Mấy ngày nay, bài hát 《 Đát Kỷ 》 đã càng ngày càng hot, nhưng Đát Kỷ vẫn không lộ diện. Thật ra đã có vô số người đi hỏi thăm khắp nơi, rốt cuộc bài hát 《 Đát Kỷ 》 này là do ai hát?
Đối với Thu Đồng trước nay vốn không quan tâm tới giới giải trí, lại cũng có quan tâm tới Đát Kỷ này, bởi vì nàng thật sự thích bài hát ấy. Mà bây giờ, nàng gần như không chút do dự, lập tức mở ra Weibo của một người trong đó, bên trong đang kết nối với MV của Đát Kỷ.
Ấn mở kết nối, giai điệu quen thuộc lập tức tiến vào trong tai Thu Đồng, lần này không chỉ có giai điệu, còn có hình ảnh.
Hình ảnh rất duy mỹ, nhưng trên thực tế lại rất đơn giản, sơn hà như họa, tiên nữ phiên phiên, trong sơn hà duy mỹ cẩm tú, một tiên nữ mặc váy trắng cổ trang phát ra âm thanh tự nhiên.
Ta là Đát Kỷ.
Đát Kỷ xinh đẹp.
Ta không phải hồ ly.
Nhưng ta vẫn xinh đẹp nhất.
Ta là Đát Kỷ.
Đát Kỷ đẹp nhất.
Ta không phải Trụ vương phi.
Nhưng ta vẫn là cao quý nhất.
Ta là Đát Kỷ.
Là Đát Kỷ cao quý.
Ta không phải con nhà ai ai ai.
Ta chính là ta.
Đát Kỷ độc nhất vô nhị.
Vẫn là bài hát kia, vẫn là giọng hát kỳ ảo kia, có thể khiến người nháy mắt quên đi ưu phiền, nhưng lần này Thu Đồng lập tức phát hiện, ca từ vẫn đang tiếp tục, nhiều hơn trước kia một chút.
Ta là Đát Kỷ.
Đát Kỷ duy nhất.
Ta che vẻ đẹp của ta.
Chỉ vì để cho ngươi.
Vĩnh viễn nhớ kỹ giọng nói của ta.
Một đoạn ca từ mới được thêm vào có vẻ hơi đột ngột, nhưng lại tựa như hoàn mỹ phối hợp với MV, bởi vì cứ việc hình ảnh Đát Kỷ khiến người ta cảm thấy xinh đẹp dị thường, giống như tiên nữ, nhưng khuôn mặt nàng thực sự bị che đi. Nàng đeo khăn che mặt lên, thậm chí ngay cả ánh mắt nàng cũng không xuất hiện chính diện.
Trong màn hình, Đát Kỷ vẫn luôn duy trì tư thế ngồi nghiêng, trên thực tế vẫn khiến cho người ta có cảm giác mơ hồ.
"Đát Kỷ vừa ra, thế gian không còn có ngôi sao ca nhạc nữa."
"Khúc này chỉ trên trời mới có, may mắn tiên nữ xuống phàm trần."
"Ta yêu Đát Kỷ."
"Ta muốn làm Trụ vương."
"Đừng có nằm mơ, Đát Kỷ này không liên quan gì tới Trụ Vương."
"Ai nói cho ta biết Đát Kỷ ở đâu, ta muốn đi tìm nàng!"
"Ta nghĩ nếu có người biết ai lại rảnh rỗi nói cho ngươi, đã sớm mua vé máy bay tới đó."
...
Trên web triệt để phát nổ, đề tài về Đát Kỷ có thể thấy được ở khắp mọi nơi. Chỉ có một MV như vậy, là mỹ nữ vốn không ló mặt, nhưng chỉ nháy mắt đã triệt để xưng bá toàn bộ internet.
Thu Đồng cũng không tham dự vào bầu không khí vui vẻ ấy, nàng chỉ mở MV liên tục nghe thật nhiều lần, dường như thoáng cái đã quên hết tất cả. Giờ khắc này, những chuyện đã xảy ra giữa nàng với Hạ Chí đêm nay đều bị nàng hoàn toàn đẩy lên đến chín tầng mây.
Mãi tới khi Hàn Tiếu mở cửa đi vào Thu Đồng mới hồi phục tinh thần lại, đang chuẩn bị tắt MV đi, lại nghe được giọng nói của Hàn Tiếu: "A? Đây không phải khúc 《 Đát Kỷ 》 sao? Thu đại tiểu thư, ngươi cũng thích nghe?"
