Người nói chuyện đương nhiên là Thu Đồng, mà điện thoại của Charlotte đương nhiên cũng do Thu Đồng mua, lúc đầu, dựa theo tình huống bình thường, sẽ không ai lại mua điện thoại di động cho tiểu nữ hài ba tuổi, nhưng thoạt nhìn Charlotte rất hiểu chuyện, hơn nữa nàng còn mở miệng nói muốn di động, cho nên Thu Đồng quyết định mua cho Charlotte một chiếc.
"Đồng Đồng tỷ tỷ, tỷ không cần tới nhà trẻ, ta đã bị người bắt cóc rồi." Charlotte cất giọng đáng yêu nói: "Đại thúc bắt cóc ta nói muốn một ngàn vạn."
"Cái gì?" Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng phanh gấp, "Charlotte, ngươi nói gì? Ngươi bị bắt cóc? Người bắt cóc ngươi là ai? Để người kia nghe máy!"
"Đồng Đồng tỷ tỷ, đại thúc bắt cóc đang lái xe, phía sau còn có một bảo an thúc thúc đang đuổi theo hắn ta, hắn ta sẽ không có thời gian nghe máy." Charlotte vẫn cất giọng ngọt ngào non nớt như trước, không sợ hãi chút nào, "Đúng rồi, đại thúc bắt cóc, thúc nói gì đó đi, nếu không Đồng Đồng tỷ tỷ sẽ không đưa tiền cho ngươi."
"Hiện tại tâm tình của lão tử rất kém, lão tử không cần biết ngươi là ai, ngươi muốn tiểu nha đầu này sống thì chuẩn bị tốt một ngàn vạn đi, phải là tiền mặt, đợi lát nữa ta sẽ thông báo địa điểm giao tiền cho ngươi!" Tài xế Audi thật sự cất giọng thô thiển rống lên một câu, mà thực ra tâm tình của hắn ta cũng rất kém cỏi thật.
"Được, ta sẽ chuẩn bị tiền!" Giọng điệu của Thu Đồng lạnh băng, nhưng nàng đồng ý rất sảng khoái, cũng không có bất kỳ lời uy hiếp lung tung gì, bởi vì nàng hiểu rất rõ, gặp phải chuyện như vậy đầu tiên phải đồng ý với yêu cầu của tên bắt cóc, đây là lựa chọn tốt nhất, mà những lời uy hiếp vô vị sẽ không thể tạo ra hiệu quả gì.
Dừng một chút, Thu Đồng còn nói thêm: "Charlotte, ngươi đừng sợ, không sao đâu."
"Đồng Đồng tỷ tỷ, ta không sợ, ta biết tỷ và ba ba nhất định sẽ tới cứu ta." Charlotte nói đến đây lại nhìn về phía tài xế Audi, "Đại thúc bắt cóc, ngươi cũng đừng sợ, ngươi phải lái xe cẩn thận, không nên hốt hoảng, lỡ gây ra tai nạn xe thì không tốt đâu. Ngươi bị đụng chết cũng không sao, nhưng ta chết đi Đồng Đồng tỷ tỷ và cha ta đều sẽ rất đau lòng."
"Câm miệng, tắt điện thoại!" Tài xế Audi thật sự tức giận, tiểu nha đầu này nói nhăng nói cuội cái gì vậy? Cái gì gọi là hắn ta bị đụng chết cũng không sao?
"Được rồi, Đồng Đồng tỷ tỷ, vậy ta tắt điện thoại trước." Charlotte nói đến đây lại còn an ủi ngược Thu Đồng một câu, "Tỷ đừng lo lắng, ta xinh đẹp đáng yêu như vậy, dù đại thúc bắt cóc là biến thái cũng sẽ không giết ta mới đúng."
Nói xong câu đó, Charlotte lập tức cúp điện thoại, tài xế Audi lại càng căm tức, hình như tiểu nha đầu này đang mắng hắn ta là biến thái?
Chẳng qua lúc này, tài xế Audi cũng không có tâm tình suy nghĩ quá nhiều, hiện tại vấn đề cấp bách nhất của hắn ta chính là thoát khỏi đám người đang đuổi theo sau này. Lúc này hắn ta đã phát hiện, phía sau, ngoại trừ một chiếc moto còn có một chiếc xe việt dã đang đuổi theo hắn ta, mà rõ ràng, hiện tại hắn ta khó có thể thoát khỏi hai chiếc xe này.
