- Tiểu Mi, bên ngoài có một người khách nằng nặc đòi gặp em này!
Lúc Dương Tử Mi và Lâm Thanh Mai đang vui vẻ ăn bánh hoa đào thì Tống Huyền vội vàng đi tới nói cho cô.
Bởi vì mấy ngày vừa qua luôn bận rộn nên Dương Tử Mi đã hủy bỏ các cuộc hẹn gặp xem phong thủy bói toán.
- Thầy Tống, anh bảo vị khách kia đi tìm người khác đi.
- Tiểu Mi à...
Khi Tống Huyền vẫn chưa kịp nói xong thì có một bác gái khoảng hơn bốn mươi tuổi từ bên ngoài bước vào. Nét mặt tiều tụy, tóc trên đầu cũng bạc phân nửa.
Sau khi bà bước vào thì nhìn khắp nơi trong sân, lúc nhìn thấy Dương Tử Mi thì bà lập tức quỳ xuống trước mặt cô. Lúc cô còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bác gái đó đã dập đầu ba cái thật mạnh, khiến cho trán bị sưng lên.
Dương Tử Mi thấy vậy bèn vội vàng đứng lên, đỡ bác gái kia dậy rồi nói:
- Bác đừng làm thế, cháu sẽ giảm thọ mất.
Ngay lúc đó, bác gái đó đột nhiên nắm chặt lấy cánh tay cô, ánh mắt cầu xin nhìn cô, giọng nói gấp gáp nói:
- Chắc cô chính là Dương đại sư vô cùng lợi hại mà mọi người nói rồi, cô có thể cứu con trai tôi được không? Con trai tôi bị yêu quái nhập vào người rồi, bây giờ nó sắp sinh con rồi, hu hu, tôi cầu xin cô hãy cứu nó, tôi chỉ có một đứa con trai mà thôi, nhưng mà mọi người trong thôn đều muốn đánh chết nó!
- Bác à, có gì bác đứng dậy rồi từ từ nói.
Dù sao, Dương Tử Mi cũng không phải là người có tâm địa sắt thép. Khi cô trông thấy dáng vẻ lo lắng cho con trai của bà thì cô không thể đuổi bà ấy đi được.
Bác gái kia là người của Lý gia thôn ở ngoại ô, sinh được một đứa con trai là Lý Hiểu Minh. Chồng bác thì chết sớm, chỉ còn hai mẹ con sống nương tự lẫn nhau.
Lý Hiểu Minh lớn lên bình thường như bao người khác, thậm chí còn đẹp hơn cả mấy bé trai trong thôn nữa, không những thế, cậu còn thông minh, hiểu chuyện lại học hành cũng tốt.
Nhưng mà, kể từ đầu tháng ba thì bụng chợt to dần lên.
Bản thân bà cũng không để ý đến vụ này, bà cho rằng tình trạng đó chẳng qua là do đứa nhỏ bắt đầu dậy thì mà thôi.
Nào ngờ, mấy ngày trước, bà mụ trong thôn nhìn thấy, còn sờ lên bụng đứa nhỏ, sau đó còn nói Lý Hiểu Minh đang mang thai, bên trong bụng nó có tim thai đang đập.
Ngay cả thầy thuốc trong thôn cũng nói rằng, mạch đập của Lý Hiểu Minh rất kỳ lạ. Rõ ràng là con trai, không thể nào có thai được, chắc chắn thằng nhỏ đã bị yêu nghiệt bám vào người rồi.
Sau đó lại trôi qua vài ngày thì trong thôn bỗng xảy ra vài chuyện không tốt.
Bình thường mỗi hộ trong thôn đều có nuôi gà, nhưng mà chẳng hiểu vì sao gà của từng nhà chỉ trong một đêm thì chết sạch. Sau đó, cách đây một hôm, vào ban đêm thì trời đổ mưa, từ đường nằm ớ phía đông đầu thôn bị sét đánh làm đôi, thậm chí còn cháy mất phân nửa.
Mà người trong thôn nhìn thấy cảnh này đều nghĩ đến tình trạng kỳ lạ của Lý Hiểu Minh.
Bọn họ cho rằng sở dĩ trong thôn xảy ra mấy chuyện kỳ quái như vậy là do yêu nghiệt nhập vào người Lý Hiểu Minh, khiến cho thần linh nổi giận muốn giết hết người trong thôn này.
Hơn nữa, hai mẹ con họ vốn là cô nhi quả phụ cho nên người trong thôn càng dễ bắt nạt họ.
Sáng hôm qua, Lý Hiểu Minh đã bị đám người trong thôn trói lên cây ở từ đường rồi, hơn nữa bọn họ còn mời đạo sĩ đến làm phép trừ yêu đuổi ma. Hôm nay, tất cả thôn dân bàn bạc với nhau, nếu như đến ngày mai mà vẫn không đuổi được yêu nghiệt trong bụng Lý Hiểu Minh đi thì... sẽ bỏ con bà vào lồng heo thả xuống sông, để cho cả hai cùng chết.
Đối mặt với chuyện này, lòng Lý mẫu nóng như lửa đốt, nhưng bà lại bất lực không biết làm sao. Sau đó bà nghe em gái nói ở thành phố A có một cô gái xem bói rất lợi hại, có thể xua đuổi tà ma cho nên bà mới vội vàng chạy đến đây.
- Đại sư, cầu xin cô hãy cứu con trai tôi với. Xin cô đuổi yêu nghiệt trên người nó đi. Nó chính là mạng sống của tôi, nếu như thằng nhỏ xảy ra chuyện gì thì tôi cũng không thể sống nổi, xin cô, tôi cầu xin. Tôi sẽ cung phụng cô như Bồ Tát vậy, kiếp sau tôi nguyện làm trâu làm ngựa cho cô mà.
Sau khi kể hết mọi chuyện, Lý mẫu đau lòng khóc nức nở nói.
Dương Tử Mi bèn đỡ bà đứng dật, trong lòng cũng có phần tò mò đối với chuyện đứa bé trai có thể mang thai kia.
Lẽ nào, thật sự có yêu nghiệt nhập vào người thằng bé hay sao?- Bác à, bác đừng khóc nữa. Con sẽ giúp bác, bây giờ bác dẫn con đến Lý gia thôn xem tình hình đi.
Dương Tử Mi nói với bà.
Nghe cô nói thế, đôi mắt sưng húp của bà lập tức sáng lên, bà vội vã muốn quỳ xuống dập đầu nói lời cám ơn thì bị Dương Tử Mi cản lại.