Trọng tài ở đó không chút cố kỵ mà điên cuồng kêu gào, ở đây, bất luận là học sinh hay lão sư hay phóng viên truyền thông gần như đều có cùng một cảm giác, đó chính là tên trọng tài này thật sự điên rồi, mà không ít người còn cảm thấy số tiền tên trọng tài này đã nhận được tuyệt đối có thể khiến hắn ta sống thoải mái tới hết đời. Vấn đề nằm ở chỗ, đây chỉ là một trận đấu bóng rổ giữa các trường trung học phổ thông mà thôi, cần phải chi nhiều tiền để mua chuộc một trọng tài như vậy sao?
Nhưng lúc này, sân vận động lại vẫn tương đối an tĩnh như cũ, bởi vì Hạ Chí đã đứng ra, mà mọi người cũng đang đợi xem phản ứng của Hạ Chí.
Đám học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật đều đang nhìn trọng tài như nhìn một tên ngu ngốc, bởi bọn họ rất rõ ràng, người dám dùng phương thức này để khiêu khích Hạ Chí tuyệt không thể có kết cục tốt.
"Đến đi, xuống đi, xuống đánh ta đi, ngươi dám không?" Trọng tài còn đang không ngừng lớn tiếng kêu la, hắn ta bày ra vẻ gấp gáp không thể chờ đợi nổi, dường như hận không thể khiến Hạ Chí lập tức đánh hắn ta một trận.
"Thật ra, có rất nhiều người đã từng đưa ra yêu cầu như vậy với ta, mà ta cũng gần như sẽ thỏa mãn hết tất cả bọn hắn." Hạ Chí đang chậm rãi đi xuống bậc thang, giọng nói của hắn thong thả mà rõ ràng, "Chắc hẳn ngươi cảm thấy mình rất thông minh, bởi vì ngươi cảm thấy, nếu như ta đánh ngươi, trận thi đấu này sẽ bị hủy bỏ, hoặc trường trung học phổ thông Minh Nhật sẽ bị phán là thua trận, mà nếu như ta không đánh ngươi, ngươi vẫn có thể không chút kiêng nể gì, khiến trường trung học phổ thông Minh Nhật phải thua trận. Mà cho dù là trận đấu bị xoá bỏ hay trường trung học phổ thông Minh Nhật thua trận, ngươi đều có thể trở thành người thắng, bởi vì lúc ấy ngươi sẽ nhận được một trăm vạn..."
Trên đài lập tức xôn xao, một trăm vạn? Lại có thể có người ra giá một trăm vạn thu mua tên trọng tài này?
"À, không đúng." Lúc này Hạ Chí đã đi tới bên cạnh sân so tài, "Thật ra là một ngàn vạn, bởi vì ngươi định dùng một trăm vạn kia để tham gia một trận đánh cược, mà chỉ cần trường trung học phổ thông Minh Nhật không thắng, ngươi có thể thu được số tiền gấp mười lần. Mà trên thực tế, số tiền ngươi có thể thu được còn không chỉ chừng ấy, bởi có người đã hứa với ngươi, nếu như ta thực sự vì trường trung học phổ thông Minh Nhật thua trận mà chi ra một ức, ít nhất ngươi cũng có thể nhận được một phần mười. Nếu chúng ta thực sự thua trận, đương nhiên ta cũng sẽ trả khoản tiền mà ta hứa, nói chung, đối với ngươi, hôm nay ngươi có thể hành động không chút cố kỵ, bởi chỉ cần sau khi chuyện này thành công, ngươi có thể lấy được tiền, khi đó ngươi không cần lo lắng bất kỳ chuyện gì nữa."
"Thì ra là có đánh cược?"
"Thì ra là thế!"
"Ta còn nói sao trọng tài có thể phát rồ như thế!"
"ĐM, Hạ Chí thực sự sẽ chi ra một ức!"
