Nhuộm tóc màu đỏ tím lung tung trên đầu, quần áo lòe loẹt các màu vàng
đỏ. Cái này thì, tất cả mọi người trong hội trường đều hiểu, không có
cái gì mập mờ cả a, đây rõ ràng là đạo diễn Bạc dùng từ “Đáng yêu” để
gián tiếp châm chọc quần áo Cố Hạm Hạm mặc khi đó mà thôi
Lĩnh ngộ được sự việc, trong trường quay khắp nơi đều không hẹn mà cùng
nhau cười ha hả, còn có vài người tinh quái ngồi phía dưới hô to “Đáng
yêu!”
“Đáng yêu!” thêm vài người hô theo sau, những người xung quanh cũng cảm thấy thú vị, a dua theo phong trào cùng nhau hô to lên
Rõ ràng, đều nhịp. Toàn bộ hội trường đều vang dội hai chữ “Đáng yêu” này
Cố Hạm Hạm thiếu chút nữa vì hai chữ này mà xấu hổ giận dữ đến đột tử.
Khó có chuyện có thể khiến cô đỏ bừng mặt xấu hổ, Cố Hạm Hạm vội vàng
hướng xuống phía dưới trường quay đang nhiệt tình như lửa giải thích “Đó là trước kia, tôi bây giờ đã sửa đổi....”
Giọng nói càng lúc càng nhỏ dần, cuối cùng biến thành lí nhí, dĩ nhiên
là Cố Hạm Hạm lúc này vô cùng ngại ngùng. Sau khi trọng sinh, quay đầu
nhìn lại phong cách thời trang của mình, Cố Hạm Hạm luôn không đành lòng nhìn thẳng. Nhưng cũng không có cách nào a, từ nhỏ cô lớn lên từ cô nhi viện, không có ai dạy cho cô cái gì là thường thức, cái gì là xu hướng
mặc đẹp, cho tới khi cô tự mình xây dựng khiếu thẩm mỹ dị dạng khác
người đó.
Lần đầu gặp Bạc Tư Niên không phải ở KTV hôm ấy sao? Khi đó cô cũng
không có mặc mấy thứ quần áo lòe loẹt đính thêm xích chó gì đó, càng
không có nhuộm tóc tím đỏ a. Chẳng nhẽ Bạc Tư Niên đã gặp cô từ trước?
À đúng rồi, bọn họ trước kia bạn cấp ba. Cho dù cô có nhớ rõ cậu bạn Bạc Tư Niên làm mưa làm gió ở trường học lúc bấy giờ, Bạc Tư Niên cũng
không thể có ấn tượng gì với cô. Chẳng nhẽ, là do phong cách ăn mặc phù
phiếm của Cố Hạm Hạm lúc ấy, khiến cho Bạc Tư Niên khắc sâu ấn tượng với cô.
“Làm sao bây giờ, mình cảm thấy rất thích Cố Hạm Hạm này rồi! Mặt đỏ
thẹn thùng quả thật vô cùng dễ thương!” Một nữ sinh nào đấy reo lên, cô
bé lần này tới chủ yếu vì muốn gặp Kiều Ngạn Đình một lần, lại có vẻ đã
tìm được thần tượng mới
“Tớ cũng thấy chị ấy tuyệt quá!” Cô bé bạn thân bên cạnh ủng hộ, lúc này cô bé đang một bên hưng phấn hòa theo không khí trường quay cùng nhau
hô to “Đáng yêu” một bên đáp lại lời bạn mình “Cái kiểu dùng vòng xích
cho làm phụ kiện, khiến mình nhớ tới quãng thời gian trung học ngày
xưa... đó quả thật là quá khứ thảm họa a....”
“Đúng vậy, đúng vậy, xem ra tuổi chị ấy cũng không lớn hơn chúng ta là bao”
....
