Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 325 - Chương 325: Kẻ Ngu Suy Nghĩ Ngàn Lần, Ắt Có Một Lần Đúng (1)

Chưa xác định
Chương 325: Kẻ ngu suy nghĩ ngàn lần, ắt có một lần đúng (1)

"An lão sư, có chuyện gì sao?" Giọng điệu của Hạ Chí cũng rất hiền hoà.

"Hạ lão sư, đúng là ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi." An Địch gật đầu, "Thật ra ta đại biểu cho sáu giáo viên thể dục tới đây, về việc tiết thể dục của trường trung học phổ thông Minh Nhật, chúng ta muốn trưng cầu ý kiến của ngươi một chút."

Dừng một chút, An Địch còn nói thêm: "Hạ lão sư, chúng ta muốn cảm ơn ngươi, ngươi không coi chúng ta là người tàn tật, cho nên chúng ta cũng hy vọng bản thân có thể gây dựng sự nghiệp chân chính ở trường trung học phổ thông Minh Nhật. Mấy ngày nay sáu người chúng ta đều đang thương lượng với nhau, sau đó, chúng ta có một ý tưởng."

"Nói đi, nếu ý nghĩ này có thể thực hiện, ta sẽ thực hiện giúp các ngươi." Hạ Chí cười nhẹ một tiếng, nhưng cũng không phải là cười với An Địch, mà là nhìn Mạc Ngữ cách đó không xa.

"Hạ lão sư, thật ra chúng ta cũng đều được ngươi gợi ý, chúng ta cảm thấy suy nghĩ để các học sinh được học môn thể dục mình thích rất tốt, đương nhiên, chúng ta cũng không thể rập khuôn theo cách làm của ngươi, dù sao thì chúng ta cũng cần dạy rất nhiều học sinh. Vì thế chúng ta muốn căn cứ theo sở trường đặc biệt của sáu người chúng ta để mở sáu lớp thể dục khác nhau, tỷ như ta am hiểu bóng rổ, ta sẽ mở lớp bóng rổ, tất cả học sinh, không giới hạn lớp và khối, đều có thể tham gia lớp bóng rổ của ta. Đương nhiên, lớp bóng rổ của ta cũng không chỉ dạy bóng rổ, những chương trình thể dục khác ta cũng sẽ dạy, những trong lớp chúng ta sẽ chỉ lấy bóng rổ làm trọng điểm." An Địch chậm rãi nói ra kế hoạch của chính mình, "Mấy vị lão sư khác theo thứ tự là lớp thể thao, lớp điền kinh, lớp bóng đá, lớp bóng chuyền và lớp bơi lội, chúng ta cảm thấy, nếu làm như vậy có thể khiến tiết thể dục của trường trung học phổ thông Minh Nhật chúng ta trở nên đặc sắc nhất."

Nói đến đây, An Địch nhìn Hạ Chí, vẻ mặt kỳ vọng: "Hạ lão sư, ngươi cảm thấy ý nghĩ này thế nào?"

"Rất không tồi." Hạ Chí trả lời.

"Hạ lão sư, ngươi cũng cảm thấy không tồi thì tốt quá, vấn đề duy nhất trong phương án này là cần sắp xếp tiết thể dục của tất cả các khối lớp vào cùng một thời điểm." An Địch có chút hưng phấn, "Chúng ta còn chưa thể chắc Phương chủ nhiệm và Thu hiệu trưởng có đồng ý hay không, cho nên muốn với ngươi..."

"Không thành vấn đề, ta sẽ nói với Đồng Đồng, chuyện này cứ quyết định như vậy đi." Hạ Chí không đợi An Địch nói hết lời đã tiếp lời.

"Thật tốt quá, Hạ lão sư, cảm ơn ngươi, thật cảm ơn ngươi!" An Địch có chút kích động.

Rốt cục Hạ Chí cũng quay đầu nhìn An Địch, giọng điệu bình tĩnh: "Không cần cảm ơn ta, đây là hồi báo do bản thân các ngươi nỗ lực lấy được."

"Hạ lão sư, nói chung, sự trợ giúp của ngươi dành cho chúng ta, chúng ta sẽ khắc ghi trong lòng." An Địch nhìn Hạ Chí, vẻ mặt rất thành khẩn, "Ta đi báo tin tốt này cho bọn hắn biết trước."

