"Nàng tự xưng là nữ nhi của Hạ lão sư." Người què lại trả lời, cuối cùng hắn ta còn cố ý cường điệu một câu, "Hạ Chí lão sư."
Trong khoảnh khắc, đại não của Thu Đồng gần như trống rỗng, tin tức này khiến nàng khiếp sợ quá mức, khiếp sợ đến mức đại não Thu Đồng thiếu chút nữa đã ngừng hoạt động. Hạ Chí lại có một nữ nhi? Tên hỗn đản kia ngay cả nữ nhi cũng có rồi?
"Hiệu trưởng, có cần để các nàng vào không?" Giọng nói của người què lại truyền đến, đánh thức Thu Đồng từ trong hoảng hốt.
"Để các nàng đến phòng làm việc của ta đi." Thu Đồng lấy lại bình tĩnh, trong đầu nhanh chóng loé lên mấy suy nghĩ, cuối cùng nàng cố gắng dùng giọng bình tĩnh để nói ra.
Cúp điện thoại, Thu Đồng lập tức hít một hơi thật sâu, tin tức đột ngột này khiến nàng không biết phải làm thế nào. Nếu đột nhiên có một nữ nhân xuất hiện nói mình là bạn gái trước của Hạ Chí, chắc chắn nàng sẽ không cảm thấy kỳ quái, thật ra nàng còn hoài nghi rất có thể Hạ Mạt là bạn gái cũ của Hạ Chí. Nhưng bây giờ, đột nhiên có một nữ hài tử xuất hiện nói mình là nữ nhi của Hạ Chí, điều này thật sự khiến Thu Đồng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Tên hỗn đản kia mới hai mươi hai tuổi đây, nhìn thế nào cũng không giống người đã có nữ nhi!
Thu Đồng dần tỉnh táo lại, nàng quyết định hiểu rõ chuyện này trước rồi lại nói.
Lại đợi thêm vài phút đồng hồ, Thu Đồng lập tức nghe được tiếng gõ cửa nhè nhẹ, cửa phòng làm việc cũng không đóng, cho nên Thu Đồng chỉ ngẩng đầu đã thấy được tiếp viên hàng không xinh đẹp Bạch Tiểu Lộ đứng ở cửa.
"Lưu manh đáng chết này phẩm vị còn rất cao, lại có thể tìm tiếp viên hàng không!" Thu Đồng không nhịn được thầm mắng Hạ Chí, bởi vì tới vội vàng, lúc này Bạch Tiểu Lộ vẫn đang mặc đồng phục tiếp viên hàng không.
Nhưng một giây sau, Thu Đồng lại thấy Charlotte, sau đó, nàng liền ngẩn ngơ, này… tiểu cô nương này cũng quá đẹp đi? Tên lưu manh Hạ Chí kia lại có thể có nữ nhi xinh đẹp như vậy?
Không đúng.
Đột nhiên Thu Đồng phát hiện một vấn đề, tiểu nữ hài tóc vàng này… rõ ràng mái tóc vàng kia không phải giả, mà màu da của tiểu nữ hài cũng là màu da của người phương Tây, nhưng Hạ Chí và tiếp viên hàng không này lại là người phương Đông, có cố thế nào cũng không thể sinh ra một tiểu nữ hài phương Tây đúng không?
"Chào ngươi, xin hỏi ngươi là Thu Đồng tiểu thư sao? Ta tên Bạch Tiểu Lộ, là không tiếp viên hàng không của công ty Thanh Cảng Quốc Tế." Bạch Tiểu Lộ đi về phía Thu Đồng, chủ động lên tiếng chào hỏi.
"Ta là Thu Đồng." Lúc này Thu Đồng đã thật sự tỉnh táo lại, "Bạch tiểu thư, vị này là nữ nhi của ngươi sao?"
"A? Không phải, dĩ nhiên không phải." Bạch Tiểu Lộ vội vã phủ nhận, "Thu Đồng tiểu thư, ngươi không nên hiểu lầm, ta cũng chỉ mới quen biết Charlotte hôm nay, ta chỉ muốn giúp nàng tìm phụ mẫu nàng."
