Đi Ra Mắt Đi Ba Ba

Chương 101 - Hạ

Dương Tiểu Quang từ trong tay Sở Thi Kỳ nhận lấy nội khố của Sở Yên Nhiên, sau đó thản nhiên đem ngửi ngửi.

Sau đó, Dương Tiểu Quang cầm một kiện nội khố màu trắng, nói: "Cái này là mới vừa thay ra."

Hắn ngừng lại, lại nói: "Quần áo khác cũng đều cho ta."

"Được!" Sở Thi Kỳ đem đống quần áo trên ghế sa lon ôm cho Dương Tiểu Quang.

Toàn bộ quá trình được Dương Đóa Đóa nhìn không soát một tia. . .

Nàng cũng không nói lời nào, biểu lộ rất do dự.

Nhưng mà, Dương Tiểu Quang cũng không có chú ý tới biểu lộ của nữ nhi.

Hắn ôm quần áo Sở Yên Nhiên, mang theo hai cái la lỵ liền trở lại biệt thự Hạ Hà.

Sau khi trở lại, Dương Tiểu Quang đem quần áo Hạ Hà cũng lấy ra.

Sau đó liền bắt đầu động thủ.

Một bên khác.

Quán đồ nướng nào đó.

"Hạ Hà, làm sao đột nhiên hẹn ta ra ăn đồ nướng? Xảy ra chuyện gì sao?" Sở Yên Nhiên một bên tự mình nướng chân gà, vừa nói.

"Không có chuyện thì không thể hẹn lão bản đi ra ăn cơm sao?"

"Đương nhiên có thể." Sở Yên Nhiên cười cười: "Ta còn tưởng rằng bởi vì chuyện Dương Tiểu Quang cùng Hồ Điệp chứ. Ngươi không biết đâu? Hai người bọn họ bắt đầu chính thức kết giao."

"Biết rõ. Dương Tiểu Quang đã gửi nhắn tin cho ta."

Sở Yên Nhiên bạo mồ hôi.

"Cái Dương Tiểu Quang đang suy nghĩ cái gì? Vì sao mỗi lần kết giaobạn gái đều nói cho ngươi vậy?"

Hạ Hà cười cười.

Mặc dù nàng cũng không có nói gì, nhưng Sở Yên Nhiên rõ ràng nhìn ra được, nữ nhân này đang đắc chí.

Sở Yên Nhiên có chút buồn bực.

"Nữ nhân này đến cùng đem mình kêu ra làm gì? Cố ý cùng mình khoe khoang sao?"

Lúc này, Hạ Hà rốt cục mở miệng.

"Nói chính sự."

"Làm sao?"

"Ngươi biết phòng khám bệnh Mayo không? Được nước Mỹ cùng thế giới đưa tin là bệnh viện tốt nhất năm nay, đây là một hệ thống kết hợp, bọn hắn có bệnh tiểu đường, nội tiết, dạ dày cùng tiêu hóa, dưỡng lão, phụ khoa, thận, thần kinh nội khoa cùng ngoại khoa, hô hấp khoa cùng bí nước tiểu ngoại khoa đều là đệ nhất." Hạ Hà nói.

"Ta biết. Sao thế?"

"Ta có một cái bằng hữu, nàng là bác sĩ ở Mayo. Lần này được mời đến đệ nhất bệnh viện ở Tây Kinh để viếng thăm, ta muốn cùng nàng tiếp xúc một chút, xem có thể thuyết phục nàng đến Cửu Châu bệnh viện chúng ta làm việc hay không. Mặc dù Dương Tiểu Quang bây giờ là chủ tịch, nhưng hắn dù sao cũng là cộng tác viên, chuyện này cuối cùng vẫn muốn phải hỏi ý của người. Hả? Sở tổng? ?"

"A, ta nghe đây, nghe đây." Sở Yên Nhiên vội vàng nói.

Nội tâm nàng đang không có chút bình tĩnh nào.

Mặc dù Hạ Hà không có nói tên vị bác sĩ kia, Sở Yên Nhiên đã biết, chính là bác sĩ An Hi.

"An Hi là bằng hữu của Hạ Hà ! Nhưng mà, hình như tên ngốc Dương Tiểu Quang này lại không biết thì phải."

Sở Yên Nhiên chỉnh đốn cảm xúc, sau đó lại nói: "Ta biết An bác sĩ. Không nghĩ tới Hạ tổng vậy mà lại quen biết nàng."

Hạ Hà cười cười: "Nàng thật ra là đường tỷ của môi tình đầu của Dương Tiểu Quang, chỉ là một mực sống ở nước Mỹ."

"Dương Tiểu Quang biết nàng sao?" Sở Yên Nhiên hỏi.

"Không biết. Ta biết An Hi tỷ là bởi vì lúc du học ở nước Mỹ, nàng đến trường học của chúng ta mở một cái toạ đàm. Về sau, trò chuyện một chút, chúng ta mới phát hiện, chúng ta đều biết An Tĩnh. Cũng nhờ mối quan hệ với An Tĩnh, bằng không, lấy thân phận An Hi tỷ, ta không có cách nào trở thành bằng hữu với nàng."

"A, thì ra là vậy."

Bây giờ tâm tư Sở Yên Nhiên rất nháo động.

