Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 647 - Chương 646: Đồng Đồng Chi Tâm (2)

Chưa xác định
Chương 646: Đồng Đồng chi tâm (2)

"Vịt chết còn mạnh miệng!" Vô số người thầm mắng Hạ Chí, rõ ràng con hàng này thua thiệt không ít tiền, còn nói bọn hắn đần độn, nếu không phải lúc trước bọn hắn thấy ngay cả Thiên Sứ con hàng này cũng giám đánh, bọn hắn nhất định sẽ đánh con hàng này một trận!

"Thế nhưng ba ba, mặt dây chuyền này không đáng nhiều tiền như vậy." Charlotte không chịu thừa nhận mình đần độn, ngay cả Thu Đồng cũng cảm thấy gia hỏa Hạ Chí này bị thua thiệt nhưng không chịu thừa nhận.

"Đây là quà ta tặng Đồng Đồng, đừng nói một ức, cho dù là một trăm ức cũng đáng." Hạ Chí cười xán lạn.

Trong lúc nói chuyện, mỹ nữ áo tắm đã đi tới, đồng thời tháo vòng cổ xuống đưa về phía Hạ Chí: "Hạ tiên sinh, đây là Thường Nga Chi Tâm của ngài."

"Ừm, từ giờ trở đi, nó được gọi là Đồng Đồng Chi Tâm." Hạ Chí tiếp nhận vòng cổ, hướng về phía vòng cổ nói.

"Này, ngươi đừng đặt tên lung tung!" Thu Đồng có chút tức giận, gia hỏa này còn chưa trưng cầu ý kiến của nàng đâu.

Hạ Chí lại xem như không nghe thấy, chỉ quay đầu nhìn về phía thị nữ váy đen: "Lấy một ly nước tới đây cho ta."

"Vâng." Mặc dù thị nữ váy đen không rõ nguyên nhân, nhưng vẫn làm theo lời hắn.

Rất nhanh, thị nữ váy đen đã bưng một ly nước trong tới đây, mà những người khác trong phòng đấu giá cũng đều nhìn về phía Hạ Chí, hiển nhiên bọn hắn cũng không biết rốt cuộc Hạ Chí đang làm gì.

Hạ Chí một tay nhận lấy ly nước trong, tay còn lại cầm vòng cổ, sau đó hắn trực tiếp đổ nước trong lên vòng cổ.

"Ngươi đang làm gì vậy?" Thu Đồng không nhịn được hỏi.

"Honey, ta chỉ đang rửa vòng cổ một chút mà thôi." Hạ Chí cười xán lạn, sau đó lại dùng hai tay cầm vòng cổ, đứng lên, "Đồng Đồng, đến, ta đeo giúp ngươi."

Tất cả mọi người tương đối cạn lời, còn tưởng con hàng này muốn làm gì, làm nửa ngày, vậy mà hắn chỉ dùng nước để rửa vòng cổ?

"Đừng làm rộn, đợi chút nữa lại đeo không được sao?" Thu Đồng có chút tức giận, thật ra nhìn kỹ sợi dây chuyền, nàng vẫn rất thích, tuy không phải là vòng cổ kim cương gì nhưng mặt dây chuyền óng ánh trong suốt, thoạt nhìn có mỹ cảm rất đặc biệt.

"Đồng Đồng, hiện tại đeo cũng rất tốt." Hạ Chí nói rất chân thành.

"Vậy tự ta đeo." Rốt cục Thu Đồng cũng quyết định phối hợp với hắn một chút.

"Đồng Đồng, không nên cướp công việc vốn là của ta." Hạ Chí bày ra vẻ rất nghiêm túc, trong lúc nói chuyện, hắn đã đi tới sau lưng Thu Đồng, bắt đầu đeo dây chuyền cho nàng.

Thu Đồng cũng đành tùy ý hắn loay hoay, chẳng qua, nàng vốn lo lắng Hạ Chí sẽ nhân cơ hội đụng chạm nàng, chỉ có điều nàng lập tức phát hiện mình cả nghĩ quá rồi, Hạ Chí chỉ dùng mười mấy giây đồng hồ đã đeo xong vòng cổ cho nàng.

Sau đó, Hạ Chí chuyển tới phía trước Thu Đồng, hơi khom lưng, dùng ngón tay nâng mặt dây chuyền lên, mỉm cười với nàng: "Thân yêu, hiện tại là lúc để ngươi kiến thức bộ dáng thật sự của Đồng Đồng Chi Tâm."

