Đi Ra Mắt Đi Ba Ba

Chương 43 - Bạn Gái Đầu Tiên Của Ta So Người Còn Đẹp !

Sở Yên Nhiên trong lòng lại thoáng rùng mình.

"Yên Nhiên, ngươi đến dạy Dương Tiểu Quang hô hấp nhân tạo được không?" Ngụy Tịch Nguyệt nói.

Ngụy Sơn nghe xong, có chút mộng.

"Tỷ, ngươi làm gì? Không phải ngươi sẽ dạy Dương Tiểu Quang làm hô hấp nhân tạo sao?" Ngụy Sơn vội vàng nói.

Ngụy Tịch Nguyệt biểu lộ lúng túng nói: "Ta là một cái đại khuê nữ, dạy nam nhân làm hô hấp nhân tạo không tốt lắm đâu?"

Sở Yên Nhiên một mặt hắc: "Lão nương cũng là người độc thân mà!"

Sở Yên Nhiên còn muốn nói điều gì, Dương Tiểu Quang lạiđột nhiên nói: "Ta phản đối! Ta thà để Ngụy Sơn dạy ta, cũng không muốn để Sở Yên Nhiên dạy ta."

Sở Yên Nhiên: . . .

Ngụy Sơn thì một trận ác hàn: "Ta cự tuyệt!"

Sở Yên Nhiên khoanh hay tay trước ngực nhìn Dương Tiểu Quang: "Dương thư kí, ngươi đây là muốn dùng phép khích tướng sao? Quá thấp kém đi."

"Ha ha." Dương Tiểu Quang cũng đáp lễ cười lại một tiếng: "Sở chủ tịch, ngươi cũng quá nâng cao mình rồi. Ngươi cảm thấy ta chưa chừng thấy qua nữ nhân sao? Ta nói thật cho ngươi biết, năm đó, nhan sắc của bạn gái ta cũng không so người chênh lệch bao nhiêu đâu, không, phải nói càng tốt hơn. Không chỉ có dáng vóc tốt hơn , mà lại tính cách cũng rất ôn nhu. Ngụy Sơn có thể làm chứng."

Làm fan bóng đá, An Tĩnh dáng vóc đương nhiên 'Tốt hơn' Sở Yên Nhiên loại này.

Ngụy Sơn gật gật đầu: "An Tĩnh xác thực rất xuất sắc."

Nói xong, hắn mới phản ứng, tranh thủ thời gian lại nói: "Đương nhiên, trong lòng ta, vẫn là Yên Nhiên tiểu thư càng xinh đẹp."

Sở Yên Nhiên nghe được Dương Tiểu Quang đoạn so sánh này, mà trong mắt hắn, mình còn không bằng mối tình đầu của hắn cái này khiến loại người luôn tự phụ như Sở Yên Nhiên có chút không thoải mái.

"Sau đó, vị bạn giá ckia của người đâu?" Sở Yên Nhiên lại nói.

Lần này đến lượt Dương Tiểu Quang nghẹn lời.

"Nàng, nàng bởi vì muốn tới Yên Kinh đi học, địa phương xa cách vất vả, cho nên chúng ta liền hòa bình chia tay." Dương Tiểu Quang nhắm mắt nói.

Hắn cùng An Tĩnh chia tay, cũng có rất nhiều nguyên, một câu cũng không nói hết.

Nói xong, Dương Tiểu Quang lại nói: "Sở Yên Nhiên, ta biết rõ ngươi không nguyện ý dạy ta làm hô hấp nhân tạo. Cũng không sao, hôm nay ta coi như sẽ không làm hô hấp nhân tạo, ta cũng có thể được nhận vào làm."

"Ha ha, không biết người lấy tự tin ở đâu ra?"

"Nếu không, chúng ta đánh cược?"

Sở Yên Nhiên cũng không cam lòng yếu thế: "Đánh cược gì?"

"Hôn! Người thua chủ động hôn đối phương? Hhôn miệng!" Dương Tiểu Quang trừng mắt nói.

Khụ khụ!

Sở Yên Nhiên cùng Ngụy Sơn nghẹn họng.

Ngụy Sơn đem Dương Tiểu Quang kéo đến một bên, thấp giọng nói: "Dương Tiểu Quang, ngươi hỗn đản này muốn làm gì?"

Dương Tiểu Quang sờ mũi một cái: "Vừa rồi kích động."

Ngụy Sơn: . . .

Dương Tiểu Quang một lần nữa đi trở về đi, lại nói: "Khụ khụ, tốt a, vừa rồi tiền đặt cược có chút quá kích thích. Như vậy đi. Người thua phải đồng ý một yêu cầu của người thắng, đương nhiên không liên lụy đến tiền. Sở Yên Nhiên, ngươi có dám đánh cược hay không?"

"A!" Sở Yên Nhiên cười lạnh: "Cược thì cược . Bất quá, chúng ta trước nói xong, bằng bản lĩnh thật sự được vào lầm việc, tuyệt đối không thể đi cửa sau!"

