Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 609 - Chương 608: Ta Chính Là Vận May (2)

Chưa xác định
Chương 608: Ta chính là vận may (2)

"2 rô, thật sự là 2 rô!" Một giọng nói hưng phấn dị thường hô lên, vậy mà lại là Thu Đồng, ngày thường băng sơn mỹ nữ, trong chớp nhoáng này lại không ức chế nổi kích động trong lòng, hệt như tiểu cô nương bắt đầu nhảy cẫng lên, sau đó, nàng càng đột nhiên ôm chầm lấy Hạ Chí!

Tuy nàng vẫn luôn đứng bên cạnh, một bộ không quá mức quan tâm, nhưng trên thực tế, tâm tình của nàng lại càng ngày càng căng thẳng, đặc biệt là một khắc vừa rồi, nàng thực sự rất căng thẳng, mà bây giờ, ngay lúc nàng phát hiện lá bài đối phương rút ra thực sự là một lá 2 rô, loại căng thẳng kia thoáng cái đã chuyển hóa thành kích động!

"A, thắng rồi thắng rồi, ngươi là của ta!" Giọng nói thanh thúy này lại thuộc về Charlotte.

Mỹ nữ số 1 ngơ ngác ngồi trên chiếu bạc, nhìn lá 2 rô kia, có chút khó có thể tin vào hai mắt mình, nàng thật sự thua mình đi rồi sao?

Thật ra trên chiếu bạc vốn có thắng có thua, nhưng lần thua này cũng quá ly kỳ đi?

"Đây chắc chắn là ăn gian..."

"Ta cũng cảm thấy bọn hắn ăn gian."

"Nhưng nếu là ăn gian thật, Đổ Vương đã sớm cất lời."

"Cũng phải, nhưng vận may như thế này cũng quá nghịch thiên đi?"

"Ta thật sự chứng kiến lịch sử."

"Chúng ta lập tức thấy được mỹ nữ số hai, các ngươi nói xem liệu số hai có hấp dẫn hơn không?"

Sòng bạc có chút hỗn loạn, mà lúc này, một tiếng gầm vô cùng giận dữ lại vang lên: "Điều này sao có thể? Chắc chắn là ngươi ăn gian!"

Tiếng rống giận này lại phát ra từ trong miệng Đổ Vương, hắn ta hoàn toàn không cách nào chấp nhận loại kết quả không thể tưởng tượng nổi này. Tên Hạ Chí khốn kiếp kia, sao vận khí của hắn có thể tốt như thế?

Không ai có thể có vận khí tốt như vậy, lần này chắc chắn là hắn ăn gian.

"Ngươi không có dũng khí đổ mệnh với ta sao?" Hạ Chí nhìn về phía Đổ Vương, trong giọng nói nhàn nhạt có khinh thường rất rõ ràng.

"Ngươi có gan thì đừng lấy mạng người khác ra đánh cược!" Đổ Vương nhìn Hạ Chí, lạnh lùng nói.

"Đổ Vương, ngươi cảm thấy mạng của ta không bằng ngươi sao?" Trong giọng nói dịu dàng có không vui rất rõ ràng, người nói chuyện lại là mỹ nữ số 1.

"Ách, không, không, ta không có ý đó..." Đổ Vương ngẩn ngơ, sau đó vội vàng giải thích, mà đối với thái độ này của hắn ta, thật ra mọi người không hề cảm thấy ngoài ý muốn.

Cứ việc Đổ Vương là một trong những quản lý của sòng bạc, nhưng trên chiếc thuyền này còn có một số người địa vị cao hơn Đổ Vương, mà nguyên nhân cũng rất đơn giản, Đổ Vương vốn không phải người trên thuyền này, hắn ta cũng chỉ là du khách, nhưng số 1 lại thuộc về chiếc thuyền này, nói cho đúng hơn, số 1 là thuộc hạ của thuyền trưởng.

"Lúc trước khi Hạ tiên sinh nói lấy ta làm tiền cược, ngươi cũng không phản đối, hiện tại ngươi muốn phản đối đã quá muộn!" Rất hiển nhiên, hiện tại tâm tình số 1 rất không tốt.