Ngày kia chính là thứ sáu , dựa theo ước định của nàng cùng Dương Tiểu Quang, Dương Tiểu Quang sẽ thay mình đi tìm An Hi hỏi bệnh.

Bây giờ biết rõ thân phận An Hi, Sở Yên Nhiên hơi có chút do dự.

"Đi, vẫn phải đi. Dù sao Dương Tiểu Quang cũng không biết An Hi, một mực sống ở nước Mỹ An Hi càng không khả năng nhận biết Dương Tiểu Quang."

Đang thầm nghĩ, Hạ Hà lại nói: "Sở tổng, ngươi xem việc này như thế nào?"

Sở Yên Nhiên ngẫm lại, sau đó mới nói: "Ta đương nhiên là nhiệt liệt hoan nghênh. Nhưng chúng ta có thể đào được nàng sao? Theo ta biết, nàng ở Mayo, mặc dù không phải cốt cán, nhưng trong thế hệ trẻ tuổi cũng được xem là thiên tài, lại cho nàng mười năm, thậm chí năm năm, nàng liền có thể trở thành bác sĩ cốt cán. Tiền đồ vô lượng như thế sẽ chạy đến bệnh viện chúng ta sao?"

"Khả năng rất thấp, sẽ không vượt qua 0.1%. Nhưng nếu chúng ta không đi thử, kia 0.1% khả năng cũng không tồn tại." Hạ Hà nói.

"Nói nhứ thế. Được. Hạ tổng, chuyện này, ngươi đi nói. Vấn đề tiền lương, nếu như nàng thật đến đây, ta tự mình cùng nàng nói

"Được."

Xác định xong việc này, Sở Yên Nhiên cùng Hạ Hà cũng rốt cục có thể buông lỏng tâm tình ăn uống.

"Đúng, Hạ tổng, ngươi thật không lo lắng Dương Tiểu Quang bị Hồ Điệp ngoặt chạy hả? Hồ Điệp nữ nhân kia, mặc dù là quả phụ, còn mang theo đứa bé, nhưng cũng rất có nữ nhân vị. Hơn nữa còn là cảnh sát. Nam nhân bình thường, rất ưa thích chơi kích thích, ưa thích chơi khiêu chiến, chinh phục một cái nữ cảnh sát nhưng so sánh chinh phục một cái nữ cán bộ lãnh đạo kích thích hơn nhiều. Nói không chừng, Dương Tiểu Quang liền sẽ luân hãm." Sở Yên Nhiên ngữ trọng tâm trường nói.

Hạ Hà cười cười: "Ta còn không lo lắng, Sở tổng ngươi lo cái gì."

Sở Yên Nhiên trong nháy mắt nghẹn lời.

"Coi như ta không nói gì!"

Hạ Hà lại cười cười nói: "Ta nói đùa."

Sở Yên Nhiên liếc nhìn Hạ Hà một chút, cũng không tiếp tục cùng Hạ Hà đàm luận về Dương Tiểu Quang.

Hai nữ nhân ăn xong đồ nướng cùng một chỗ trở lại biệt thự của Hạ Hà.

Dương Tiểu Quang cùng Sở Thi Kỳ đang trong bể bơi bơi lội, hai người này bơi cực kỳ sung sướng, thật xa đều có thể nghe được tiếng cười.

Mà Dương Đóa Đóa trong sân nhảy dây, một mặt tâm sự.

"Đóa Đóa, sao không bơi lội vậy?" Hạ Hà hỏi.

Dương Đóa Đóa nhìn Hạ Hà một chút, lại xem Sở Yên Nhiên một chút, khóe miệng nhúc nhích, muốn nói lại thôi.

"Làm sao thế?" Sở Yên Nhiên nhịn không được hỏi.

"Có chuyện này, ta không biết có nên nói ra hay không." Dương Đóa Đóa nói.

"Nói cho a di." Sở Yên Nhiên ngồi xổm xuống trước mặt Dương Đóa Đóa.

Dương Đóa Đóa ngẩng đầu nhìn Sở Yên Nhiên, cuối cùng lấy dũng khí nói: "Hôm nay chúng ta được học về phòng chống sắc lang."

Sở Yên Nhiên cũng không kinh ngạc.

Bây giờ tuyệt đại đa số nhà trẻ đều sẽ có những khóa như thế này, chủ yếu chính là để các bằng hữu nhỏ phân biệt cùng ngăn chặn một chút luyến / đồng đam mê hành vi phạm tội.

"Sau đó thì sao?" Sở Yên Nhiên hỏi.

"Lão sư nói cho chúng ta biết, nếu như gặp phải nam nhân trộm đạo, nội y, nội khố, phải nói cho ba ba mụ mụ, hoặc là báo cảnh."

Sở Yên Nhiên cùng Hạ Hà đều hoàn toàn biến sắc: "Ai sờ nội khố của người? !"

Dương Đóa Đóa lắc đầu, nàng nhìn bể bơi một chút, do dự một chút, cuối cùng vẫn mở miệng nói: "Không phải ta. Là ba ba ngửi nội khố của Yên Nhiên a di."

Sở Yên Nhiên: . . .

Hạ Hà: . . .

Bình Luận (0)
Comment