"Oa, Đồng Đồng tỷ tỷ, đây là tiểu tam của ba ba... Ai ya, ba ba ngươi lại đánh ta!" Charlotte ở đó la một câu, sau đó lại bị đòn.
Mà lúc này, những người khác ở đây lại đột nhiên phát hiện có điểm gì đó không đúng, thì ra mỹ nữ tên Thủy Linh này có quan hệ đặc biệt với Hạ Chí?
Vừa rồi Vương Tử cố ý nói như vậy, thoạt nhìn, thật ra chuyện này là hướng về Hạ Chí?
Lúc này, ngay cả Thu Đồng cũng không nhịn được nhỏ giọng hỏi Hạ Chí: "Này, ngươi biết nàng?"
"Ừm, tính là quen biết." Hạ Chí lại có thể gật đầu thật.
"Ta đã nói đó là tiểu tam của ba ba rồi." Charlotte bĩu môi, sau đó gáy lại bị trúng một đòn.
Thu Đồng không nhịn được nhìn về phía Thủy Linh, lại phát hiện dường như Thủy Linh đang nhìn về phía bên này. Nghiêm túc mà nói, hẳn nàng đang nhìn Hạ Chí, mà trong ánh mắt nàng rõ ràng có vài phần mong chờ, hiển nhiên, nàng hy vọng Hạ Chí có thể giúp nàng.
Chẳng biết tại sao, trong lòng Thu Đồng có một chút không thoải mái, chẳng lẽ Thủy Linh này từng có quan hệ thân mật gì với Hạ Chí thật sao?
Điều này cũng khiến Thu Đồng bắt đầu hoài nghi, buổi chiều Hạ Chí mất tích một lát như vậy, chẳng lẽ là ở cùng với Thủy Linh này?
Nhưng rất nhanh, Thu Đồng lại cảm thấy không phải như vậy, lấy phong cách của người này, nếu Thủy Linh thật sự có quan hệ mật thiết với hắn, hắn không thể đến bây giờ còn thờ ơ, đúng không?
Ngẫm lại nàng và lưu manh này vốn cũng không có quan hệ đặc biệt mật thiết gì, nhưng nếu có người có ý đồ với nàng, chắc chắn sẽ bị người này trả thù ngay.
"Ta ra hai ức!" Đúng lúc này, một giọng nói vang lên, người nói chuyện lại là Thiên Sứ.
"Hạ Chí, xem ra, tất cả mọi người đều rất có hứng thú với nữ nhân của ngươi!" Trong giọng nói âm lãnh của Satan có khiêu khích rất rõ ràng, còn có châm chọc.
Mà lúc này, tất cả mọi người đã xác định, lần đấu giá này thật sự hướng về phía Hạ Chí, thoạt nhìn, đây càng giống như đang tận lực nhục nhã Hạ Chí.
Vấn đề nằm ở chỗ, lấy thế lực của mấy người Satan trên thuyền này, vì sao bọn hắn phải dùng phương thức như vậy để đối phó với Hạ Chí? Lẽ nào bọn hắn không thể trực tiếp đối phó với Hạ Chí sao?
Rất nhiều người bắt đầu mơ hồ cảm thấy chuyện không quá bình thường, mà vốn có không ít người cảm thấy hứng thú với Thủy Linh, lúc này cũng đều từ bỏ ra giá, bởi bọn hắn bắt đầu cảm giác được, chuyện đã phát triển đến cấp độ mới, cấp độ mà bọn hắn không nên đặt chân vào.
"Ba ba, mau đánh hắn ta, hắn ta quá không nể mặt ngươi rồi!" Charlotte lại kêu lên, hiển nhiên nha đầu kia muốn xem náo nhiệt.
"Ba ức!" Lại một giọng nói tiếp lời, lần này là công chúa tóc nâu kia.
"Không nghĩ tới công chúa ngươi cung có hứng thú với nữ nhân?" Vương Tử có chút ngạc nhiên.
