Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 194 - Chương 194: Mỹ Nữ Thiên Đoàn (2)

Chưa xác định
Chương 194: Mỹ nữ thiên đoàn (2)

Bên kia Thu Đồng bắt đầu đăng ký đội viên đội cổ động, có hai nữ lão sư rất thức thời, lập tức tới hỗ trợ. Khoan hãy nói, số người muốn làm thành viên đội cổ động còn thật không ít, đương nhiên, những học sinh tới ghi danh có một số người xinh đẹp thật, nhưng cũng có một số người thuộc loại cảm thấy bản thân mình xinh đẹp, hiển nhiên Thu Đồng vẫn cần tiến hành một số sàng chọn. Đây không phải kỳ thị, đội viên đội cổ động không cần quá xinh đẹp, nhưng chí ít cũng không thể có dung mạo khó coi, nếu không cũng không phải là đi cổ vũ đám thành viên đội bóng rổ cố lên, mà là ngược lại.

"Hạ lão sư." Tại lúc này, một giọng nói truyền đến từ bên cạnh Hạ Chí.

Hạ Chí quay đầu, thấy được một nam sinh cao lớn, hắn ta đang đi về phía Hạ Chí, bước đi còn có chút khập khễnh, đây chính là Nhạc Nghị đã gặp nhiều thua thiệt trong lần luận võ với Hạ Chí trước đó.

Thân là thiên tài thể dục, Nhạc Nghị được xưng là thể dục toàn năng, nhưng trước đó, hắn ta cũng không gia nhập đội bóng rổ trường, mà thấy Nhạc Nghị cũng xuất hiện trên sân bóng, một ít người không khỏi thầm nói, chẳng lẽ thiên tài bóng rổ chân chính này muốn gia nhập đội bóng rổ trường?

Đối với vị thiên tài thể dục Nhạc Nghị này, không ít người cũng biết rõ, nghe nói trước đó Nhạc Nghị khinh thường đám người trong đội bóng rổ trường nên không muốn gia nhập đội bóng rổ, nhưng tình huống hiện tại lại không giống lúc trước, nói không chừng Nhạc Nghị sẽ thay đổi ý định.

"Hạ lão sư, ta muốn hỏi một việc." Nhạc Nghị đi tới trước mặt Hạ Chí, mở miệng nói.

"Hỏi đi." Nét mặt Hạ Chí rất thản nhiên.

"Vào tiết thể dục, ta có thể chọn võ thuật không?" Giọng nói của Nhạc Nghị không lớn, hiển nhiên hắn ta không muốn những người khác nghe được, "Hạ lão sư, ta muốn nói võ thuật chân chính, không phải loại biểu diễn giả tạo, hẳn ngươi hiểu."

"Có thể." Hạ Chí đồng ý rất kiên quyết, "Vấn đề là, ngươi xác định bản thân mình thích võ thuật nhất sao?"

"Hạ lão sư, ta thích võ thuật, ta cũng cần võ thuật." Nét mặt Nhạc Nghị có chút kiên định.

"Nhạc Nghị, lấy tuổi tác hiện tại của ngươi, muốn thu được thành tựu trên võ thuật căn bản là không thể nào." Hạ Chí bình tĩnh nói: "Tuy đối với người bình thường, lực lượng của ngươi có thể nói là rất mạnh, nhưng trong mắt cao thủ chân chính, lực lượng của ngươi thật không đáng nhắc tới. Mà bây giờ ngươi mới bắt đầu tăng cao lực lượng, cũng không phải chuyện dễ dàng, nếu như ngươi nhất định muốn học võ thuật, ta có thể dạy ngươi, ta có thể huấn luyện kỹ xảo cho ngươi, để ngươi có thể mạnh hơn hiện tại gấp mười lần, nhưng thật ra, như vậy vẫn rất yếu."

"Gấp mười lần?" Trên mặt Nhạc Nghị có chút hưng phấn, "Hạ lão sư, đừng nói gấp mười lần, cho dù chỉ là gấp đôi, ta cũng mãn ý."

"Nếu như ngươi chỉ truy cầu mục tiêu nhỏ như vậy, hay là ngươi từ bỏ đi. Với ta, chỉ có thể tăng gấp đôi thực lực cho đệ tử thực sự quá mất mặt." Hạ Chí thản nhiên nói: "Ta không làm chuyện mất mặt như vậy."

"Không, Hạ lão sư, đương nhiên ta muốn trở nên càng mạnh, gấp mười lần thậm chí hơn nữa, càng nhiều càng tốt!" Nhạc Nghị vội vàng nói.

