Thu Đồng xem như không nghe thấy, nhưng trong lòng lại tàn nhẫn chửi bới Hạ Chí, tên lưu manh chết bầm này nghĩ thật đẹp, nàng mới sẽ không cho hắn có cơ hội đó!
"Charlotte, chúng ta đi đâu chơi?" Thu Đồng quyết định không thèm nghĩ tới mấy chuyện lung tung rối loạn này nữa, nếu đã đi du lịch, vậy cứ tận hưởng thú vị đi.
Vấn đề duy nhất là thật ra nàng cũng không biết rốt cuộc trên thuyền này có thứ gì có thể chơi.
"Đồng Đồng tỷ tỷ, phía trước có một sòng bạc, nghe nói chơi rất vui." Charlotte vừa đi vừa nói.
"Sòng bạc?" Thu Đồng có chút dở khóc dở cười, "Charlotte, ngươi mới ba tuổi, tới sòng bạc cái gì."
"Đồng Đồng tỷ tỷ, ta rất lợi hại, lần trước ta từng tới sòng bạc chơi với ba ba... Ai ya, không tốt rồi, ba ba kêu ta không được nói." Charlotte bày ra vẻ không cẩn thận nói lỡ miệng.
Thu Đồng lại muốn mắng Hạ Chí, vậy mà tên hỗn đản này lại có thể dẫn Charlotte tới sòng bạc?
Quay đầu nhìn nhìn, nhưng khiến Thu Đồng có chút kinh ngạc là lần này Hạ Chí lại không theo tới?
"Mặc kệ hắn!" Trong lòng Thu Đồng thầm nghĩ, sau đó lại theo Charlotte tiếp tục tiến về phía trước, tới sòng bạc thì tới sòng bạc, nếu chỉ là chơi một chút cũng không vấn đề gì.
Thật ra trên du thuyền xa hoa như vậy lại có sòng bạc cũng không phải chuyện gì lạ, có một số du khách thậm chí đặc biệt lên du thuyền chỉ vì đi đánh bạc. Thu Đồng không có hứng thú gì với bài bạc, chỉ có điều nàng cũng không ngại tới xem thử một chút.
"Là ở đây!" Lúc này Charlotte lại ngừng lại.
Thu Đồng ngẩng đầu, lập tức thấy được một cửa kính, trên cửa có bảng hiệu do nhiều loại ngôn ngữ viết thành, có bốn chữ Hán thoạt nhìn cũng tương đối bắt mắt: "Vô Sở Bất Đổ."
Đây là một cửa kính hoàn toàn trong suốt, từ bên ngoài có thể thấy tình huống bên trong, Thu Đồng nhìn lướt qua lập tức xác định, trong lúc thực sự là sòng bạc, hơn nữa, trong sòng bạc cũng không thiếu người, chỉ có điều hiệu quả cách âm của cửa kính này tốt tới khó có thể tin, bởi bọn họ đứng ngay bên ngoài mà không nghe được bất kỳ âm thanh gì.
Chính giữa cửa kính có một nút màu đỏ, Charlotte chỉ vào cái nút, hơi vội vã la hét: "Đồng Đồng tỷ tỷ, nhanh ấn vào, ấn vào là có thể mở cửa!"
Không phải Charlotte không muốn tự mình ấn, nhưng rất hiển nhiên, nàng không ấn được, ai bảo nàng chỉ có chiều cao một mét của tiểu hài ba tuổi đây.
Thu Đồng hơi chần chờ một chút, rốt cục cũng nhấn lên, cửa kính vốn là một khối tròn đột nhiên tự động tách ra hai bên, mà giờ phút này, Thu Đồng lại vẫn không cách nào nghe được tiếng động truyền tới từ bên trong.
"Đồng Đồng tỷ tỷ, chúng ta vào đi thôi!" Charlotte bày ra vẻ gấp gáp không thể chờ đợi nổi lôi kéo Thu Đồng đi vào, mà đi về phía trước vài mét, Thu Đồng mới phát hiện, thì ra bên trong còn có một tấm cửa kính.