"Không, ta chỉ muốn phục vụ mọi người." Công chúa cười nhẹ, "Chờ ta mua nàng rồi, ta sẽ để tất cả nam nhân trên thuyền này đều có thể hưởng thụ nàng."
Công chúa tóc nâu vừa nói chuyện vừa nhìn Hạ Chí, khiêu khích trong mắt càng thêm rõ ràng, mà giờ khắc này, những người khác cũng đều nhìn Hạ Chí, vậy mà hiện tại gia hỏa này còn có thể chịu được?
Rất rõ ràng, Satan Thiên Sứ Vương Tử Công Chúa đang cố ý chọc tức Hạ Chí, dường như bọn hắn muốn Hạ Chí nổi nóng, mà mọi người cũng đều cảm thấy, lúc này, hẳn Hạ Chí sẽ không thể nhịn mà bộc phát mới đúng. Thế nhưng cho tới bây giờ, thoạt nhìn, dường như Hạ Chí vẫn ôn hòa nhã nhặn, chuyện này hoàn toàn không bình thường.
"Thì ra con hàng này cũng không dám đồng thời đắc tội với bốn người bọn hắn." Không ít người lẩm bẩm như thế, thật ra ngẫm lại cũng bình thường, dù sao thì đắc tội với một trong số bốn người kia đã rất phiền phức, chớ nói chi là đắc tội với cả bốn người.
"Hạ Chí, ngay cả nữ nhân của mình ngươi cũng không mua nổi sao? Xem ra ta thật sự đánh giá cao ngươi..." Satan ở đó cười lạnh, đến hiện tại, hắn ta đã không chút che giấu địch ý với Hạ Chí.
"Ta ra bốn..." Một giọng nói động lòng người vang lên, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người tới, mà mọi người cũng thấy được cánh tay ngọc tinh tế trắng nõn đang giơ lên, vậy mà người ra giá lại là Thu Đồng.
Nhưng Thu Đồng còn chưa ra giá xong, bởi nàng còn chưa kịp nói ra chữ số hoàn chỉnh, đã có người bắt được cánh tay ngọc trắng nõn của nàng, cũng rất tự nhiên ngắt lời nàng.
"Ngươi làm gì vậy?" Thu Đồng quay đầu nhìn về phía Hạ Chí, người ngắt lời nàng, ngoại trừ Hạ Chí không có khả năng là người khác.
"Đồng Đồng, loại chuyện nhỏ nhặt này không cần ngươi làm." Hạ Chí mỉm cười, "Để ta."
Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí, hạ tay xuống, lúc trước gia hỏa này vẫn không lên tiếng, đợi tới khi nàng không nhịn được ra tay hắn lại nói để hắn đến!
Thật ra lúc đầu Thu Đồng cũng không muốn tham dự vào chuyện như vậy, nhưng rõ ràng Thủy Linh có quen biết Hạ Chí, mà Hạ Chí vẫn không ra tay, cộng thêm Thủy Linh vừa nhìn đã biết nàng bị bắt, bị ép đưa lên bán đấu giá, Thu Đồng luôn cảm thấy Hạ Chí không nên mặc kệ nàng mới đúng, đặc biệt là khi Satan không ngừng lặp đi lặp lại nhiều lần châm chọc Hạ Chí, khiến đáy lòng Thu Đồng rất khó chịu. Vì vậy, rốt cục nàng cũng không thể nhịn được nữa, nhấc tay ra giá.
Chẳng qua, hiện tại nếu Hạ Chí đã muốn tự mình ra tay, Thu Đồng cũng không nói thêm gì nữa. Thật ra sở dĩ nàng dám ra giá cũng là vì biết đến lúc đó, bất luận kết quả là thế nào, Hạ Chí cũng sẽ giúp nàng, nàng cảm thấy mình ra giá cũng không có gì khác so với Hạ Chí ra giá.
"Cái kia… ta cũng ra bốn..." Hạ Chí chậm rì rì giơ tay lên.