Mặc dù những lời này của Trương Thành Hùng không quá rõ ràng, nhưng rất nhiều người đã hiểu ý của hắn ta, hắn ta thích nữ minh tinh, hắn ta cũng muốn cưới một nữ minh tinh, nhưng vấn đề là nữ minh tinh bình thường rất khó gả vào nhà giàu có chân chính, đây là chuyện rất thực tế, trên thực tế rất nhiều nhà giàu có đều khinh thường nữ minh tinh. Vì vậy, loại mỹ nữ còn nổi tiếng hơn minh tinh bình thường nhưng thật ra lại không thể tính là minh tinh chân chính như Thu Đồng lại trở thành lựa chọn tuyệt hảo của Trương Thành Hùng.
"Chúng ta đi thôi." Lúc này Thu Đồng nhỏ giọng nói với Hạ Chí, vô duyên vô cớ bị cuốn vào chuyện này khiến Thu Đồng có chút căm tức, nhưng nàng càng không muốn bị cuốn vào sâu hơn, cho nên nàng định dứt khoát rời khỏi.
"Đồng Đồng, chúng ta xem náo nhiệt trước một chút." Hạ Chí lại không định rời đi.
"Ngươi lại muốn làm gì nữa?" Thu Đồng không tin Hạ Chí chỉ muốn xem náo nhiệt, nàng luôn cảm thấy Hạ Chí lại muốn đánh người.
"Đồng Đồng, vất vả lắm chúng ta mới ra ngoài hẹn hò một lần, sao có thể đi nhanh như vậy được?" Hạ Chí nghiêm trang nói.
Thu Đồng còn muốn nói điều gì, bên kia, giọng nói của Phi Yến lại vang lên: "Ngươi cảm thấy ngươi xứng với người ta sao?"
"Chuyện này không quan trọng, quan trọng là ta có thể theo đuổi nàng." Trương Thành Hùng có vẻ rất tự tin.
"Đúng không?" Phi Yến cười lạnh một tiếng, "Ta kiến nghị ngươi đi trưng cầu ý kiến của bạn trai người ta một chút!"
Nhận lấy chi phiếu của Trương Thành Hùng, Phi Yến tiếp tục nói: "Ta sẽ cầm tấm chi phiếu này, chờ khi ngươi cùng đường bí lối, nhớ đi cầu ta, ở đây có rất nhiều người làm chứng, chỉ cần đến lúc đó ngươi thực sự đi cầu ta, ta sẽ trả lại tiền cho ngươi!"
"Phi Yến, ngươi vui là tốt rồi." Trương Thành Hùng mỉm cười, hiển nhiên hắn ta không để những lời Phi Yến nói trong lòng.
Xoay người, rốt cục Trương Thành Hùng cũng đi về phía Thu Đồng, mà Phi Yến cũng không nói gì nữa, chỉ đứng ở nơi đó, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Trương Thành Hùng.
"Chào ngươi, Thu Đồng tiểu thư, ta là Trương Thành Hùng, Trương trong giương cung, Thành trong thành công..." Trương Thành Hùng vừa đi về phía Thu Đồng vừa bắt đầu tự giới thiệu bản thân, nhưng mới vừa nói đến đây, đã có người khác tiếp lời.
"Hùng trong cẩu hùng." Giọng nói lười biếng phát ra từ trong miệng Hạ Chí.
Bốn phía truyền đến tiếng cười vang, Trương Thành Hùng lại mặt không đổi sắc: "Không phải cẩu hùng, là Hùng trong anh hùng, Thu Đồng tiểu thư, thật ra hôm nay ta cũng đã anh hùng cứu mỹ nhân, ừm, tạm thời không nói với ngươi, ta nói chuyện với bạn trai ngươi trước."
