Người đang vừa vẫy tay vừa hô to kia dĩ nhiên là Ngô Ý, lúc này, nàng và đám người Từ Hân Nghi đang đứng bên cạnh một cái bàn, mà Đổng Dũng và Lý Thiến lại đang giằng co với hai nam sinh khác, một bộ bất cứ lúc nào cũng có thể đánh nhau. Chẳng qua thoạt nhìn, hai bên còn chưa thật sự ra tay, hơn nữa, chỉ từ vóc người đến xem, rõ ràng Đổng Dũng và Lý Thiến đang ở thế hạ phong, rõ ràng hai nam sinh kia cao to khỏe mạnh hơn Đổng Dũng và Lý Thiến.
Thật ra hình thái này cũng rất bình thường, tuy nói đầu năm nay tất cả mọi người phát dục rất nhanh, nhưng so sánh giữa học sinh cấp ba và sinh viên, thông thường học sinh cấp ba vẫn không nắm được phần thắng. Hơn nữa, hai người này không phải sinh viên đại học bình thường, mà là sinh viên của học viện thể dục, ở học viện này, nam sinh khổ người to lớn xuất hiện đầy đất.
Quán ăn trong trường vẫn luôn kinh doanh tốt, vì thế, lúc này trong quán có rất nhiều người. Quán ăn này không thể tính là quá lớn, nhưng vẫn có hơn mười mấy bàn ăn. Lúc này mỗi bàn ăn đều đầy người. Ngô Ý đứng đó lớn tiếng kêu lên, ngược lại khiến sự chú ý của mọi người không tự chủ được chuyển tới trên người Hạ Chí.
Sau đó, mọi người liền thấy Tô Phi Phi.
Mỹ lệ tuyệt luân, phong hoa tuyệt đại, tuy ngồi trên xe lăn nhưng khí chất thoát tục của Tô Phi Phi vẫn khiến cả quán ăn vốn đang huyên náo ồn ào không tự chủ được mà yên tĩnh trở lại.
"Oa, đại mỹ nữ!" Ngô Ý không nhịn được sợ hãi than, trong giọng nói còn có chút ước ao, tuy nàng cả ngày ăn mặc hệt như tiểu tử, nhưng thấy mỹ nữ như vậy, nàng vẫn rất hâm mộ.
"Đúng là rất xinh đẹp, có thể sánh với hiệu trưởng của chúng ta." Trần Vũ San nhỏ giọng nói.
"Hạ lão sư thật lợi hại, ở chỗ này cũng có thể tìm được một mỹ nữ." Từ Hân Nghi ở đó cảm khái, "Lần này hiệu trưởng của chúng ta xem như đã có tình địch chân chính."
Mà đám học sinh học viện thể dục lại có thể gần như không ai nhận ra Tô Phi Phi.
"Mỹ nữ kia là ai?"
"Không biết, chưa từng thấy bao giờ, không phải người của trường chúng ta đúng không?"
"Vì sao nàng lại ngồi trên xe lăn? Tàn tật hay là bị thương?"
"Không biết, ta chỉ biết so sánh với nàng, An Nhiên lập tức biến thành dong chi tục phấn..."
"Thảo, ngươi đừng công kích An Nhiên!"
"Đúng là An Nhiên không cách nào so sánh với nữ nhân này, chỉ riêng khí chất kia..."
"Các ngươi không biết nàng thật sao? Nàng là Tô lão sư!"
Toàn bộ phòng ăn chỉ có một nữ sinh nhận ra Tô Phi Phi, mà nàng mới vừa mở miệng, lập tức bị đám người bên cạnh truy hỏi.
"Tô lão sư nào?"
"Nàng là lão sư của trường chúng ta sao?"
"Không thể nào, trường chúng ta có lão sư như vậy sao?"
Tô Phi Phi đã làm việc trong học viện thể dục năm năm, nhưng toàn bộ học viện thể dục lại gần như không có mấy người biết vị lão sư xinh đẹp này, không thể không nói, đây quả là kỳ tích.
