Thoạt nhìn thuyền trưởng có chút kích động, giọng nói cũng không tự chủ được mà cao lên: "Trên U Linh Nữ Vương này, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám ngỗ nghịch ta, ngay cả vị đã từng là thuyền trưởng kia cũng nghĩ hắn ta có thể ra lệnh cho ta, cho nên ta thay thế hắn ta, mà bây giờ, ngươi lại cho rằng ngươi có thể muốn làm gì thì làm trên thuyền của ta, ta cũng sẽ đưa ngươi vào địa ngục!"
Thuyền trưởng vừa nói ra lời này mọi người đã hiểu, lúc trước Hạ Chí nói không sai, thật ra thuyền trưởng này cũng không phải thuyền trưởng thật sự, bởi vị thuyền trưởng ban đầu đã bị thay thế.
"Họ Hạ, trước khi ngươi chết, ta sẽ nói cho ngươi biết một tin tức tốt, vị Thủy Linh tiểu thư vẫn ngưỡng mộ ngươi kia, ta nhất định sẽ để mọi người được chơi đủ, mà nữ nhi bảo bối Charlotte của ngươi, ta sẽ nuôi nàng lớn, sau đó sẽ dạy dỗ nàng cẩn thận! Về phần vị Thu Đồng tiểu thư mỹ lệ kia, nàng sẽ sống thật tốt, bởi vì nàng sẽ trở thành hoàng hậu của ta, ha ha ha ha..." Thuyền trưởng càng nói càng đắc ý, mà nói đến đây, hắn ta cũng không tự chủ được nhìn về phía Thu Đồng, trong mắt không tự chủ được mà lóe lên tia sáng dục vọng.
Hiển nhiên, Thu Đồng phong hoa tuyệt thế cuối cùng cũng khiến vị thuyền trưởng này nổi lên suy nghĩ bất lương.
Thuyền trưởng ở đó cười ha hả, mà Hạ Chí lại giữ im lặng, điều này khiến Thu Đồng và đám người Thủy Linh Ba Sơn càng thêm bất an, về phần đám người Satan Hải Đường có thù oán với Hạ Chí, lúc này đương nhiên bọn hắn lại cảm thấy hưng phấn, mà những người vây xe không liên quan khác, lúc này, bọn họ càng nhiều hơn là bất an.
"A?" Trong lúc bất chợt, mọi người phát hiện có chút không thích hợp, dường như tiếng cười của thuyền trưởng đã thay đổi?
Không sai, đúng là đã thay đổi, đó đã không phải là cười ha hả mà là đang kêu thảm thiết!
"A..." Vẻ đắc ý trên mặt thuyền trưởng đã biến mất, đổi lại là vẻ thống khổ vô cùng, mà tiếng kêu thảm thiết của hắn ta cũng có vẻ hết sức thê lương.
"Ta vốn muốn cho thằng ngu ngươi được vui vẻ một hồi, nhưng ngươi lại có ý đồ với Đồng Đồng, ta đây cũng chỉ có thể để ngươi sớm đi chết." Rốt cục giọng nói của Hạ Chí cũng vang lên, trong giọng nói mơ hồ có trào phúng, "Dựa vào kỹ thuật biểu diễn vụng về của ngươi, ngươi thật cho rằng ta sẽ rơi vào bẫy của ngươi sao? Ta chỉ hoàn toàn không quan tâm tới chút thủ đoạn nhỏ của ngươi mà thôi."
Thống khổ trên mặt thuyền trưởng lại càng rõ ràng, thân thể hắn ta cũng vì đau khổ mà vặn vẹo, nếu không phải Hạ Chí vẫn đang nắm tay hắn ta như trước, chỉ sợ hắn ta đã ngã xuống.
"Buông... a... ta, ta muốn đồng quy vu tận với ngươi... A..." Thuyền trưởng vừa kêu thảm thiết vừa có ý đồ uy hiếp Hạ Chí, chỉ có điều, tiếng kêu thảm thiết của hắn ta lại càng ngày càng nhỏ.
"Ngươi suy nghĩ nhiều." Hạ Chí hời hợt nói một câu, sau đó hắn lại buông lỏng tay ra.
