"ĐM, đạn hạt nhân?"
"Có lầm không vậy? Có khoa trương vậy không?"
"Lần này chết chắc rồi!"
"Xong xong, nếu thật sự là đạn hạt nhân, chúng ta có chạy cũng vô dụng..."
"Chớ nóng vội chớ nóng vội, nếu là đạn hạt nhân thật, bản thân con hàng này cũng sẽ chết, thoạt nhìn thực ra hắn ta không muốn chết..."
Trong nháy mắt sòng bạc trở nên càng thêm hỗn loạn, có một số người có thể trực tiếp nghe hiểu lời vương tử Tari nói, mà một số người khác cho dù không hiểu cũng có thể biết được tình trạng hiện tại từ trong miệng những người khác. Trong lúc nhất thời, mọi người không dám hành động thiếu suy nghĩ, ngay cả số 1 cũng mau chóng để hai hắc y nhân dừng lại.
"Bỏ vật kíp nổ xuống, mau bỏ xuống, nếu không ta nổ súng!" Lại một giọng nói vang lên, cũng nói tiếng Anh, mà lần này, người nói chuyện lại là một nữ nhân.
"Là nàng?" Thu Đồng hơi nhíu mày, nàng thấy rất rõ ràng, một mỹ nữ nước ngoài đang dùng súng chĩa thẳng vào vương tử Tari, mà người nước ngoài này chính là Katherin đã từng tìm hiểu tin tức về vương tử Avala từ nàng.
"Nổ súng? Ngươi nổ đi, chỉ cần ta ấn nhẹ, bom sẽ trực tiếp nổ tung!" Vương tử Tari cười lạnh nhìn về phía Katherin, "Ngươi dám nổ súng sao?"
"Vương tử Tari, nếu như bom nổ, ngươi cũng sẽ chết!" Sắc mặt Katherin rất âm trầm, "Ta biết ngươi cũng không phải phần tử khủng bố, chính ngươi cũng không muốn chết, cho nên hiện tại, tốt nhất là ngươi nên giao vật kíp nổ cho ta!"
"Katherin tiểu thư, thân là đặc công CIA, chẳng lẽ trí thông minh của ngươi cũng chỉ có một chút như vậy sao?" Vương tử Tari lạnh lùng nhìn Katherin, "Ngươi cho rằng ta không biết ngươi là ai sao? Ngươi nói không sai, ta không phải phần tử khủng bố, ta cũng không muốn chết..."
Vương tử Tari nói đến đây, đột nhiên lại cao giọng, vươn tay chỉ về phía Hạ Chí rống giận: "Nhưng chỉ cần có thể khiến tên khốn kiếp kia chết đi, ta cũng không ngại chết chung trên thuyền!"
Vô số ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Hạ Chí, đám người ngơ ngác, sao chuyện này lại có liên quan tới Hạ Chí nữa? Người này có thù gì đó với Hạ Chí mà có thể không tiếc mạng đồng quy vu tận với Hạ Chí?
"Các ngươi không nên nhìn ta, ta chỉ dùng nước lẩu tắm rửa cho hắn ta một chút mà thôi." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy vô tội, "Đầu năm nay, làm vương tử nhưng quá nhỏ mọn, chỉ vì chút việc nhỏ như vậy đã muốn đi tìm chết."
Hạ Chí ở đó cảm khái, mà mọi người lại cạn lời, cái gì gọi là dùng nước lẩu tắm rửa cho người ta một chút? Hơn phân nửa là hắn trực tiếp ụp nồi lẩu lên người người ta đi?
Chẳng qua chỉ vì bị người ta dội nước lẩu mà muốn nổ tung cả một con thuyền, đầu óc người này có vấn đề sao?