Lần này trên cửa kính cũng không có nút, khi Thu Đồng và Charlotte đến gần nó đã tự động mở ra, mà trong nháy mắt này, đủ loại giọng nói và khí tức ập tới trước mặt.
Thu Đồng không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua, lại phát hiện cánh phía sau cửa đã đóng lại, rất hiển nhiên, tiếng động nơi này vẫn sẽ không truyền ra ngoài như cũ.
"Cởi! Cởi! Cởi!"
Giọng nói hưng phấn đột nhiên truyền đến từ bên trong, Thu Đồng vô thức quay đầu nhìn lại, sau đó nàng có chút sững sờ, bắt đầu hoài nghi mình nhìn lầm rồi, bởi vậy mà nàng lại có thể nhìn thấy trên một tấm chiếu bạc có một mỹ nữ mặc đồng phục tiếp viên hàng không đang đứng, mà bốn phía chiếu bạc lại là mười mấy nam nhân vây quanh, những nam nhân này đứng đó hưng phấn hô to, mà mỹ nữ kia lại đang cởi bộ đồng phục tiếp viên hàng không của mình, lại có thể cởi thật!
"Oa, trận đánh cược này chơi thật vui!" Giọng nói của Charlotte cũng lộ ra hưng phấn rất rõ ràng, nàng tiếp tục kéo Thu Đồng đi vào bên trong, "Đồng Đồng tỷ tỷ, nhanh, chúng ta cũng đi tìm trò thú vị chơi thôi!"
Đoàng!
Một tiếng súng đột nhiên truyền đến, Thu Đồng lại cả kinh, chuyện này là thế nào nữa?
Lại quay đầu theo tiếng nhìn lại, Thu Đồng lập tức thấy được trên một tấm chiếu bạc khác có đặt hai cái ghế dựa, trên mỗi cái ghế dựa đều có một người đang ngồi, một người trong đó cầm một khẩu súng, mà lúc này hắn ta đang bày ra vẻ mặt thống khổ, dường như đã trúng đạn.
Bên cạnh chiếu bạc cũng có không ít người đang vây xem, cứ việc cảm thấy khó có thể tin, nhưng Thu Đồng lại ý thức được, dường như đây cũng là đánh bạc.
"Oa, bàn quay Roullete chân chính, thật kích thích!" Charlotte lại kêu.
Thu Đồng chậm rãi đảo qua sòng bạc, sau đó nàng phát hiện, ở đây chỉ có một phần giống với sòng bạc bình thường, mà một phần khác hiển nhiên không thể thấy được trong những sòng bạc bình thường.
Giờ khắc này, Thu Đồng bắt đầu hiểu được bốn chữ ngoài cửa, hình như đây thật sự là không gì không cá cược được, nói cách khác, ở đây, dù là thứ gì cũng có thể mang ra đánh cược.
"Quả nhiên đây không phải du thuyền thông thường." Thu Đồng cũng lại hiểu được, sợ rằng hoạt động giải trí trên chiếc du thuyền này không giống với du thuyền bình thường.
Thu Đồng lại bắt đầu thầm oán Hạ Chí, lưu manh này không thể tìm một chiếc du thuyền bình thường để đi du lịch sao? Cứ nhất định muốn không giống người thường, thật đúng là nhảy lung tung!
"Đồng Đồng tỷ tỷ, chúng ta định chơi gì vậy?" Charlotte có vẻ rất háo hức.
"Charlotte, hay là chúng ta đừng đánh bạc, chỉ đi lại xem một chút thôi." Thu Đồng luôn cảm thấy đánh bạc chỗ này không an toàn, nhưng xem náo nhiệt một chút ngược lại không vấn đề gì.
"Vị tiểu thư xinh đẹp này, nếu đã vào đổ tràng, không chơi là không được." Đúng lúc này, một giọng nói truyền tới từ phía bên cạnh.