"Hạ lão sư, nếu hai mươi tám người chúng ta lựa chọn hai mươi tám hạng mục bất đồng, ngươi giải quyết được sao?" Vương Tử Quốc không nhịn được mở miệng hỏi, đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy có lão sư lại dạy tiết thể dục kiểu này. Nhưng nếu làm như vậy, dường như yêu cầu với Hạ Chí đúng quá cao, chẳng lẽ hắn phải thiên vị cho mỗi một người ở đây?
"Chuyện này không cần các ngươi lo lắng, ta sẽ sắp xếp thời gian hợp lý, các ngươi chỉ cần lựa chọn hạng mục bản thân thích là được rồi." Hạ Chí lạnh nhạt trả lời: "Ta nói lại lần nữa, phải là hạng mục các ngươi ưa thích, bởi đối với những học sinh có thiên phú bình thường như các ngươi, nếu các ngươi còn không thích hạng mục này, vậy các ngươi không cách nào đạt được thành công."
"Thế nhưng Hạ lão sư, nếu như ta thích bơi, hoặc thích nhảy cầu, hạng mục như vậy, trường chúng ta vốn không cách nào dạy học." Một nữ sinh lại đưa ra nghi vấn của mình.
"Đúng vậy, lão sư, trường học vốn không có sân luyện tập mấy hạng mục này, tỷ như hạng mục bắn tên xạ kích, cũng không có điều kiện." Lúc này, một nam sinh cũng mở miệng nói.
"Những thứ này đều không phải chuyện các ngươi cần lo lắng, ta nói rồi, các ngươi chỉ cần lựa chọn một hạng mục là được, bất kỳ hạng mục gì cũng có thể, chuyện sân bãi đương nhiên ta sẽ giải quyết." Lúc này, hiếm thấy Hạ Chí coi như có kiên nhẫn giải thích, "Cho dù các ngươi muốn học nhảy cầu hoặc bắn tên, đều không thành vấn đề."
"Oa, thực sự có thể học nhảy cầu sao? Ta vẫn luôn thích xem nhảy cầu!" Nữ sinh đã đặt câu hỏi lúc trước có chút hưng phấn.
"Thích xem nhảy cầu và thích nhảy cầu là hai khái niệm, đầu tiên ngươi phải nghĩ cho rõ ràng." Hạ Chí nhìn nữ sinh này, "Chẳng qua cũng không sao, ta sẽ cho các ngươi có đủ thời gian suy nghĩ kỹ càng."
Quét mắt nhìn mọi người, Hạ Chí tiếp tục nói: "Trong tuần này, tiết thể dục thứ hai rơi vào ngày thứ sáu, các ngươi cần cân nhắc kỹ hạng mục thể dục các ngươi muốn học trước buổi học ngày thứ sáu. Trong mấy ngày này, các ngươi phải tìm ra hạng mục khiến bản thân cảm thấy hứng thú chân chính. Mặt khác, tựa như các ngươi có thể dùng bất kỳ hạng mục thể dục gì để tới khiêu chiến ta, các ngươi cũng có thể lựa chọn bất kỳ hạng mục thể dục gì, nếu như Triệu Bác vẫn muốn lựa chọn cờ vây, ta cũng không phản đối."
Mọi người vô thức nhìn về phía Triệu Bác, sắc mặt Triệu Bác hơi đỏ lên, há mồm muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng hắn ta không mở miệng, mọi người không khỏi nói thầm trong lòng, không phải gia hỏa này thật muốn tiếp tục lựa chọn cờ vây đấy chứ?
"Hiện tại các ngươi còn thắc mắc gì không?" Hạ Chí lại mở miệng hỏi.
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi một chút, nhưng không ai đứng ra hỏi gì nữa.
"Rất tốt, hiện tại, các ngươi cùng làm một loại vận động có lợi cho tự hỏi." Hạ Chí thản nhiên nói: "Vận động có trợ giúp cho tự hỏi, đương nhiên không thể để các ngươi chạy bộ, cho nên, các ngươi bộ đi vòng quanh sân thể dục, đi tới khi hết tiết mới thôi."