"Tiếu Tiếu, ngươi cũng thích sao?" Thu Đồng có chút kinh ngạc, "Không phải ngươi không thích nghe ca nhạc sao?"
"Đúng vậy, ta không thích nghe ca nhạc lắm, chẳng qua bài hát này thực sự quá êm tai." Hàn Tiếu vừa đi đến bên cạnh sofa ngồi xuống vừa nói.
Một giây sau, Hàn Tiếu kinh hô lên: "Oa, là MV? Mới ra sao? Thật tốt quá, oa, đây là Đát Kỷ? Tuy không nhìn thấy dáng vẻ của nàng nhưng ta cảm thấy nàng rất xinh đẹp!"
Vì thế, cứ như vậy, Hàn Tiếu lại mở MV xem đi xem lại nhiều lần, sau đó mới hơi lưu luyến tắt đi.
"Đúng rồi, Thu đại tiểu thư, lúc trước ngươi nói ngươi hơi phiền muộn, rốt cuộc là chuyện gì vậy?" Lúc này cuối cùng Hàn Tiếu cũng nhớ tới nguyên nhân Thu Đồng gọi điện thoại cho nàng lúc trước.
"Cũng không có gì, chỉ là tên lưu manh đáng chết Hạ Chí kia." Thu Đồng cũng tính là phục hồi tinh thần lại, trước đó chỉ lo nghe ca nhạc, gần như quên mất chuyện này, hiện tại vừa nghĩ tới, dường như nàng lại bắt đầu phiền não, "Tiếu Tiếu, ngươi nói hiện tại ta nên làm gì bây giờ?"
"Thu đại tiểu thư, hình như hôm nay ngươi không được thích hợp lắm, đã có chuyện gì xảy ra sao?" Hàn Tiếu nhạy cảm cảm giác được không đúng, "Không phải Hạ đại soái ca bức hôn chứ?"
"Không phải, nào có khoa trương như vậy?" Thu Đồng có chút cạn lời, "Chỉ là Charlotte đã đi rồi."
"Charlotte? Tiểu nha đầu kia đi rồi?" Hàn Tiếu nhất thời không kịp phản ứng, "Nàng đi đâu? Bỏ nhà ra đi sao?"
"Không phải, ra nước ngoài." Thu Đồng lắc đầu, dáng vẻ bất đắc dĩ, "Đột nhiên nàng mọc ra một dì út, dì út kia nói muốn đón nàng về nhà, sau đó cũng không biết vì sao Charlotte lại đồng ý trở về, mà tên Hạ Chí kia cũng không giữ Charlotte một chút. Cứ như vậy, nàng trực tiếp rời đi, hiện tại ta chỉ nghĩ tới thôi đã muốn nổi giận, chắc chắn tên hỗn đản kia ước gì Charlotte rời đi!"
"À, thật ra chuyện này cũng rất bình thường, đột nhiên có một nữ nhi tới làm bóng đèn quả thật không thích hợp trải qua thế giới hai người." Đối với chuyện này, Hàn Tiếu tỏ ra đã hiểu, "Ta nói này Thu đại tiểu thư, tuy Charlotte rất đáng yêu, ta cũng rất thích nha đầu kia, chẳng qua chúng ta là tỷ muội, ta cũng nói thật với ngươi, thật ra đối với ngươi, nàng đi rồi cũng là chuyện tốt, không nói tới hiện tại, sau này các ngươi sinh con..."
"Ngừng ngừng ngừng, sinh con cái gì, ngươi đừng kéo tới xa như vậy!" Thu Đồng lập tức ngắt lời Hàn Tiếu, "Ta mới không sinh con cho tên lưu manh kia đâu!"
"Thu đại tiểu thư, ta luôn cảm thấy không đúng lắm, bộ dạng hiện tại của ngươi không giống như chỉ là vì Charlotte rời đi, đêm nay giữa ngươi và Hạ đại soái ca đã xảy ra chuyện gì rồi?" Tốt xấu gì Hàn Tiếu cũng là luật sư, năng lực quan sát và năng lực trinh thám vẫn đủ mạnh, sau đó nàng lại kinh hô lên: "Oa, lẽ nào các ngươi cái đó rồi?"