Sắc mặt Đổ Vương khẽ biến, hắn ta biết, nếu số 1 đã nói như vậy, sợ rằng hắn ta chỉ có thể tiếp tục đánh cược với Hạ Chí.

"Họ Hạ, nếu đã vậy, vậy chúng ta tới đổ mệnh đi!" Đổ Vương nhìn về phía Hạ Chí, ánh mắt lạnh lùng, "Ta sẽ để cho ngươi hiểu, đánh bạc không phải dùng vận khí mà là thực lực!"

"Ừm, vậy thì đến đánh cược đi, nhưng mà ta phải chúc mừng với Đồng Đồng nhà ta một chút trước." Hạ Chí nhìn về phía Thu Đồng, vẻ mặt xán lạn, "Honey, đại công cáo thành, có phải nên hôn một cái không?"

"Này, ngươi buông ta ra!" Hai gò má Thu Đồng ửng hồng, nhỏ giọng nói, lúc này nàng đang bị Hạ Chí ôm đây.

Chỉ có điều lần này, Thu Đồng cũng có chút chột dạ, vì lần này là nàng chủ động ôm lấy Hạ Chí trước. Vấn đề nằm ngay ở chỗ, tuy rằng rất nhanh nàng đã tỉnh táo lại, nhưng chờ khi nàng muốn rời khỏi vòng ôm của Hạ Chí, nàng đã bị Hạ Chí ôm ngược lại.

"Chúng ta còn chưa ăn mừng đâu." Hiển nhiên Hạ Chí không muốn buông ra.

"Đây đã là ăn mừng!" Thu Đồng trừng Hạ Chí, nàng mới sẽ không hôn hắn!

"Ừm, vậy ta đây phải ôm nhiều hơn một lúc." Hạ Chí nghiêm trang cò kè mặc cả.

Thu Đồng có chút xấu hổ, cũng có chút bất đắc dĩ, nàng đang thầm mắng mình, vừa rồi nhất định là đầu óc vào nước cho nên mới chủ động ôm tên lưu manh này!

"Họ Hạ, không dám đánh cược thì chịu thua đi, muốn hôn thì về phòng mà hôn!" Giọng nói lạnh lùng của Đổ Vương lại truyền tới, nhìn Hạ Chí và Thu Đồng anh anh em em, trong lòng hắn ta lại dâng lên cảm giác ghen tỵ khó hiểu, sao tên khốn kiếp này lại may mắn như vậy?

"Vì sao lại có người muốn chết tới thế?" Hạ Chí lẩm bẩm, sau đó bày ra vẻ quyến luyến không bỏ buông lỏng eo của Thu Đồng ra, đồng thời còn kéo tay ngọc mềm mại của Thu Đồng chậm rãi đi về phía Đổ Vương, "Thật ra ngươi không cần vội vã đi đầu thai như vậy, bởi kiếp sau ngươi cũng không thể đầu thai vào nhà tốt lành gì."

"Họ Hạ, ta không có hứng thú khua môi múa mép với ngươi, chò khi ngươi thua mệnh của số một xong, ngươi cũng sẽ không có kết quả tốt!" Đổ Vương đã đứng bên cạnh một tấm chiếu bạc.

Nếu Hạ Chí thực sự thua mất mệnh của số một, chắc chắn thuyền trưởng sẽ tính sổ với Hạ Chí, mà đến lúc đó, sợ rằng kết cục của Hạ Chí chỉ sẽ càng thảm hại hơn, mà đây vốn là suy nghĩ trong lòng Đổ Vương.

Nghĩ tới đây, Đổ Vương vô thức nhìn về phía Thu Đồng, tới khi ấy, mỹ nữ cao quý gợi cảm này vẫn sẽ thành vật trong túi bọn hắn!

Trong lòng Đổ Vương lại có chút hưng phấn lên, sau đó hắn ta dang hai tay, trong tay là ba viên xúc xắc.

"Có lẽ vận khí của ngươi rất tốt, nhưng bây giờ, thứ chúng ta đánh cược là thực lực!" Đổ Vương nhìn Hạ Chí, trong giọng nói tràn ngập tự tin, "Chẳng mấy chốc nữa ngươi sẽ được kiến thức đến, cái gì gọi là Đổ Vương!"

Bình Luận (0)
Comment