Đi Ra Mắt Đi Ba Ba

Chương 30 - Nam Cung Khai Tâm

Sở Thi Kỳ lại đàng hoàng chững chạc cải chính: "Đóa Đóa, ngươi nói không đúng. Luffy chỉ là muốn trở thành Vua Hải Tặc, còn chưa có lên làm Vua Hải Tặc đâu. Vua Hải Tặc duy nhất tên là Gol D. Roger. Nói cách khác, Quang thúc thúc muốn trở thành nam nhân của Roger."

Dương Đóa Đóa hiểu được lập tức nói: "Thì ra là thế!"

Dương Tiểu Quang: . . .

"Đúng, Đóa Đóa, Tiểu Thất." Lúc này, Dương Tiểu Quang lại nói: "Đối tượng hẹn hò hai người giới thiệu cho ta là ai?"

Hắn thực sự không muốn cùng hai cái la lỵ này đấu võ mồm.

Sở Yên Nhiên đang lái xe vẻ bắt thoạt nhìn không có tý động dung nào, nhưng vẫn chú ý tới phía sau.

Sở Thi Kỳ cười hắc hắc: "Giữ bí mật. Người chuẩn bị kĩ để này mai ra mắt là được."

Nàng ngừng lại, nhìn Sở Yên Nhiên lại nói: "Mẹ, thân là thành viên của【 Ủy ban mai mối cho Dương Tiểu Quang 】, ngày mai người phải chịu trách nhiệm ăn mặc của Quang thúc thúc."

Sở Yên Nhiên trên mặt có chút đen.

"Tiêu tiền của ta, còn để ta giúp hắn ra mắt? Rõ ràng là lưu manh, vì sao lại có đãi ngộ tốt như vậy?"

Trong lòng Sở Yên Nhiên rất khó chịu.

"Cái Sở Thi Kỳ này, tìm mẹ kế cho người khác lại tích cực như vậy, nhưng cha kế của mình lại một bộ không hề quan tâm, đúng là tiểu bạch nhãn lang!"

Dương Tiểu Quang một mặt cảm động nhìn Sở Yên Nhiên: "Sở tổng, trước kia ta hiểu lầm ngươi. Không nghĩ tới ngươi lại có phẩm cách vĩ đại như thế. Thôi thì, ngươi giúp ta tìm vợ, ta giúp ngươi tìm lão công, người thấy được không?"

"Cũng được a!" Sở Yên Nhiên bĩu môi.

Dương Tiểu Quang nghẹn lời.

Trong lòng của hắn thầm nghĩ: "Ngụy Sơn a, nhị ca cũng muốn giúp ngươi, nhưng thật sự là hữu tâm vô lực a. Ngươi đừng giận nhị ca."

Hơn mười phút sau, đám người về tới nơi.

Dương Đóa Đóa bị Sở Yên Nhiên đem đến biệt thự của nàng.

Mà Dương Tiểu Quang thì trở lại biệt thự của Hạ Hà, hắn thay đồ tắm, tiếp tục chui vào bể bơi ngâm mình.

Thời gian trôi qua, nước trong bể bơi cũng lại giảm một chút.

Dương Tiểu Quang nằm dưới đáy hồ bơi, có chút nhàm chán.

"Lại nói, thứ này rốt cuộc muốn hấp thu bao nhiêu nước, rốt cuộc bao giờ mới chịu xuất hiện biến hóa đây?"

Dương Tiểu Quang rất là phiền muộn.

Nếu như nó hút mấy chục năm cũng không có biến hóa gì, vậy cả đời này cũng liền xong rồi.

Nhưng lo nghĩ thôi cũng vô dụng, bởi vì Dương Tiểu Quang cũng không biết gì về viên hạt châu này.

Hắn thậm chí không biết hạt châu này sẽ có biến hóa hay không?

Đang thầm nghĩ, Dương Tiểu Quang nghe được có tiếng bước chân đang tới bể bơi, hắn lập tức ló đầu ra.

Mới vừa ló đầu ra, Dương Tiểu Quang liền thấy một bóng ngườ mỹ lệ.

Hạ Hà.

Hạ Hà mặc váy ngắn ngồi xổm bên bể bơi: "Tiểu Quang, ta phát hiện gần đây người rất ưa thích bơi lội a."

"Ngày mai sẽ đi phỏng vất ở Long cung, ta bây giờ đang chuẩn bị đấy." Dương Tiểu Quang ngừng lại, lại yếu ớt nói: "Hạ Hà, ngươi lộ hết!"

Hạ Hà cúi đầu nhìn váy ngắn, sau đó nói: "Ta có mặt quần trong, ngươi xem."

"Ách, Ta còn tưởng là nội khố đấy." Nói câu này xong Dương Tiểu Quang bồi thêm một câu: "Ta vẫn cho quần trong của các người toàn màu đen, không nghĩ tới còn có màu hồng."

Bên tai Hạ Hà lướt qua một tia đỏ ửng.

Nhưng mà, Dương Tiểu Quang cũng không nhìn thấy.

Hắn ngừng lại, nhìn Hạ Hà lại nói: "Hạ Hà, ngươi không sao chứ? Hôm nay ngươi nghe điện thoại xong, bộ dáng rất không vui."

"Ngươi để ý tới sao?"

"Đương nhiên. Trong mắt ta chỉ có ngươi." Dương Tiểu Quang đùa giỡn Hạ Hà một câu.

Hạ Hà không có mắng Dương Tiểu Quang dối trá.

Nàng tiếp tục ngồi xổm bên bể bơi, phong cảnh trong váy rất dễ bị trong Dương Tiểu Quang nhìn đến.

Nhưng mà, nàng cũng không để ý.