Mặc dù đại học không giống trung học phổ thông, học sinh và lão sư tương đối ít giao tiếp với nhau, thậm chí có rất nhiều học sinh đã học xong đại học cũng không biết về lão sư mình, nhưng theo lý, mỹ nữ như Tô Phi Phi phải dễ dàng được mọi người nhớ rõ mới đúng, nhưng trên thực tế, toàn bộ học viện thể dục, số sinh viên quen biết Tô Phi Phi thực sự rất ít.
Nguyên nhân là vì ở học viện thể dục, số sinh viên lựa chọn chuyên ngành âm nhạc tương đối ít, hằng năm cũng chỉ có hai ba mươi học sinh như vậy, mà một phương diện khác, Tô Phi Phi đang sống cuộc sống gần như là ẩn cư, cuối cùng mới tạo thành cục diện thần kỳ như thế. Nếu không, sợ rằng thanh danh giáo hoa của học viện thể dục kiểu gì cũng chẳng tới phiên An Nhiên.
Lực lượng của mỹ nữ vẫn luôn rất lớn, dù gọi là khuynh quốc khuynh thành cũng tuyệt không phải nói ngoa, cũng giống như bây giờ, sự xuất hiện của Tô Phi Phi lại có thể khiến xung đột phía bên kia như bị người quên lãng. Nhưng vào lúc này, lại có một giọng nói nhắc nhở mọi người.
"Ai bắt nạt các ngươi?" Người nói chuyện dĩ nhiên là Hạ Chí, hắn ta đã đẩy Tô Phi Phi đi tới bên cạnh Ngô Ý, sau đó liếc nhìn hai nam sinh đang giằng co với Đổng Dũng và Lý Thiến, "Chính là bọn họ sao?"
"Hạ lão sư, chúng ta đang ăn cơm ở đây, đột nhiên hai người bọn họ ngồi bên kia cất lời thô tục đùa bỡn chúng ta, sau đó ta liền mắng bọn hắn, thế là bọn hắn nổi điên muốn đánh người." Ngô Ý nói nhanh: "Đổng Dũng và Lý Thiến đã ngăn bọn hắn lại, nếu không phải vừa lúc ngươi đến, sợ rằng hai bên đã đánh nhau."
"Ai đùa bỡn các ngươi? Chúng ta đang khích lệ các ngươi!" Một nam sinh phía đối phương lập tức tiếp lời, sau đó hắn ta nhìn về phía Hạ Chí, "Ngươi là lão sư của bọn hắn? Tranh thủ thời gian giáo dục đệ tử của ngươi một chút đi, nơi này là học viện thể dục, không phải trường trung học phổ thông Minh Nhật của các ngươi!"
Một lão sư trung học phổ thông đương nhiên sẽ không được đám sinh viên học viện thể dục để vào mắt, huống chi, dưới cái nhìn của bọn hắn, loại lão sư của trường nát như trung học phổ thông Minh Nhật lại càng không cần để trong lòng.
"Đúng là ta nên dạy các ngươi một chút." Hạ Chí nhìn đám người Ngô Ý, giọng điệu bình thản.
Lời của hắn vừa ra, tất cả mọi người đều sửng sốt, thậm chí ngay cả đám sinh viên học viện thể dục kia cũng đều có chút kinh ngạc, mà sau đó, bọn hắn lại bắt đầu khinh bỉ, quả nhiên là lão sư nát tới từ trường học nát, học sinh bị bắt nạt bị sỉ nhục cũng không dám thở mạnh. Nhưng vấn đề là một lão sư như vậy lại có thể cua được mỹ nữ lão sư âm nhạc của bọn họ?
Đây là chuyện tuyệt không thể nhẫn, lúc này, đã có mấy sinh viên học viện thể dục định tới dạy dỗ Hạ Chí.