Tiếng kêu thảm thiết của thuyền trưởng im bặt mà dừng, thân thể như bùn nhão mà ngã xuống mặt đất, cứ nằm im không có bất kỳ tiếng động gì như vậy.
"Thuyền trưởng!" Hai mỹ nữ váy đen vội vàng chạy tới, các nàng cúi người, dường như muốn kéo thuyền trưởng từ dưới đất lên.
"A!" Một mỹ nữ váy đen trong đó lên tiếng kinh hô, "Thuyền trưởng hắn… hắn… hắn không còn mạch đập..."
"Không tốt, thuyền trưởng đã chết, thuyền trưởng thật sự chết rồi!" Rất nhanh mỹ nữ váy đen đã trực tiếp kêu to lên.
"Đã chết thật rồi?"
"Không thể nào?"
"Làm sao bây giờ?"
"Hạ Chí thực sự giết thuyền trưởng đi như vậy sao?"
"Vậy chẳng phải chiếc thuyền này sẽ đại loạn?"
...
Phòng bán đấu giá bắt đầu có chút hỗn loạn, chuyện thuyền trưởng đã chết khiến tất cả mọi người cảm thấy có chút không kịp ứng phó, mà những thủ hạ của thuyền trưởng kia, lúc này lại có cảm giác như rắn mất đầu, không biết nên làm gì cho phải. Về phần những người khác, lúc này bọn hắn cũng không biết nên làm gì bây giờ.
"Lại nói tiếp, dường như lần bán đấu giá của ta còn chưa kết thúc đâu." Đúng lúc này, giọng nói của Hạ Chí lại vang lên, "Ta nghĩ, hiện tại ta bán đấu giá chức vị thuyền trưởng hẳn sẽ không còn người nào có ý kiến nữa?"
Trong đại sảnh đột nhiên an tĩnh lại, tầm mắt mọi người đều đặt lên người Hạ Chí, giờ này khắc này, ai còn dám có ý kiến?
Trước đó, tất cả mọi người đều cảm thấy Hạ Chí không có tư cách bán đấu giá vị trí thuyền trưởng, nhưng hiện tại, cho dù là những kẻ có thù với Hạ Chí như Satan cũng không dám nói Hạ Chí không có tư cách, bởi vì ngay mới vừa rồi, ở trước mắt bao người, Hạ Chí đã giết chết thuyền trưởng, còn ai càng có tư cách hơn hắn đây?
"Ba ba, ta muốn làm thuyền trưởng!" Charlotte kêu lên, "Ta muốn đổi tên cho chiếc thuyền này, tên số hiệu công chúa Charlotte!"
"Tiểu hài tử đừng làm loạn." Hạ Chí lười biếng nói một câu, sau đó quét mắt liếc bốn phía, "Có ai ra giá không?"
Bốn phía vẫn hoàn toàn yên tĩnh như cũ, không ai ra giá, bởi vì mỗi người đều cảm thấy hiển nhiên Hạ Chí không muốn bán đấu giá chức vị thuyền trưởng thật, con hàng này giết thuyền trưởng không phải vì muốn tự mình làm thuyền trưởng sao?
"Một tệ!" Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lẽo dị thường lại hết sức động lòng người truyền đến, mà nghe được giọng nói này, sắc mặt Thủy Linh lập tức hơi đổi, mà con ngươi Charlotte cũng chuyển động, dường như muốn tìm ra giọng nói kia, Thu Đồng lại hơi nhíu mày, giọng nói này thật quen tai.
Theo tiếng nhìn lại, nhưng cái gì Thu Đồng cũng không nhìn thấy, những người khác cũng muốn tìm ra giọng nói kia, nhưng vấn đề là bọn họ cũng không tìm được người vừa nói chuyện.
"Xem ra lại có trò hay để xem." Trong lòng không ít người thầm nói, bất kể người này là ai, nhưng nàng ra giá một tệ hiển nhiên là cố ý làm khó Hạ Chí, mà những người này cũng đều tin tưởng, Hạ Chí sẽ không tùy ý để người khác đùa giỡn mình như vậy, nói không chừng lại sắp có một màn tranh đấu.