Chính vì vậy, số 1 vẫn hy vọng Hạ Chí có thể thắng, nếu ở sòng bạc này, Hạ Chí không thua người nào nữa, vậy thất bại của nàng cũng không phải không thể tiếp nhận nổi.
"Nếu ngươi vội vã đi đầu thai, vậy đừng chậm trễ thời gian, nhanh đánh cược đi." Hạ Chí nhìn Đổ Vương, một bộ hy vọng có thể nhanh chóng kết thúc trận đánh cược.
"Tốt, sáu viên thì sáu viên!" Đổ Vương cắn răng, "Chúng ta ba ván phân thắng thua!"
"Không cần ba ván, hai ván là đủ rồi." Hạ Chí thuận miệng nói: "Ta sẽ thắng liền hai ván."
Mọi người rất cạn lời, rốt cuộc tự tin của gia hỏa này từ đâu tới?
Ngược lại Thu Đồng có thể tính là quen thuộc gia hỏa này tự tin thêm tự luyến, thế nhưng nàng cũng không tin gia hỏa này có thể thắng, chẳng qua lần này tiền đặt cược là mỹ nữ số 1 kia, cho nên nàng cũng không quá để ý thắng thua.
"Đúng không? Vậy ngươi lắc trước!" Đổ Vương cười lạnh một tiếng, "Ngươi có bản lĩnh thì lắc ra một hai ba bốn năm sáu cho ta!"
Sáu viên xúc xắc, một cốc lắc được đặt trước mặt Hạ Chí.
"Ta tới kiểm tra thử." Mỹ nữ số 1 lại muốn giúp Hạ Chí.
"Đạo cụ không cần nói." Hạ Chí lại ngăn cản mỹ nữ số 1, sau đó cầm lấy cốc lắc, bỏ cả sáu viên xúc xắc vào.
Mỹ nữ số 1 tức giận tới mức cắn răng, sao người này lại đáng giận như thế? Vậy mà nàng lại có thể biến thành đạo cụ!
Bên kia Hạ Chí tùy tiện lắc vài cái, buông tay ra, quay đầu nhìn về phía Thu Đồng: "Honey, ngươi mở ra giúp ta đi."
"Ngươi cứ lắc vài cái như vậy là xong?" Thu Đồng không nhịn được, coi như là vò đã mẻ lại sứt cũng không thể qua loa như thế đi?
Những người khác cũng rất cạn lời, con hàng này cứ muốn thua như vậy sao? Chỉ lắc vài cái như vậy, sao có thể lắc ra sáu chữ số liên tục một hai ba bốn năm sáu?
"Ba ba, ngươi không thể thua mất nha hoàn của ta được!" Charlotte cũng la lên một câu.
Mỹ nữ số 1 thật sự buồn bực, vậy mà nàng lại trở thành nha hoàn của tiểu hài ba tuổi.
"Nữ nhi ngoan, thua cũng không sao, tí nữa lại thắng một người trở về là được." Hạ Chí thuận miệng nói.
"Thế nhưng ba ba, ngực của số 2 cái kia không lớn như số 1!" Charlotte ngọt ngào nói.
"Đúng không?" Hạ Chí quay đầu nhìn về phía chiếu bạc, hiện tại nơi đó đã có thêm một mỹ nữ áo tắm, con số trên người là số 2, "Ừm, thật đúng là nhỏ hơn một chút thật."
Thu tầm mắt lại, Hạ Chí lại nhìn về phía Thu Đồng: "Honey, dùng bàn tay may mắn vô địch của ngươi tới mở cốc lên giúp ta đi."
Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí, rốt cục cũng vẫn lấy cốc lấy ra, nhìn lướt qua sáu viên xúc xắc trên bàn, Thu Đồng lập tức ngẩn ngơ. Này… nàng không hoa mắt chứ?
"Oa, thực sự là một hai ba bốn năm sáu!"
"Ta đi, như vậy cũng được?"
"Quá giả!"
"ĐM, đây thật đúng là cao thủ vô song!"
"Thật lợi hại!"