"Trên phương diện võ thuật, thiên phú của ngươi hữu hạn, không gian tăng lên cũng không nhiều lắm, cơ bản không cách nào tăng lực lượng lên, thứ có thể tăng lên là kỹ xảo." Hạ Chí thản nhiên nói: "Vừa lúc, hiện tại ta có phương pháp huấn luyện kỹ xảo cho ngươi."

"Phương pháp gì?" Nhạc Nghị vội vàng hỏi.

"Đi chơi bóng rổ đi." Hạ Chí liếc nhìn Mạc Ngữ cách đó không xa, "Mạc Ngữ đang tuyển chọn đội viên, hy vọng ngươi có thể lọt vào pháp nhãn của nàng."

Nhạc Nghị ngẩn ngơ, sau đó hắn ta không nhịn được nói: "Hạ lão sư, ta đã sớm biết chơi bóng rổ."

"Ngươi còn tưởng ngươi biết võ đây." Hạ Chí thản nhiên nói.

"Còn ba phút đồng hồ cuối cùng, đây là cơ hội cuối cùng." Đúng lúc này, giọng nói của Mạc Ngữ vang lên.

"Hạ lão sư, ta muốn học võ thuật nhất định phải gia nhập đội bóng rổ sao?" Nhạc Nghị có chút buồn bực, thực ra hắn ta rất thích chơi bóng rổ, vấn đề là, không hiểu sao hắn ta cảm thấy Hạ Chí như đang lừa hắn ta gia nhập đội bóng rổ.

"Ngươi đi chơi bóng rổ, chính là đang học võ thuật." Hạ Chí thản nhiên nói: "Đối với việc khống chế kỹ xảo và lực lượng, võ thuật và bóng rổ có rất nhiều điểm chung, Mạc Ngữ có thể tìm ra khuyết điểm của ngươi. Chẳng qua ngươi có thể vào đội bóng rổ hay không, quyền quyết định nằm trong tay Mạc Ngữ."

Nhạc Nghị nhìn nhìn Mạc Ngữ, lại nhìn Hạ Chí một chút, trong lòng còn đang lầu bầu, Hạ lão sư này xác định bản thân không lừa dối hắn chứ?

"Chỉ còn hơn một phút đồng hồ." Lúc này, Hạ Chí lười biếng nói một câu.

Những lời này khiến Nhạc Nghị lập tức ý thức được, bất kể có phải lừa dối hay không, nhưng nếu hắn ta không thể gia nhập đội bóng rổ, hơn phân nửa Hạ Chí sẽ không dạy võ công thật sự cho hắn ta, dù sao thì hắn ta cũng thích chơi bóng rổ, trước hết cứ gia nhập rồi lại nói.

Vì vậy, Nhạc Nghị không thèm nhắc lại, cứ việc khập khiễng, nhưng hắn ta vẫn chịu đựng đau đớn nhảy vào sân bóng.

"Cho ta mượn bóng rổ dùng một chút!" Nhạc Nghị hô một câu với một nam sinh.

"Dựa vào cái gì mà ta phải cho ngươi mượn?" Nam sinh này lại không chịu, trả lời một câu, sau đó bắt đầu dẫn bóng ném rổ.

Mắt thấy thời gian không nhiều lắm, Nhạc Nghị lập tức gấp gáp, bỗng nhiên hắn sãi bước bay vọt qua, gần như không hề nhảy lấy đà, một tát chắn lại quả bóng đang bay vào rổ của nam sinh, tiếp theo, hắn đón được bóng rổ, nhảy lấy đà, bịch một tiếng, trực tiếp ném bóng vào rổ!

Oa...

Bốn phía một mảnh hoan hô, biểu hiện của Nhạc Nghị thật sự rất khốc huyễn, mà gần như đồng thời, giọng nói của Mạc Ngữ cũng vang lên.

"Đã đến giờ." Theo những lời này của Mạc Ngữ, mọi người đều ngừng lại, sau đó cùng nhìn Mạc Ngữ, chờ đợi nàng tuyên bố kết quả.

Mạc Ngữ lại quay đầu nhìn về phía Hạ Chí, mà vừa nhìn, trên gương mặt vốn tương đối bình tĩnh thanh thuần của Mạc Ngữ lại xuất hiện một tia khó hiểu, bởi vì nàng thấy Hạ Chí đang rời khỏi sân bóng rổ.

Bình Luận (0)
Comment