Lại một trận xôn xao qua đi
Trong hội trường vẫn vang dội tiếng hô “Đáng yêu”, áng chừng hơn vài phút, nhiệt tình không giảm sút
Chu Đường đợi cho âm thanh hô hào chậm rãi lắng xuống, vô cùng cảm kích
Bạc Tư Niên không có trách ban tổ chức chương trình đột ngột gây náo
động, Chu Đường cầm míc nói xin lỗi “Đạo diễn Bạc, thật xin lỗi, chúng
tôi ở chương trình Hạnh phúc đại liên minh, vừa rồi Cố Hạm Hạm gọi điện
thoại hỏi anh ấn tượng đầu tiên khi gặp cô ấy là một nội dung trong
chương trình, hi vọng không làm ảnh hưởng tới thời gian của anh”
Chu Đường rất biết lựa thời điểm nói chuyện, vừa ngắt đúng lúc sự hò reo trong trường quay, cũng kết thúc nội dung trong chương trình - - sau đó vạch trần sự thật với Bạc Tư Niên
Lúc Bạc Tư Niên nghe thấy tiếng vang dội hô “Đáng yêu”, cũng rất nhanh
chóng hiểu ra Cố Hạm Hạm đang quay chương trình. Bởi vì đang cảm cúm
nghiêm trọng, cố họng anh rất ngứa, sau khi ho khan một hồi mới chậm rãi nói chuyện “Không có việc gì, tôi không ngại”
Đối với việc Bạc Tư Niên phối hợp, còn đem lại sự phấn khích cao độ
trong trường quay. Chu Đường vô cùng hài lòng “Cảm ơn đạo diễn Bạc đã
thông cảm”
Chu Đường lại nhớ tới Bạc Tư Niên đang bị ốm nặng, đột nhiên trong đầu
nảy ra ý tưởng, thuận miệng hỏi thăm đám người Đường Lâm Lang đang đứng
bên cạnh cười cười, hỏi bọn họ có muốn nói gì với đạo diễn của mình hay
không?
Vừa nghe tới việc nói chuyện cùng Bạc Tư Niên, Đường Lâm Lang không chút do dự lắc đầu cự tuyệt. Nói đùa sao, Bạc Tư Niên là ai, không chỉ có
suốt ngày lầm lì, còn hung dữ, thời điểm quay phim còn không ít lần “tra tấn” cô, Đường Lâm Lang nhất quyết không bao giờ có quan hệ cùng vị tôn thần này đâu
Kiều Ngạn Đình cũng thức thời khoát khoát tay áo, anh gặp Tư Niên nói
chuyện đủ nhiều rồi, gọi điện thoại thông qua một chương trình, cái này
hoàn toàn không cần thiết
Lúc này Chu Nhược Nhan chủ động xin đi giết giặc, muốn nói mấy câu với
Bạc Tư Niên. Chu Nhược Nhan sau khi tiếp nhận mic thì cúi đầu, giống như đang tìm từ ngữ thích hợp
Chu Nhược Nhan tiếp nhận phone từ MC
“Đạo diễn Bạc, tôi là Chu Nhược Nhan. Anh chú ý uống nhiều nước, dưỡng
bệnh cho tốt” giọng nói Chu Nhược Nhan hơi run rẩy. Có lẽ bởi vì đang
quay, Chu Nhược Nhan không dám nhiều lời, cũng không muốn nhiều lời,
nhưng chỉ vài từ đơn giản lại lộ rõ nội tâm thấp thỏm cùng sự quan tâm
nhiệt tình có mức hơi quá tới Bạc Tư Niên
Chu Nhược Nhan nói chuyện với Bạc Tư Niên cũng không tính là ít, nhưng
mỗi lần nói chuyện với Bạc Tư Niên, trong lòng Chu Nhược Nhan luôn tồn
tại sự khẩn trương cuống quýt
“Cảm ơn” thái độ Bạc Tư Niên hiếm khi ôn hòa, ngừng một lát, sau đó phá lệ khích lệ Chu Nhược Nhan “Cô cũng cố lên”
“Cố lên?! Đạo diễn Bạc đang bảo mình cố lên! Đây chính là lần đầu tiên
đó” Chu Nhược Nhan kích động thở gấp, khuôn mặt lập tức trở nên tươi
cười, gió xuân phơi phới, khóe miệng cong cong thật rộng, không giấu
diếm được sự vui sướng
Ngồi bên cạnh, vẫn luôn làm nền cho Chu Đường, MC nam muốn noi dương
theo bạn diễn, không kháng cự được chen miệng vào. Giữa cuộc đối thoại
của hai người hỏi “Vậy xin hỏi đạo diễn Bạc, anh còn lời nào muốn nói
với các diễn viên khác không”
Chu Đường đưa ánh mắt không tán thành liếc nhìn bạn diễn, có chút tiếc
hận rèn sắt không thành thép. Tục ngữ nói rất đúng, một chiêu không nên
dùng hai lần, tiết mục này đến đoạn diễn viên ân cần hỏi thăm sức khỏe
đạo diễn, vậy là đã hoàn thành, đúng lúc này lại hỏi thêm, chính là vẽ
rắn thêm chân, càng khiến cho tiết mục dài dòng kéo dài, còn trì hoãn
thời gian quay phim
Bạc Tư Niên trầm mặc, như là đang lo lắng muốn nói gì đó
Trái tim Cố Hạm Hạm bị bóp nghẹn. Buổi tối hôm đó, đối với việc cô lâm
trận đào thoát, Bạc Tư Niên không có phản ứng gì, cũng không tìm cách
liên hệ với cô. Cố Hạm Hạm muốn xin lỗi cùng không có cơ hội. Như vậy,
giờ khắc này, Bạc Tư Niên có muốn nhắc nhở cái gì không?
