Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 123 - Chương 123: Đây Là Lớp Thổ Phỉ (1)

Chưa xác định
Chương 123: Đây là lớp thổ phỉ (1)

Rất nhanh, uy lực của hai mươi chín cây chổi đã hiện ra, bụi sặc đến đám phóng viên sôi nổi tránh lui, mà đám quần chúng lúc đầu chỉ định xem náo nhiệt đương nhiên dứt khoát rời đi thật xa. Đến lúc này, chỉ thoáng chốc nơi cửa đã thiếu đi gần phân nửa người, đương nhiên không gian lưu lại cũng càng lớn hơn, muốn quét dọn cũng lại càng dễ dàng hơn.

Hiển nhiên đám phóng viên không chịu rời đi như thế, bọn hắn có người cầm cameras điên cuồng chụp, có người thì phẫn nộ chất vấn: "Các ngươi đang làm cái gì? Nhanh ngừng tay, còn tiếp tục như vậy ta sẽ báo cảnh sát... Khụ khụ..."

Người này ho khan kịch liệt, sau đó mắt hắn ta cũng không cách nào mở ra được, hắn ta lập tức im lặng, cũng không đoái hoài tới chuyện hô to, vội vàng xoay người thoát đi. Bởi vì lúc này đã không phải chỉ có một cây chổi quét về phía hắn ta, mà chí ít cũng phải mười mấy cây chổi cùng quét tới.

Thử tưởng tượng cảm giác có vài chục cây chổi cùng quét bụi dưới đất hất lên mặt mình, đây tuyệt đối không phải người thường có thể gánh vác được. Quan trọng hơn là trên thực tế, lúc này thứ bị quét đã không chỉ là bụi, không cẩn thận chổi quét sẽ trực tiếp quét lên trên người.

Trên phương diện chỉnh người, học sinh lớp thổ hào không cần Hạ Chí đặc biệt dạy bọn họ, vẻn vẹn không được một phút, hai mươi chín học sinh lớp thổ hào đã tự do tổ hợp thành ba tiểu đội, sau đó bắt đầu tiêu diệt từng bộ phận, mỗi một đội đều nhắm vào một người để hành động, mà mỗi một người bị bọn hắn nhắm vào, thông thường ngay cả mười giây đồng hồ cũng không thể chịu đựng nổi, buộc phải lui lại.

"Nhanh, bên này còn có một người!"

"Bên kia, bên kia còn có một người!"

"Chúng ta giải quyết mười ba người!"

"Ha ha ha, chúng ta đã giải quyết mười tám người, toàn thắng các ngươi!"

"ĐM, nhanh, mục tiêu không nhiều lắm!"

Rất nhanh đám học sinh lớp thổ hào đã hưng phấn vô cùng, bọn hắn không còn coi đây là tiết thể dục, cũng không coi việc này thành quét dọn, bọn hắn đang quét người, mà ba tiểu đội tổ hợp tự do càng bắt đầu thi đua. Kết quả là, chỉ vài phút sau đó, trước cổng trường trung học phổ thông Minh Nhật đã không còn một phóng viên nào.

"Nhanh ngừng tay... Khụ khụ..."

"Chúng ta là cảnh sát... Khụ khụ..."

Mấy cảnh sát muốn tới đây ngăn cản, nhưng chỉ thấy vô số chổi xông tới, vì vậy, cuối cùng bọn hắn cũng không thể không rút lui. Đám học sinh lớp thổ hào đã chơi tới phát điên, hoàn toàn mặc kệ đối phương là cảnh sát hay là phóng viên hay là những người khác, chỉ cần còn ở cổng trường, bọn hắn sẽ trực tiếp dùng chổi bắt chuyện.

Không tới mười phút sau, cửa chính chỉ còn lại những học sinh này, các phóng viên đã tránh đi thật xa, gần nhất đã lui tới đường cái, mà xa một chút thì trực tiếp phải lui tới con đường đối diện, nhưng vẫn không thiếu xe đậu ở cổng. Mặt khác, dụng cụ quay chụp của một số phóng viên còn chưa kịp lấy đi, vì thế, có một vài chiếc camera còn đang tiếp tục ghi hình.