Không cho Thu Đồng có cơ hội nói chuyện, Trương Thành Hùng đã quay đầu nhìn về phía Hạ Chí: "Hạ Chí, thật ra ta rất bội phục ngươi, theo ta được biết, người có thể đơn thương độc mã đối nghịch với Lưu gia chỉ có mình ngươi, chẳng qua, hiện tại vấn đề đã đến, ngươi đã mất đi năng lực tiếp tục bảo vệ Thu Đồng tiểu thư, nếu Thu Đồng tiểu thư tiếp tục làm bạn gái ngươi, ngươi sẽ mang đến nguy hiểm cho nàng. Cho nên chúng ta hãy đàm phán như những nam nhân đi, điều kiện rất đơn giản, ngươi rời khỏi Thu Đồng tiểu thư, ta sẽ bảo vệ ngươi an toàn."
"Thật ra ta cũng rất bội phục ngươi." Hạ Chí nhìn Trương Thành Hùng, "Cẩu hùng có chí khí như ngươi cũng không có nhiều, ta càng bội phục ngươi hơn là ngươi lại dám có ý đồ với bạn gái ta, đúng là quá có dũng khí."
"Hạ Chí, ta biết khả năng mắng người của ngươi rất lợi hại, nhưng muốn bảo vệ Thu Đồng tiểu thư cần phải có thực lực, không phải công phu ngoài miệng." Thoạt nhìn, Trương Thành Hùng không hề để tâm, "Ta có thực lực bảo vệ Thu Đồng tiểu thư, mà ngươi, lại không."
"Đúng không?" Giọng điệu của Hạ Chí có hờ hững khinh thường, sau đó, đột nhiên hắn nhấc chân, đá thẳng lên bụng của Trương Thành Hùng.
Trương Thành Hùng bị đau hừ một tiếng, ôm bụng ngã trên mặt đất.
"Ngươi muốn chết!" Một hộ vệ nổi giận gầm lên một tiếng, đánh về phía Hạ Chí, mà bảy hộ vệ khác cũng lập tức phát hiện tình huống bên này không đúng lắm, lập tức từ bỏ việc chặn đám fan điên cuồng, cùng xông về phía bên này. Bọn họ là vệ sĩ của Trương Thành Hùng, hiển nhiên bảo vệ Trương Thành Hùng là nhiệm vụ quan trọng nhất.
Bốn phía bắt đầu trở nên hỗn loạn, đám người vây xem cũng sôi nổi lui về phía sau, hiển nhiên bọn họ không muốn bị vạ lây. Nhưng bọn hắn lập tức phát hiện, lo lắng của bọn hắn có chút dư thừa, bởi vì không được một phút đồng hồ, tám hộ vệ kia đều ngã trên mặt đất, cuộc hỗn chiến trong tưởng tượng của bọn hắn vốn không phát sinh, đương nhiên cũng sẽ không tồn tại vấn đề tai họa người vô tội.
"Ngay cả mình cũng không bảo vệ được còn muốn bảo vệ người khác?" Hạ Chí nhìn Trương Thành Hùng đang có ý đồ từ dưới đất bò dậy, khinh thường trong giọng nói của hắn bất kỳ người nào cũng có thể nghe được.
Quay đầu nhìn về phía Thu Đồng, Hạ Chí cười xán lạn: "Đồng Đồng thân yêu, hay là chúng ta chuyển sang nơi khác hẹn hò đi."
"Đã bảo ngươi đi từ sớm!" Thu Đồng lại ném cho Hạ Chí một cái liếc mắt, vừa nói vừa bước nhanh ra phía ngoài, nàng đã sớm đoán được Hạ Chí muốn đánh Trương Thành Hùng một trận, sự thực cũng đúng là như vậy.
Hạ Chí và Thu Đồng đi ra phía ngoài, lúc này ngược lại không có fan nào đuổi theo, nhìn kết cục của tám vệ sĩ, mọi người đều không muốn bị đánh, nhưng ngay lúc hai người mới đi tới cửa, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng hô to.
"Họ Trương khốn kiếp, ngươi đi chết đi cho ta!" Nương theo tiếng hô to này, trong đám người đột nhiên có một người lao ra, trong tay hắn ta cầm một con dao găm, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Trương Thành Hùng, dùng chủy thủ tàn nhẫn đâm về phía Trương Thành Hùng!