Cố Hạm Hạm thừa nhận, trong lòng cô có vài phần khẩn trương, đồng thời cũng có vài phần mong đợi
“Không có. Tôi không còn gì để nói”
Bất đồng vô cùng lớn với thái độ ôn hòa khi nói chuyện cùng Chu Nhược
Nhan, giây phút này Bạc Tư Niên rất lãnh đạm, giống như lại khôi phục
lại bản chất lạnh lùng, thận trọng của anh
Cố Hạm Hạm ánh mắt ảm đạm
**
Chỉ trong chốc lát điện thoại đã bị tổ kĩ thuật cắt máy, đám người Cố Hạm Hạm lại tham gia tiếp một vài trò chơi
Kế tiếp là trò chơi “ Bạn vẽ tôi đoán” và “ Bài hát tôi yêu, đợi chút”.
Hai tiết mục phía sau này....so với người trình độ vẽ vời cực tệ cùng
với khả năng mù tịt âm nhạc như Cố Hạm Hạm mà nói chính là quá ngược.... May mắn thay, mức độ trừng phạt về sau nhẹ nhàng hơn nhiều, không có dã man như trò chơi đầu, cấp độ hình phạt vô cùng đơn giản, chỉ cần người
thua dán trên ngực miếng stick “ngốc” là được
Sau khi kết thúc mấy trò chơi này, Cố Hạm Hạm lập tức tích lũy được n
cái ngốc, trở thành người ngốc nhất tham gia chương trình này
Sau đó, khán giả không còn gọi Cố Hạm Hạm là “Đáng yêu” nữa, trực tiếp xưng hô thân mật là...“Ngây ngốc”
“Ngây ngốc”
“Ngây ngốc!”
“Ngây ngốc!!”