Sau khi lưu lại những lời này, Hạ Chí xoay người rời đi, vốn không quản đám học sinh này có nghe lời hắn, có đi bộ thật hay không. Mọi người có chút cạn lời, vì sao Hạ lão sư này lại khiến người ta cảm thấy vô trách nhiệm như thế?
"Ôi, Hạ lão sư đi rồi, chúng ta có nên trộm làm biếng không?" Khi Hạ Chí biến mất trong tầm mắt mọi người, có người không nhịn được nói.
"Ngươi lười biếng đi, ta sẽ không." Vương Tử Quốc lại là người đầu tiên bắt đầu hành động, hắn ta đi lên đường chạy, bắt đầu bước nhanh.
Nhạc Nghị khẽ cắn môi, cũng khập khễnh bước lên đường chạy, mà thấy ngay cả Nhạc Nghị cũng bước đi như vậy, rốt cục những người khác cũng đều đi lên đường chạy riêng, hoặc đi nhanh hoặc đi chậm. Mà lúc này đây, bọn hắn cũng bắt đầu tự hỏi thật, rốt cuộc bọn họ thích hạng mục thể dục như thế nào?
Đối với một đám thiên tài đại đa số thời gian đều ở một chỗ, muốn tìm được đáp án của vấn đề này thật không dễ dàng.
Bốp!
Trong phòng làm việc của hiệu trưởng, Thu Đồng tàn nhẫn cúp điện thoại, hiện tại thường có điện thoại gọi tới tìm hiệu trưởng, có phóng viên, có quan viên ngành giáo dục, thậm chí còn có một vài số điện thoại rất kỳ quái, tỷ như vừa rồi đã có một người gọi điện thoại đến, vừa mở miệng đã thốt ra một câu: "Thu hiệu trưởng, ngài muốn mua bảo hiểm không? Ta là..."
Lúc này, trong lòng Thu Đồng đã có quyết định, phải tìm một người chuyên nhận điện thoại, đầu tiên để người chuyên nhận điện thoại này sàng lọc trước, sau đó mới chuyển máy cho mình.
Một bóng người quen thuộc xuất hiện ở cửa, lúc đầu tâm tình Thu Đồng vốn không tốt, vừa thấy người này, nàng lập tức nổi giận.
"Không phải ngươi đã đuổi theo nữ cảnh sát xinh đẹp của ngươi sao?" Thu Đồng vẫn chưa hề ý thức đường, khi bản thân mình nói ra những lời này dường như có mang theo chút đố kị.
Người xuất hiện ở cửa đương nhiên là Hạ Chí, hắn không nhanh không chậm đi vào phòng làm việc, cười xán lạn với Thu Đồng: "Hoa khôi cảnh sát đã đuổi theo được, nàng không có hứng thú với ta, vì thế ta chỉ đành trở lại."
Thu Đồng lập tức có xung động muốn đánh chết Hạ Chí, lưu manh này có ý gì? Hoa khôi cảnh sát không có hứng thú với hắn, cho nên hắn trở lại tìm nàng có phải không?
"Hạ lão sư, hiện tại không phải thời gian ngươi lên lớp sao?" Thu Đồng lạnh mặt, khôi phục dáng dấp băng sơn mỹ nhân những ngày qua.
"À, đúng, hiệu trưởng, vừa rồi ta đang lên lớp, chẳng qua đột nhiên ta phát hiện một vấn đề, hiện tại trường chúng ta cần bổ sung một số công trình thể dục." Hạ Chí cũng lập tức khôi phục dáng dấp nghiêm chỉnh.
"Công trình thể dục gì?" Thu Đồng lạnh lùng hỏi, trong lòng lại có cảm giác quái dị, trực giác nói cho nàng biết, chắc chắn tên gia hỏa này sẽ đề xuất yêu cầu tương đối hiếm thấy.