"Ba ba, cái gì là bộ dáng thật sự?" Charlotte hơi hiếu kỳ hỏi.

Những người khác cũng có chút buồn bực, chẳng lẽ sợi dây chuyền này cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài?

"Ngươi lại thần kinh gì nữa?" Thu Đồng có chút mất hứng, nàng luôn cảm thấy Hạ Chí đang cố làm ra vẻ huyền bí.

Đúng lúc này, Hạ Chí lại dùng ngón tay nâng mặt dây chuyền lên, đưa mặt dây chuyền đến bên miệng hắn, sau đó, hắn lại nhẹ nhàng hôn mặt dây chuyền một cái.

"Lưu manh đáng chết!" Khuôn mặt Thu Đồng nóng lên, phải biết rằng, vài giây đồng hồ trước, mặt dây chuyền này còn đang nằm trên ngực nàng đây, hiện tại Hạ Chí làm như vậy khiến nàng có cảm giác hắn đang gián tiếp hôn nơi đó của nàng.

"Chắc chắn tên lưu manh này cố ý!" Thu Đồng nghiến răng nghiến lợi, nhưng một giây sau, nàng lại ngây dại.

Trong tầm mắt, ánh sáng trắng óng ánh đột nhiên xuất hiện, tia sáng này nhu hòa dị thường, nhưng cũng xinh đẹp dị thường, mà khiến nàng cảm thấy khó tin là tia sáng này lại tản mát ra từ trong dây chuyền.

"A..." Bốn phía cũng vang lên nhiều tiếng hô kinh ngạc, này… đây là có chuyện gì?

Thân là người trong cuộc, thật ra Thu Đồng cũng không thể hoàn toàn nhìn rõ tình trạng bây giờ, nhưng những người khác lại thấy rất rõ ràng, quang huy nhu hòa trắng tinh kia vừa vặn bao phủ cả người Thu Đồng lại, hào quang nhàn nhạt làm nổi bật, khiến da thịt trắng nõn của Thu Đồng càng thêm mỹ lệ hơn, còn thêm mấy phần thánh khiết!

"Oa, hiện tại thoạt nhìn Đồng Đồng tỷ tỷ thật xinh đẹp!" Charlotte nhìn Thu Đồng, một bộ ngây người, thế nhưng một giây sau, nàng lại ai ya một tiếng, "Ba ba, sao ngươi lại đánh ta?"

"Nữ nhi ngoan, lời này của ngươi không đúng rồi, cho dù Đồng Đồng trước đây, Đồng Đồng hiện tại hay là Đồng Đồng tương lai, đều xinh đẹp nhất." Hạ Chí không nhanh không chậm nói, đồng thời hắn buông tay ra, tùy ý để mặt dây chuyền tản ra ánh sáng nhu hòa biến mất ở ngực Thu Đồng.

Quang huy tựa như bị che giấu, nhưng lại như không bị che giấu, bởi vì trên gương mặt tuyệt mỹ của Thu Đồng vẫn đang phát ra loại quang huy này. Khác biệt là lúc trước nàng bị huỳnh quang bao phủ, nhưng bây giờ, ánh huỳnh quang càng như tỏa ra từ trong cơ thể nàng.

Mà điều này cũng khiến nàng càng lộ vẻ cao quý thánh khiết, mỹ lệ vô hạ!

"Hiện tại rõ ràng Đồng Đồng tỷ tỷ hấp dẫn hơn nhiều." Charlotte ở đó có chút không phục lầm bầm một câu, mà những người khác cũng rất tán thành những lời này.

Lúc trước đúng là Thu Đồng rất đẹp, có thể nói là người xinh đẹp nhất ở đây, nhưng Thu Đồng bây giờ bất luận là khí chất hay dung mạo, đều khiến người cảm thấy xinh đẹp hơn vài phần, đặc biệt là loại khí chất thánh khiết kia khiến nàng càng thêm mấy phần mị lực.

Nhưng rốt cuộc đây là chuyện gì xảy ra?

"Này… Mặt dây chuyền này là chuyện gì xảy ra?" Lúc này Thu Đồng cũng không nhịn được mà hỏi.

Bình Luận (0)
Comment