"Ngoéo tay!" Dương Tiểu Quang duỗi ra ngón út.

Sở Yên Nhiên cũng duỗi ra ngón út, cùng Dương Tiểu Quang ngón út kéo kéo.

Ngụy Sơn cùng Ngụy Tịch Nguyệt đều có chút hơi buồn bực.

Cảm giác rõ ràng là bốn người, cũng chỉ có Dương Tiểu Quang cùng Sở Yên Nhiên giống nhân vật chính.

Ngay tại thời điểm Dương Tiểu Quang đang tranh chấp, phỏng vấn bắt đầu.

Cũng không lâu lắm, liền đến phiên Dương Tiểu Quang.

Phỏng vấn đầu tiên là tốc độ bơi lội.

Dù sao với người đuối nước mà nói, thời gian phải giành giựt từng giây.

Nhân viên bơi lội cành nhanh càng tốt.

Phỏng vấn hạng mục là 100 mét bơi tự do.

Nam tử có kỷ lục bơi 100 mét tự do là vận động viên từ Brazil Cesar Little Sielo tại năm 2009 ngày 30 tháng 7 tại Italy Rome sáng tạo thời gian là 46 giây 91.

Mà Dương Tiểu Quang tốc độ là một phút mười giây, so kỷ lục thế giới chỉnh thua hơn hai mươi giây.

Cái thành tích này liền cũng xem như trung bình trong đám người.

Ngươi bơi nhanh nhất là Lý Thiên, hắn có thành tích là 52 giây, chỉ so với kỷ lục thế giới ít 6 giây.

Dương Tiểu Quang trở lại chỗ Sở Yên Nhiên, trên mặt lạnh như băng.

Sở Yên Nhiên thì đến câu: "A..., không nghĩ tới Dương thư kí còn có thể bơi lội a."

Dương Tiểu Quang một mặt bình tĩnh.

Hắn quyết định sau đó sẽ làm một tiếng hót làm nên kinh người.

Phỏng vấn lần hai là cứu người rớt vào nước .

Đây là Dương Tiểu Quang am hiểu.

Thân thể của hắn được hạt châu thần bí cải tạo, làm sao cũng không thể chìm.

Dương Tiểu Quang hoàn toàn có thể không để ý đến an nguy của mình, toàn lực đi cứu người rớt xuống nước.

Đây chính là một ưu thế to lớn.

Nhưng mà, sau đó lại phát sinh một chuyện.

Long cung lấy lý do vì 'Người phỏng vấn quá nhiều, cần tiết kiệm thời gian' nêb tự tiện sửa đổi quy tắc phỏng vấn.

Chỉ có mười người đầu tiên mới có thể đi tiếp.

Mà thành tích của Dương Tiểu Quang lại xếp sau năm mươi.

Tin tức tuyên bố ra, cả đám người một mảnh xôn xao.

Dương Tiểu Quang cả người cũng xôn xao.

Sở Yên Nhiên nhìn Dương Tiểu Quang, nín cười nói: "Xem ra Dương thư kí về sau có thể chuyên tâm làm thư ký rồi."

Khóe miệng Dương Tiểu Quang giật nhẹ, không có lên tiếng.

Lúc này, dù những người bị đào thải kia nhôn nhao nhưng rất nhanh lại bị bảo vệ chặn lại.

Dương Tiểu Quang cũng không dám lỗ mãng.

Nhưng mà, hắn không cam tâm a!

Thực lực chân chính của hắn còn chưa bày ra đâu!

Dương Tiểu Quang lúc này vừa sốt ruột, vừa ngơ ngác.

"Tỉnh táo, tỉnh táo."

Dương Tiểu Quang hít sâu, cố gắng tỉnh táo lại.

"Suy nghĩ một chút, dưới tính huống như thế này, mình cần phải làm gì tiếp theo?"

Lúc này, hắn đột nhiên nhớ tới một tin tức.

Nói, năm đó rượu Mao Đài đi triển lãm quốc tế, bởi vì không có danh khí, cho nên không aihỏi thăm.

Về sau, một nhân viên chào hàng linh cơ khẽ động, đánh nát một bình rượu Mao Đài.

Kết quả, mùi thơm bay khắp nơi, gây nên sự chú ý của đám người, từ đó một lần liền nổi tiếng.

"Ừm? Có!" Lúc này, Dương Tiểu Quang cũng không biết nghĩ đến cái gì, hai mắt tỏa sáng.

Hắn lập tức đưa lỗ tai nói với Ngụy Sơn gì đó.

Ngụy Sơn nghe xong, gật gật đầu.

Sau đó, Dương Tiểu Quang cùng Ngụy Sơn liền rời đi nơi này.

Sở Yên Nhiên cùng Ngụy Tịch Nguyệt liếc nhau.

"Hai người này tính làm cái gì?" Ngụy Tịch Nguyệt nói.

Sở Yên Nhiên buông tay: "Ai biết đâu? Không phải là cam chịu, chủ động rút lui a?"

Bình Luận (0)
Comment