Bốn phía lại bắt đầu nghị luận ầm ĩ, thật ra mọi người đều biết chắc chắn trọng tài đã thu tiền, chỉ có điều bọn họ không rõ vì sao hắn ta lại lấy tiền. Bây giờ vừa nghe Hạ Chí nói như vậy, rốt cục mọi người cũng hiểu rõ, mà cũng có người bắt đầu xác định một chuyện, đó chính là một ức Hạ Chí đã nói lại có thể thật sự hữu hiệu, đây há chẳng phải đang nói, đội bóng rổ trường trung học Hồng Kỳ thiếu chút nữa đã có thể thu được một ức sao?
"Hạ Chí, ngươi không dám đánh ta thì cút đi, chớ ở đó kiếm cớ, hiện tại ta mới là trọng tài, ta muốn phạt ngươi tội dám tự ý vào sân, ta muốn phạt hết tất cả thành viên đội bóng rổ trường trung học phổ thông Minh Nhật các ngươi đều phải rời sân..." Trọng tài lại vẫn tiếp tục kêu gào như cũ, hiển nhiên hắn ta sẽ không thừa nhận việc Hạ Chí vừa nói, hắn ta chỉ tiếp tục khiêu khích, chỉ cần Hạ Chí ra tay, vậy mục tiêu của hắn ta có thể thành hiện thực.
Bốp!
Một tiếng tát tai vang dội khiến tiếng kêu gào của trọng tài im bặt mà dừng, bốn phía lập tức yên tĩnh hoàn toàn, sau đó, bọn hắn lập tức thấy rõ ràng, Hạ Chí lại trở tay tát thêm một tát lên trên mặt trọng tài.
Tất cả mọi người đều ngây ngẩn, Hạ Chí thật sự đánh trọng tài?
Cứ việc rất nhiều người đều muốn đánh trọng tài một trận, nhưng hiện tại trận đấu còn chưa kết thúc, Hạ Chí đã ra tay đánh trọng tài, chuyện này thực sự có thể khiến trường trung học phổ thông Minh Nhật bị xử thua thậm chí là khiến trường trung học phổ thông Minh Nhật bị thủ tiêu tư cách tranh tài.
Quan trọng nhất là Hạ Chí đã biết rõ kế hoạch của trọng tài, sao hắn có thể làm theo ý trọng tài?
"Ha ha ha, Hạ Chí, tên ngu ngốc ngươi..." Mặc dù hai gò má trọng tài đã sưng đỏ, nhưng hắn ta lại có vẻ hết sức phấn khởi, chỉ có điều hắn ta còn chưa thể nói hết lời đã lại bị tiếng bạt tai cắt đứt.
Bốp bốp bốp...
Lần này, Hạ Chí tát liên tục không ngừng, liên tục quạt trọng tài mấy chục bạt tai, mà trọng tài thậm chí còn không thể tiếp tục máy móc kêu gào. Mà khi Hạ Chí ngừng lại, tên trọng tài này đã không cách nào tiếp tục nói chuyện được nữa, nguyên nhân là vì hàm răng của hắn ta chí ít cũng bị đánh gãy hơn phân nửa, mà gương mặt hắn ta hiện tại thật không khác gì đầu heo.
"Trận đấu này ngươi thổi tổng cộng ba mươi bảy lần thiên vị, cho nên ta tát ngươi ba mươi bảy bạt tai!" Giọng nói lạnh lùng của Hạ Chí vang lên lần nữa, "Buồn cười nhất là, ngươi vốn chỉ là một trọng tài nghiệp dư, ngươi thật coi mình có quyền lực lớn vô cùng sao? Ta giữ ngươi lại tới hiện tại chẳng qua là vì muốn rèn luyện năng lực ứng biến của Mạc Ngữ một chút mà thôi, trên thực tế, ta vẫn tin tưởng hiện tại nàng có cách xử lý chuyện này, chỉ là ta đã không cách nào tiếp tục khoan nhượng cho tên ngu xuẩn như ngươi tiếp tục đứng đây kiêu ngạo!"
Nhấc chân, Hạ Chí lại đá thẳng vào bụng trọng tài, trực tiếp đá hắn ta bay ra khỏi sân bóng, sau đó hắn mới thản nhiên nói: "Bây giờ có thể đổi trọng tài."