( Hoặc là nói Hạ Hà đang cố ý đó, may mà gặp main chứ mấy ông mà vào là ăn sạch của người ta rồi....)

"Đêm nay ta sẽ ở nơi này." Hạ Hà đột nhiên nói.

Nàng ngẫm lại, lại nói một câu: "Lại cãi nhau với cha mẹ."

"Bởi vì chuyện kết hôn hả?" Dương Tiểu Quang mở miệng nói.

"Ừm." Hạ Hà nhìn Dương Tiểu Quang, lại nói: "Ngươi muốn ta đi lấy chồng sao?"

Dương Tiểu Quang trầm mặc xuống.

Một lát sau, hắn ngẩng đầu nhìn Hạ Hà: "Sau khi ngươi lấy chồng, sẽ thu tiền thuê nhà sao?"

"Sẽ!"

"Vậy ta không hi vọng."

Hạ Hà trợn Dương Tiểu Quang một chút, lại ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trên mặt lộ ra nụ cười.

Nàng hình như rất hài lòng đáp án của Dương Tiểu Quang.

Hạ Hà ngồi xuống bên cạnh bể bơi, hai chân dài dán bên vách hồ bơi.

"Vừa rồi đại tỷ đầu gọi điện thoại cho ta nói, nàng sẽ đến Tây Kinh." Hạ Hà lại nói.

"Ờ! Khai Tâm muội muội sắp trở về sao?" Dương Tiểu Quang vui mừng hỏi.

'Khai Tâm muội muội' tên đầy đủ là Nam Cung Khai Tâm, chính là lão đại của nhóm ba người nữ trong nhóm bảy người, cũng chính là đại tỷ của Hạ Hà cùng An Tĩnh .

Tuổi của Nam Cung Khai Tâm lớn nhất trong nhóm.

Bởi vì bề ngoài Nam Cung Khai Tâm trông giống một cái tiểu la lỵ, cho nên bị bọn Dương Tiểu Quang gọi là Khai Tâm muội muội.

Đương nhiên, bọn hai người cũng chỉ dám ở sau lưng xưng hô như vậy.

Bởi vì đừng nhìn Nam Cung Khai Tâm dánh người nhỏ, chỉ có một mét năm năm, nhưng đơn đấu Dương Tiểu Quang cùng Ngụy Sơn vẫn dễ dàng chiến thắng.

Mà lại, không giống mấy nhân vật trong anime kia.

Nam Cung Khai Tâm mặc dù có lúc rất manh, đặc biệt là lúc nàng ăn kẹo que, có thể để nam nhân đánh nhau vỡ đầu chảy máu.

Nhưng nữ nhân này cũng rất xấu bụng, cộng thêm bạo lực.

Bình thường Nam Cung Khai Tâm manh nhỏ đáng yêu, nhưng một khi tức giận Nam Cung Khai Tâm còn hơn cả Sở Yên Nhiên.

Dương Tiểu Quang cùng Ngụy Sơn bởi không ít lần bị Nam Cung Khai Tâm hành hung.

Nói tóm lại, nữ nhân này không dễ chọc.

Tính toán thời gian, Dương Tiểu Quang cũng thật lâu không gặp Nam Cung Khai Tâm, nghe được Nam Cung Khai Tâm sắp trở lại Tây Kinh, trong lòng của hắn cũng rất vui vẻ.

Dương Tiểu Quang lại muốn nói thứ gì, đột nhiên chuông của biệt thự vang lên.

"Muộn như vậy, ai vậy?"

Biệt thự của Hạ Hà dùng khóa vân tay, vân tay của Dương Đóa Đóa, Hạ Hà đều có trong hệ thống, bình thường không cần nhấn chuông cửa.

"Ta đi xem một chút." Hạ Hà nói.

Hạ Hà đi tới cửa xem xét, bên ngoài là hai tỷ đệ Ngụy Sơn cùng Ngụy Tịch Nguyệt đang đứng.

Nhìn thấy Hạ Hà ở chỗ này, Ngụy Sơn thoáng kinh ngạc, lập tức một mặt kích động chạy tới chỗ Hạ Hài: "Hà tỷ tỷ, đã lâu không gặp, đến, ôm một cái."

Thân thể Hạ Hà chỉ hơi lóe lên liền hoàn toàn tránh đi Ngụy Sơn 'Sói tập', Ngụy Sơn ôm cái trống không.

Hạ Hà không để ý đến Ngụy Sơn, ánh mắt nàng rơi xuống trên thân Ngụy Tịch Nguyệt, biểu lộ kinh ngạc: "Ngụy Sơn, bạn gái của người rất xinh đẹp a."

"Khụ khụ. Đây là thân tỷ của ta, Ngụy Tịch Nguyệt. Chúng ta là sinh đôi." Ngụy Sơn nói.

"Nghe nói ngươi vì huynh đệ, đem thân tỷ cũng bán ra ngoài." Hạ Hà lại cười cười nói: "Mỹ nữ cùng tiểu Quang ra mắt sẽ không phải chính là vị mỹ nữ kia a?"

Ngụy Sơn đang muốn mở miệng, Ngụy Tịch Nguyệt đột nhiên mở miệng nói: "Là ta."

Nàng ngừng lại, nhìn xem Hạ Hà, lại nói: "Ngươi là Hạ Hà a? Ta nghe Ngụy Sơn nói qua, ngươi bạn gái của lão đại bọn hắn."

Hạ Hà trong lòng lướt qua vẻ không vui, nàng bình tĩnh nói: "Cũng là chuyện đã qua."

Hai nữ nhân ở giữa, âm thầm có chút giương cung bạt kiếm.

Bình Luận (0)
Comment