Nghĩ một hồi mọi người lại cảm thấy không đúng, rõ ràng bom đã được cài từ trước, tuyệt không thể vì đặc biệt nhắm vào Hạ Chí, chỉ có điều, vốn nó sẽ không được kíp nổ nhanh như vậy, chỉ vì bị người phát hiện cho nên mới muốn kíp nổ trước dự tính mà thôi.
"Rất có thể tên khốn kiếp này là phần tử khủng bố thật." Không ít người nhìn vương tử Tari, trong lòng đã bắt đầu nguyền rủa, mọi người ra ngoài vì muốn nghỉ ngơi giải trí, gặp phải chuyện như vậy, đương nhiên tâm tình không cách nào tốt được.
"Vương tử Tari, ngươi muốn thế nào mới bằng lòng từ bỏ việc kíp nổ?" Hiện tại hiển nhiên Katherin đã thành đại biểu đàm phán.
"Rất đơn giản, nếu ngươi giết chết tên khốn kiếp kia, ta có thể không nổ chết mọi người!" Vương tử Tari chỉ Hạ Chí, thoạt nhìn chuyện này tựa như đã biến thành ân oán cá nhân chân chính.
Katherin nhìn về phía Hạ Chí, mà những người khác cũng đều nhìn về phía Hạ Chí, ngay lúc này, chí ít cũng có mấy chục người cảm thấy nên chấp nhận điều kiện của vương tử Tari.
Nhân tính vốn luôn ích kỷ như vậy, chỉ cần người phải chết không liên quan tới mình, rất nhiều người có thể sẽ không ngại, thậm chí còn có người cảm thấy đây vốn là phiền phức Hạ Chí rước lấy, không lý nào lại phải khiến tất cả mọi người chôn cùng Hạ Chí.
"Nếu ngươi giao kíp nổ ra, lại nói vị trí đặt bom, ta có thể giao hắn cho ngươi xử trí!" Katherin nhìn vương tử Tari, mở miệng nói.
Mà Katherin vừa nói như vậy, không ít người đã thở phào nhẹ nhõm, dưới cái nhìn của bọn họ, hẳn việc đàm phán còn có thể tiếp tục tiến hành.
Về phần sống chết của Hạ Chí, bọn hắn mới không quan tâm đâu.
"Chờ một chút." Giọng nói lạnh nhạt của Hạ Chí vang lên, "Các ngươi không cảm thấy mình nên hỏi ý kiến của ta một chút sao?"
Bốn phía an tĩnh lại, tất cả mọi người nhìn Katherin, chờ đợi câu trả lời thuyết phục từ nàng.
"Hạ tiên sinh, ý kiến của ngươi cũng không quan trọng." Lần này tựa như Katherin có thể nghe hiểu lời Hạ Chí nói, giọng nói của nàng rất lạnh lùng, "Chúng ta phải cân nhắc lợi ích của đại đa số người trên U Linh Nữ Vương!"
"Ngươi cảm thấy hiện tại, trên chiếc thuyền này, ngươi là người có quyền quyết định?" Hạ Chí nhìn Katherin, trong giọng nói mơ hồ có trào phúng, "Các ngươi vẫn trước sau như một, nghĩ mình có thể đại biểu cho toàn thế giới."
"Lập tức giết hắn đi!" Vương tử Tari rống giận với Katherin, "Nếu không ta lập tức kích nổ bom!"
"Vương tử Tari, còn mời..." Dường như Katherin còn muốn kéo dài thời gian.
"Ra tay! Lập tức động thủ!" Vương tử Tari rống lớn, "Không cần kéo dài thời gian!"
"Được được được, ta lập tức làm, ta lập tức làm..." Katherin vội vàng trấn an vương tử Tari, nòng súng đã bắt đầu dời đi, nhắm ngay Hạ Chí xa xa, xem ra nàng thật sự muốn hy sinh Hạ Chí để cứu những người khác trên thuyền.
Ngón tay hơi dùng lực, Katherin chuẩn bị bóp cò, trong nháy mắt, không khí trong sòng bạc như bị ngưng trệ.