"Thực sự gặp quỷ rồi!" Tài xế Audi thầm mắng một câu, sau đó hắn ta tiếp tục đạp chân ga, ngoại trừ gia tốc, hắn ta không còn lựa chọn nào khác.
"Đại thúc bắt cóc, kỹ năng lái xe của ngươi không tồi chút nào!"
"Đại thúc bắt cóc, kỹ thuật lái xe của người đuổi theo ngươi cũng rất tốt ah!"
"Đại thúc bắt cóc, vì sao ngươi phải làm kẻ bắt cóc? Bắt cóc sẽ ngồi tù, ngươi không biết sao?"
"Đại thúc bắt cóc, vì ngươi xấu xí nên mới làm kẻ bắt cóc sao? Nếu như ngươi xinh đẹp đáng yêu như ta, chỉ cần giả đáng yêu một chút là có thể kiếm một ngàn vạn rồi!"
"Thật ra, đại thúc bắt cóc, ngươi có thể đòi thêm nhiều tiền hơn từ chỗ Đồng Đồng tỷ tỷ, ta không chỉ có giá một ngàn vạn đâu..."
"Đại thúc bắt cóc..."
Charlotte hóa thân thành kẻ lắm lời, mà mặc dù giọng nói của nàng rất dễ nghe, nhưng nội dung những lời nàng nói lại khiến người ta cảm thấy chói tai. Vì vậy, lúc này rốt cục tên bắt cóc cũng không thể nhịn được nữa, rống to hơn một câu: "Câm miệng!"
Charlotte chớp đôi mắt to xinh đẹp một chút, đột nhiên tên bắt cóc phát hiện tốc độ xe của mình chậm lại, hắn ta vội vàng nhấn ga, nhưng lại phát hiện tốc độ xe càng lúc càng chậm.
"Gặp quỷ!" Trong lúc nhất thời tên bắt cóc hơi bối rối, mắt thấy truy binh càng ngày càng gần, thế mà đột nhiên xe của hắn ta lại bị hư?
"Đại thúc bắt cóc, ta vừa định nói cho ngươi biết, xe của ngươi hết xăng rồi." Đúng lúc này, giọng nói của Charlotte lại vang lên.
"Cái gì? Rõ ràng ta đã đổ đầy xăng..." Tên bắt cóc vô thức nhìn một chút, sau đó hắn ta không khỏi phun ra một câu thô tục, "ĐCM, hôm nay thật mẹ nó gặp quỷ rồi!"
Mắt thấy xe máy và xe việt dã đang nhanh chóng tới gần, đột nhiên tên bắt cóc phanh xe, mở cửa xe ra, có ý đồ nhảy ra khỏi xe trốn đi. Lúc này, hắn ta đã chẳng còn quan tâm được nhiều nữa, dưới cái nhìn của hắn ta, chỉ cần để tiểu hài tử trên xe, hẳn hai tên bảo vệ kia sẽ không tiếp tục đuổi theo hắn ta nữa, nói như vậy, hắn ta vẫn có cơ hội chạy thoát.
Thế nhưng tên bắt cóc cũng không thoát được, bởi vì không biết hắn ta đạp phải thứ gì, ngay khoảnh khắc hắn ta bước xuống xe, vậy mà hắn ta lại có thể ngã xuống!
Mà càng đúng dịp là đầu của hắn ta còn đụng lên trên cửa xe, sau đó, hắn ta cứ như vậy mà bị đụng ngất đi.
Ngay khoảnh khắc hôn mê, đầu óc tên bắt cóc chỉ kịp xuất hiện một câu: "Hố cha!"
Đội trưởng đội an ninh và bảo vệ A Quế gần như đồng thời đi tới bên cạnh xe Audi, khi bọn hắn thấy Charlotte bình yên vô sự, bọn hắn đều không tự chủ được mà thở phào nhẹ nhõm, mà đội trưởng đội an ninh cũng cố gắng dùng giọng điệu ôn nhu nhất có thể hỏi: "Người bạn nhỏ, ngươi không sao chứ?"
"Ta không sao, chỉ có điều bảo an thúc thúc, dường như các ngươi sẽ có sao." Charlotte chớp chớp mắt, cười hì hì nói.