Đợi cho Cố Hạm Hạm giành giải thưởng nữ diễn viên chơi trò chơi dở nhất
trên truyền hình, khán giả không hẹn mà cùng nhau hô to khẩu hiệu “Ngây
ngốc”
Cố Hạm Hạm cầm cái cúp có ghi dòng chữ “Ngốc Nhất ở đây không bạn thì
ai?” thì dở khóc dở cười, tay cầm cúp tay cầm míc đứng lên phát biểu cảm tưởng
“Giành được giải thưởng này, tâm trạng tôi thật khó để diễn tả. Đầu
tiên, tôi cảm thấy mình đi tới bước này thật sự không thể bỏ qua công
lao của mọi người, mọi người đã giúp tôi hiểu trò chơi tinh túy là
gì...” Cố Hạm Hạm cố gắng kìm nén không để mình cười phá lên “Tiếp theo, tôi cảm thấy cá nhân mình cũng không xem là ngốc...chỉ là trong trò
chơi....ừ, hình như có kém một chút”
“Khà khà khà khà! Nữ vương thua liền ba trận” bên dưới có người thấy bộ dạng khôi hài của Cố Hạm Hạm, cười phá lên
Mấy trò chơi cuối người thắng lợi cuối cùng là Chu Nhược Nhan. Tuy trong trò “kẻ nằm vùng” đầu tiên, Chu Nhược Nhan cũng không có đóng góp đặc
biệt gì. Nhưng Chu Nhược Nhan từ nhỏ đến lớn được giáo dưỡng trong gia
đình có điều kiện, cha mẹ Chu Nhược Nhan đối với cô ta kì vọng rất cao,
từ nhỏ đã đưa tới đủ các lớp bổ túc, lớn lên thành một kiều nữ thư họa
cầm kì đều tinh thông. Vì thế trong mấy trò chơi còn lại Chu Nhược Nhan
có cơ hội biểu hiện khả năng của mình
Bất quá, so với Chu Nhược Nhan đem mọi tài nghệ triển khai sâu sắc, Cố
Hạm Hạm biến mèo thành chó, chơi gì cũng hỏng lại càng khiến người ta
yêu thích hơn
Chu Nhược Nhan trong lòng cực kì khó chịu, sự ghen ti khiến cho cảm xúc
của cô ta sắp nổ tung. Cô ta hung hăng bấm chặt móng tay vào lòng bàn
tay cho dù khuôn mặt vẫn cười không ngớt
Trước kia khi đi thử vai, Chu Nhược Nhan thất bại dưới tay Cố Hạm Hạm,
sau đó trong quá trình quay phim, trên diễn đàn blog, kĩ thuật diễn của
Cố Hạm Hạm luôn được khen ngợi, Chu Nhược Nhan cố gắng không ngừng cũng
không ai chú ý. Nay trước khi diễn ra chương trình, rõ ràng người biểu
hiện xuất sắc nổi trội là cô ta, lại bị Cố Hạm Hạm liên tục thua trò
chơi làm cho lu mờ
Sau khi tinh tế nghĩ kĩ lưỡng lại việc này một lần, Chu Nhược Nhan càng
thêm xác định Cố Hạm Hạm là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của mình trong
thời kì bước chân vào giới giải trí...Chu Nhược Nhan nắm chặt tay, âm
thầm hạ quyết tâm phải có một ngày dẫm đạp Cố Hạm Hạm dưới chân mình
Mà giờ phút này, Cố Hạm Hạm cái gì cũng không biết, bởi vì cô, Chu Nhược Nhan kiếp này có mục tiêu mới, mà cũng bởi vì cô, quỹ đạo phát triển
Chu Nhược Nhan về sau sẽ khác một trời một vực so với kiếp trước. Đây
gọi là hiệu ứng bươm bướm
Kiếu trước, làm cô gái được nuôi dưỡng trong gia đình nhà giàu, Chu
Nhược Nhan đối với giới giải trí, thành công hay không cũng không sao
cả. Mà giờ khắc này, Cố Hạm Hạm giống như cái đinh trong mắt Chu Nhược
Nhan, là gai đâm vào thịt
**
Sau khi tiết mục kết thúc, trong phòng thay đồ
Cố Hạm Hạm cởi thắt lưng, kéo khóa xuống, chiếc váy voan rơi xuống chân, càng tôn thêm vẻ đẹp trắng ngần đầy tinh tế trên mắt cá chân cô. Trải
qua một đêm quay phim, cả người Cố Hạm Hạm giống như cành lá liễu, mọi
đốt ngón tay khớp xương đều vô cùng mệt mỏi. Cố Hạm Hạm lấy túi đựng đồ
từ trên ghế, từ trong ngăn nhỏ lấy ra bông tẩy trang hàng ngày
Cố Hạm Hạm xích lõa, cơ thể trần truồng, tay cầm góc áo mặc ở nhà, bỗng nhiên cánh cửa phòng thay đồ đột ngột bị đẩy ra
Không ổn! Cô thiếu chút nữa quên mất khóa trong phòng thay đồ này đã bị bỏng!
Cố Hạm Hạm trong lòng ảo não trách mình sơ ý, lúc này hoàn toàn không
kịp thay quần áo. Cố Hạm Hạm theo bản năng quơ quần áo che lên người,
trong mắt tràn ngập cảnh giác
Người tới cười to “Đừng lo lắng, là chị”