Dừng một chút, Bạch Tiểu Lộ lại nói nhanh: "Thu Đồng tiểu thư, ta cũng không muốn giấu giếm ngươi, thật ra là vì ta sơ sẩy mới để Charlotte lên máy bay, cho nên ta có nghĩa vụ tìm phụ mẫu nàng giúp nàng. Nhưng Charlotte lại không biết tên phụ mẫu mình, chỉ là nàng thấy Hạ Chí lão sư trên TV nên nhận ra hắn."
Bạch Tiểu Lộ cũng không muốn Thu Đồng lầm tưởng mình là người thứ ba hoặc tình địch gì đó, nếu không nàng sẽ thành kẻ địch của Thu Đồng, sợ rằng chuyện cũng không được giải quyết thuận lợi như mong muốn của nàng.
Thu Đồng quay đầu nhìn về phía Charlotte, chỉ thấy sự tiểu nữ hài tóc vàng vô cùng xinh đẹp này đang nhanh chóng đảo tròng mắt to nhìn chung quanh, sau đó, nàng thấy Thu Đồng liền cười ngọt ngào với nàng, quơ quơ bàn tay nhỏ múp míp: "Haiii."
Mặc dù hiện tại tâm tình của Thu Đồng có chút quái dị, nhưng nàng vẫn lập tức có thiện cảm với tiểu nữ hài xinh đẹp này. Mà Thu Đồng thường bày ra bộ dáng băng sơn trước mặt người ngoài cũng không tự chủ được lộ ra vẻ tươi cười, sau đó nàng cũng vẫy tay với Charlotte: "Haiii, ngươi tên gì?"
"Ta tên Charlotte." Charlotte dùng giọng thanh thúy trả lời, sau đó nàng lại dùng cặp mắt to xinh đẹp tò mò nhìn Thu Đồng, "Tỷ là bạn gái của cha ta sao?"
"Không phải, ta chỉ là hiệu trưởng nơi này, cha ngươi... Ừm, Hạ lão sư là lão sư nơi này." Đương nhiên Thu Đồng sẽ không thừa nhận mình là bạn gái của Hạ Chí, đặc biệt là khi gia hỏa này đột nhiên có một nữ nhi, nàng lại càng không thể thừa nhận.
Dừng một chút, Thu Đồng còn nói thêm: "Charlotte, ngươi chờ ở đây một lát, ta gọi điện thoại cho Hạ lão sư, được không?"
"Vâng, cảm ơn tỷ tỷ xinh đẹp." Charlotte có vẻ hết sức nhu thuận.
Bạch Tiểu Lộ đang đứng bên cạnh có chút buồn bực, dựa vào cái gì nàng là a di mà Thu Đồng lại là tỷ tỷ? Rõ ràng nàng còn nhỏ hơn Thu Đồng hai tuổi đây.
Lúc này Thu Đồng lại nhìn về phía Bạch Tiểu Lộ, thản nhiên nói: "Bạch tiểu thư, ngươi và Charlotte cứ ngồi xuống trước đã, ta gọi điện thoại trước."
Thu Đồng lập tức bấm số điện thoại của Hạ Chí, sau đó nàng nghe được trong điện thoại truyền đến giọng nói của Hạ Chí: "Chủ số máy ngươi vừa gọi đang nhớ Đồng Đồng, nếu ngươi là Đồng Đồng, xin nhấn số một, nếu ngươi không phải Đồng Đồng, mời tắt máy, nếu như ngươi không muốn tắt máy, ngươi cũng có thể đập di động..."
Giờ khắc này, Thu Đồng thật sự có xung động muốn đập điện thoại, nhưng cuối cùng nàng vẫn chỉ có thể nhấn xuống số một.
Thôn trong thành, giáo y mới vừa đi ra khỏi phòng khám bệnh, sau đó lại nghe tiếng chuông điện thoại của Hạ Chí vang lên: "Đồng Đồng lại nhớ ngươi rồi, mau nghe, Đồng Đồng lại nhớ ngươi rồi, mau nghe..."