Mỹ nữ số 1 xoa xoa hai mắt của mình, sau đó nhìn kỹ một chút, cuối cùng xác nhận bản thân mình không nhìn lầm, sáu viên xúc xắc trên bàn lại có thể là một hai ba bốn năm sáu đúng theo yêu cầu của Đổ Vương, là sáu viên xúc xắc xếp thành một đường thẳng, cực kỳ chỉnh tề, ngay cả thứ tự cũng không loạn!
"Ngươi, ngươi..." Sắc mặt Đổ Vương có chút tái nhợt, rốt cục hắn ta cũng ý thức được, rất có thể hắn ta đã gặp phải cao thủ chân chính. Này… rốt cuộc hắn đã lắc thế nào mà ra được?
"Đừng này này, tới phiên ngươi lắc." Hạ Chí có vẻ hơi không kiên nhẫn, "Ngươi chỉ cần lắc ra sáu số một là được."
"Ngươi bị ngu sao?" Thu Đồng lại không nhịn được, "Ngươi không thể để hắn lắc kiểu khó như ngươi sao?"
"Đồng Đồng, không sao, cho dù là độ khó thấp như vậy hắn ta cũng không lắc ra được." Hạ Chí cười xán lạn, "Hắn ta quá yếu."
Hắn ta quá yếu.
Mấy lời nhẹ bỗng này lại đủ để phá hủy tự tin của một người. Nếu Hạ Chí không lắc xúc xắc trước mà nói ra những lời này, chỉ sợ sẽ không có người nào để ý tới hắn, nhưng sau khi dễ dàng lắc ra một hai ba bốn năm sáu, mọi người lại bắt đầu cảm thấy, sợ rằng lời của người này không chỉ là tùy tiện nói một chút.
Cũng không phải Đổ Vương quá yếu, mà vì những lời này của Hạ Chí chứa đầy miệt thị đối với Đổ Vương. Nói cách khác, Hạ Chí vốn không để Đổ Vương vào mắt!
"Họ Hạ, ngươi đừng kiêu ngạo như vậy!" Đổ Vương gầm nhẹ.
"Đồng Đồng, đầu năm nay nói thật cũng có thể gọi là kiêu ngạo sao?" Hạ Chí nhìn Thu Đồng, vẻ ngạc nhiên.
Thu Đồng không trả lời, lời này nàng thật không cách nào tiếp.
"Xem ta!" Đổ Vương nổi giận gầm lên một tiếng, cầm lấy đầu cốc, bỗng nhiên thu toàn bộ sáu viên xúc xắc vào, sau đó hắn ta lắc thật mạnh, tay cầm cốc lắc vung vẫy trên không trung, thoạt nhìn có chút khí thế.
Một phút đồng hồ sau.
"Hai mắt Bảo Bảo nhìn thôi cũng mỏi quá." Charlotte lầm bầm một câu, "Số 1, mau tới làm vật lý trị liệu mắt cho Bảo Bảo đi."
Số 1 nhìn về phía Hạ Chí, hiển nhiên nàng đang hỏi ý kiến của hắn, dù sao thì hiện tại nàng cũng hoàn toàn thuộc về Hạ Chí, nàng cần phải nghe theo mệnh lệnh của Hạ Chí chứ không phải mệnh lệnh của Charlotte.
"Đừng nghe lời tiểu hài tử nói." Hạ Chí lười biếng nói một câu.
Số 1 lập tức cảm thấy rốt cục Hạ Chí cũng nói được một câu tiếng người, thế nhưng nàng lập tức phát hiện, nàng vui vẻ quá sớm.
Bởi vì ngay sau đó, Hạ Chí lại mở miệng: "Đi làm vật lý trị liệu mắt cho nữ nhi ngoan nhà ta đi."
Mỹ nữ số 1 rất muốn bóp chết Hạ Chí, hai cha con nhà này đều hiếm thấy như nhau!
Rầm!
Tiếng vang nặng nề truyền đến, sau khi vung vẫy một trận hoa cả mắt, rốt cục Đổ Vương cũng đặt cốc lên trên chiếu bạc, sau đó hắn ta gầm nhẹ một tiếng: "Mở ra!"