"Rất quá đáng, đây là loại học sinh gì vậy?"

"Cái gì mà học sinh lớp thổ hào, ta thấy đây là lớp thổ phỉ!"

"Đồng chí cảnh sát, chuyện như vậy các ngươi cũng mặc kệ sao?"

"Ta đã quay lại rồi, lần này nhất định phải tàn nhẫn lộ bọn họ ra ngoài!"

"Ta sẽ tới bộ giáo dục kiện bọn hắn, đây là trường học nát gì!"

"Đặc biệt là giáo viên thể dục kia, quá ghê tởm, ta chưa từng thấy lão sư nào không có tố chất như vậy..."

Phóng viên đều tức giận không ngớt, ngược lại những người xem náo nhiệt khác, không ít người cảm thấy thật thú vị.

"Ha ha, lần đầu tiên thấy phóng viên chật vật như vậy."

"Đâu chỉ là phóng viên, ngươi không thấy được ngay cả mấy cảnh sát cũng rất chật vật sao?"

"Lão sư kia thật đúng là thiên tài, loại thủ đoạn này hắn cũng có thể nghĩ ra, quét quét một hồi là có thể trực tiếp quét những người này đi..."

"Lần đầu tiên biết quét dọn cũng có thể thú vị như thế, ta thật muốn tới chỗ nào đó quét chơi một hồi..."

Thật ra cho dù là phóng viên hay là cảnh sát, cũng không phải quần thể rất được hoan nghênh, người có ý kiến với bọn họ còn thật không ít. Chỉ nói những người đang xem náo nhiệt này, trong số bọn họ, số người không có thiện cảm với phóng viên hoặc cảnh sát cộng lại cũng xấp xỉ phân nửa, kết quả là, thấy phóng viên và cảnh sát bị mười mấy học sinh đánh đuổi, vậy mà bọn hắn lại cảm thấy có chút hưng phấn.

Về phần học sinh của trường trung học phổ thông Minh Nhật làm như vậy có hậu quả gì, bọn họ sẽ không để ý, dù sao thì bọn họ cũng chỉ tới xem náo nhiệt, chuyện không liên quan gì với bọn họ. Hơn nữa, bọn hắn hiểu rất rõ, những học sinh này sẽ không gặp phải hậu quả gì, bọn hắn cũng không đánh người, bọn hắn chỉ nghe lời lão sư đi quét dọn mà thôi. Cho dù cảnh sát muốn gây phiền toái, đoán chừng cũng chỉ đi tìm vị giáo viên thể dục kia gây phiền toái.

Mà hiện tại, mọi người chỉ cảm thấy hứng thú không biết chuyện này sẽ kết thúc thế nào đây? Tuy các phóng viên tạm thời bị đuổi ra khỏi cổng chính, nhưng thoạt nhìn, bọn hắn cũng không định rời đi như vậy, lẽ nào những học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật sẽ cầm chổi một mực đứng cửa trông coi sao?

"Cho dù ngươi có thể đánh đuổi người của chúng ta, nhưng không thể đuổi xe của chúng ta!" Có một ít phóng viên lúc này còn đang đứng đằng kia tức giận nghĩ, bọn hắn sợ bụi, nhưng xe lại không sợ, cuối cùng, hẳn những người này cũng không thể dùng chổi quét cả xe của bọn họ đi, đúng không?

"Tốt rồi, tạm dừng một chút." Vào lúc này, giọng nói của Hạ Chí vang lên, mà nghe được giọng nói của hắn, tất cả mọi người vô thức nhìn về phía hắn, hiển nhiên bọn họ đều muốn biết Hạ Chí lại bày ra trò gian trá gì.

"Nói các ngươi không biết quét dọn các ngươi còn không tin, nhiều bụi như vậy, các ngươi không biết vẩy nước cho bớt bụi sao?" Trong giọng nói của Hạ Chí có không vui rất rõ ràng.

Vẩy nước?

Ngay từ đầu, đám học sinh lớp thổ hào không kịp phản ứng, sau đó bọn họ nhìn thấy xe của đám phóng viên này, còn có dụng cụ quay chụp các loại, trong lúc bất chợt bọn họ đã hiểu rõ.

Bình Luận (0)
Comment