An Địch có chút hưng phấn rời khỏi, đối với bọn họ, đây đúng là một khởi đầu hoàn toàn mới.

Hạ Chí tiếp tục đứng ở nơi đó, cứ đứng lẳng lặng như vậy, mà trên sân bóng rổ, Mạc Ngữ vẫn còn đang chuyên chú làm công việc huấn luyện viên bóng rổ của mình.

Thời gian trong lúc lơ đãng trôi đi, mãi đến khi bên cạnh Hạ Chí xuất hiện thêm một người.

"Đồng Đồng, hôm nay ngươi muốn đi đâu chơi?" Hạ Chí quay đầu, trên mặt lộ ra nụ cười xán lạn.

"Ở đâu cũng không đi!" Thu Đồng hung ác trừng mắt liếc Hạ Chí, sau đó, nàng cũng không tự chủ được mà nhìn Mạc Ngữ, trong lòng lại có chút khó chịu, tên lưu manh chết bầm này luôn quan tâm Mạc Ngữ như vậy!

"Hàn đại luật sư đã đi rồi sao?" Hạ Chí tùy ý hỏi.

"Đi rồi, hiện tại nàng bề bộn nhiều việc." Thu Đồng hừ nhẹ một tiếng, "Này, ta hỏi ngươi, có phải ngươi đã nhận Trương Thành Hùng thật rồi không?"

"Đồng Đồng, Trương Thành Hùng đã bắt đầu đi làm." Hạ Chí mỉm cười.

"Rốt cục ngươi sắp xếp công việc gì cho hắn ta?" Thu Đồng vẫn có chút hiếu kỳ.

"Làm việc vặt cho đội bóng rổ, làm người mẫu cho học sinh học mỹ thuật, sau đó là kiêm chức quét dọn nhà vệ sinh nam." Hạ Chí cũng không giấu giếm.

Thu Đồng ngẩn người, gia hỏa này thật sự để Trương Thành Hùng đi quét nhà vệ sinh?

"Ngươi đừng nói cho ta, hiện tại Trương Thành Hùng đang quét nhà vệ sinh." Thu Đồng cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi, gia hỏa Hạ Chí này có thể nghĩ ra chiêu như vậy để chỉnh người cũng không kỳ quái gì, vấn đề là, sao Trương Thành Hùng có thể đồng ý với hắn?

"Ừm, hắn ta đang chuẩn bị đi quét nhà vệ sinh." Hạ Chí rất nghiêm túc trả lời.

Lần đầu tiên trong đời, Thu Đồng lại có xung động chạy tới nhà vệ sinh nam nhìn xem, chẳng qua, cuối cùng nàng vẫn áp chế loại xung động này lại.

"Trương Thành Hùng thực sự đồng ý đi quét nhà vệ sinh?" Thu Đồng vẫn có chút hoài nghi, không phải gia hỏa này đã ép buộc Trương Thành Hùng đi quét nhà vệ sinh chứ?

"Đồng Đồng, thật ra ta cũng không nghĩ tới hắn ta sẽ đồng ý." Hạ Chí bày ra dáng vẻ hơi cảm khái, "Gia hỏa ngu xuẩn như thế, lại có thể làm ra quyết định thông minh như vậy, ừm, ta nghĩ đây chính là kẻ ngu nghĩ ngàn việc, ắt có một việc đúng."

Thu Đồng lại cảm thấy cạn lời, đây cũng là quyết định thông minh?

"Này, ngươi nói cho ta biết, sao Trương Thành Hùng lại nhất quyết muốn làm việc ở đây?" Thu Đồng vẫn nghĩ mãi mà không rõ, nếu Trương Thành Hùng có ý đồ với nàng, theo lý thuyết, Hạ Chí không thể để Trương Thành Hùng ở lại chỗ này.

"Đồng Đồng, lẽ nào đến bây giờ ngươi còn không rõ, cho dù chỉ là quét nhà vệ sinh ở trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng là một công việc rất khó có được sao?" Hạ Chí rất nghiêm túc hỏi.

"Sao ngươi không đi quét nhà vệ sinh?" Thu Đồng không nhịn được trợn mắt liếc Hạ Chí.

Bình Luận (0)
Comment