thổ hào nghe mà mắt trợn trắng, nhưng hết lần này tới lần khác, bọn hắn không ai dám phản bác. Bên kia, phóng viên đã bắt đầu quay chụp tình huống ở bên này, mà không ít người lại đang thầm nói, chuyện này thật không đúng, có tin đồn học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật đều rất không thành thật, vì sao bị Hạ Chí mắng là củi mục như thế, vậy mà bọn hắn lại không phản bác?
"Ngày hôm nay, trong tiết đầu tiên này, ta sẽ dạy các ngươi biện pháp rèn đúc thân thể cơ bản nhất. Đây là biện pháp cho dù là ở trường học hay ở trong nhà, bất luận là sáng sớm hay là tối mịt, các ngươi vẫn có thể tiến hành rèn luyện." Hạ Chí đứng đó, không chút hoang mang nói tiếp. Mà mọi người nghe xong cũng không khỏi bắt đầu suy đoán, hắn muốn dạy tập thể dục theo đài hay chạy bộ hay hít đất gập bụng các loại?
Rất nhiều giáo viên thể dục, khi mới vừa bắt đầu dạy học thường dạy những thứ này, chơi bóng và vân vân đều đợi tới sau này mới bắt đầu.
Học sinh lớp thổ hào càng cảm thấy, rất có thể hơn phân nửa là dạy bọn họ chạy bộ, ngẫm lại Mạc Ngữ đã chạy bộ hai buổi sáng rồi.
Nhưng vấn đề là, chạy bộ cũng không phải tới đây.
"Loại hoạt động thể dục này cần một số dụng cụ cơ bản, ừm, ta đã sai người đưa tới cho các ngươi." Hạ Chí nói xong lại nhìn về một phương hướng khác, chỉ thấy hai bảo vệ mỗi người khiêng một bó đồ gì đó đi về phía bên này. Chờ khi bọn hắn đến gần, tất cả mọi người có chút ngây người, này… đây là cái gì?
Hai mươi chín học sinh lớp thổ hào đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời tất cả đều có cảm giác không tốt lắm, mà đám người đang đứng ngoài cửa rốt cục cũng không nhịn được khe khẽ bàn luận.
"Này… đây không phải chổi sao?"
"Đúng vậy, ta còn tưởng ta nhìn lầm, không phải học thể dục sao? Lấy nhiều chổi như vậy tới đây làm gì?"
"Thoạt nhìn là muốn quét dọn, lẽ nào đây là mượn danh nghĩa học thể dục để bắt học sinh quét tước vệ sinh?"
"Có khả năng, quá vô sỉ, mau đăng bài để mọi người thấy rõ bộ mặt thật của hắn!"
...
"Tốt rồi, mỗi người đi lấy một cây chổi." Giọng nói của Hạ Chí truyền rõ vào tai mỗi người, mà mặc dù trong lòng học sinh lớp thổ hào đều có cảm giác quỷ dị, nhưng mỗi người vẫn ngoan ngoãn đi cầm một cây chổi, sau đó một lần nữa xếp hàng, đứng thành hai hàng.
"Hiện tại, ta tin tưởng hẳn các ngươi đã hiểu, loại hoạt động thể dục cơ bản nhất này chính là quét tước vệ sinh. Đây vốn không cần ta dạy, nhưng đám củi mục các ngươi, trên cơ bản ngay cả quét tước cũng không biết." Hạ Chí lạnh nhạt nhìn mọi người, "Nếu trong số các ngươi có người cảm thấy mình rất giỏi quét dọn, có thể đứng ra."
Mọi người lại đưa mắt nhìn nhau nhưng không người nào đứng ra, bởi vì trên cơ bản, bọn hắn thật không cách nào phản bác những lời vừa rồi. Tuy dường như quét dọn không cần kỹ xảo gì, cũng tạm thời không nói tới chuyện bọn hắn có biết quét dọn hay không, nhưng bọn họ ra đời trong gia đình có điều kiện ưu việt, từ nhỏ đến lớn, trên cơ bản bọn hắn chưa từng phải quét dọn. Về phần khi bọn hắn đi học, tuy trường học có yêu cầu quét dọn vệ sinh, nhưng nếu bọn hắn đều nghe lời như vậy, đã không bị đưa đến trường trung học phổ thông Minh Nhật.