Đi Ra Mắt Đi Ba Ba

Chương 54 - Đột Nhiên Có Cảm Giác Người Rất Giống Thê Tử Ta

Lái xe là Sở Yên Nhiên, nàng nhìnHạ Hà một chút, nội tâm cũng khẽ thở dài.

"Nhát như chuột, nhưng tình sâu vô cùng, điển hình nữ nhân bi tình."

Sở Yên Nhiên người này ngoài cứng trong mềm, dễ đồng cảm với mọi người, nàng rất muốn cổ vũ Hạ Hà lớn mật đi yêu, hoặc là cứng rắn từ bỏ.

"Hạ tổng, ngươi không tìm bạn trai sao?" Sở Yên Nhiên đột nhiên nói.

"A? Ta?" Hạ Hà sững sờ.

Nàng không hiểu rõ, vì sao Sở Yên Nhiên sẽ hỏi cái này.

Dương Tiểu Quang lại vô ý thức vểnh tai.

Sở Yên Nhiên cười cười nói: "Đúng vậy a, ta biết không ít nam nhân ưu tú, muốn ta giới thiệu cho người hay không? Nói không chừng người sẽ vừa ý cái nào đấy."

Hạ Hà còn chưa lên tiếng, Dương Tiểu Quang đã bất mãn nói: "Sở tổng, ngươi trước tiên đem vấn đề của mình giải quyết đi. Bản thân mình còn cô đơn, còn đòi trèo cao giới thiệu đối tượng cho người khác. . ."

Nàng vốn là nghĩ kích thích Dương Tiểu Quang một chút, cho hắn một loại cảm giác nguy cơ, kết quả Sở Yên Nhiên bị Dương Tiểu Quang nói một câu liền nghẹn lời.

"A a! Một cái Dương Tiểu Quang, một cái Sở Thi Kỳ, một lớn một nhỏ nói chuyện cũng rất hắc người a!"

Sở Yên Nhiên trong lòng có chút buồn bực.

Một chút sau, nàng thu thập xong cảm xúc, sau đó lại nói: "Dương Tiểu Quang, ngươi có ý gì? Không muốn để Hạ Hà tìm bạn trai sao?"

"Không. . Không phải là không muốn." Dương Tiểu Quang nhắm mắt nói: "Hạ Hà có người theo đuổi. Buổi tối hôm nay liền sẽ gặp mặt."

Sở Yên Nhiên lại sững sờ, nàng nhìn Hạ Hà một chút, nói: "Có việc này?"

"Ách, đúng vậy." Hạ Hà bình tĩnh nói.

"A, hắn như thế nào?" Sở Yên Nhiên lại nói.

Hạ Hà chỉnh đốn cảm xúc, sau đó cười cười nói: "Chính là bác sĩ Trịnh Thu của bệnh viện chúng ta."

"Trịnh Thu. . ." Sở Yên Nhiên ngẫm lại, đôi mắt lập tức sáng lên: "Ta nhớ rồi, người này dù trẻ tuổi nhưng cũng rất ưu tú."

"Ừm."

"Không tệ, không tệ."

Hạ Hà cười cười, không có lại nói cái gì.

Nhưng tâm tình của Dương Tiểu Quang thì hơi phức tạp.

Ba người đến Cửu Châu bệnh viện, Hạ Hà liền đo phòng giám đốc.

Mà Dương Tiểu Quang thì đi theo Sở Yên Nhiên tới phòng chủ tịch.

Tiến vào văn phòng, Sở Yên Nhiên liền bắt đầu xem văn kiện, Dương Tiểu Quang đứng ở một bên cũng không biết làm gì.

"Cái kia, Sở tổng, ta giúp ngươi xoa bóp nha?" Dương Tiểu Quang chủ động mở miệng nói.

Sở Yên Nhiên nhìn Dương Tiểu Quang một chút: "Người nghĩ hay lắm, xoa xoa một hồi, tay lại vào trong quần áo của ta."

Dương Tiểu Quang bạo mồ hôi.

Lúc này, Sở Yên Nhiên ngừng lại, lại nói: "Ta nghe nói, ngươi pha trà rất giỏi, nơi này bình trà, lá trà đầy đủ, ngươi pha cho ta một chén đi !"

Dương Tiểu Quang gật gật đầu, hắn nhìn mấy cái lá trà, lại nói: "Trà Ô Long được chứ?"

Sở Yên Nhiên gật gật đầu: "Nói đến, lá trà trà Ô Long này là ta mới mua, hôm qua tự pha một ly, cảm giác cũng uống không ngon lắm, không biết do kĩ pháp của ta sai ở đâu."

Dương Tiểu Quang một bên loay hoay khí cụ, vừa nói: "Cái trà Ô Long này lúc pha cũng cần chú ý. Pha trà dùng nước ứng lựa chọn nước suối, mà lại nhất định phải để nước sôi. Làm ấm hũ, đưa trà, pha, châm trà vào chén, liền có thể phẩm uống."

"Rườm rà như thế?"

"Đúng vậy, cho nên, trà ngon trên thế giới cũng không nhiều, bởi vì chương trình chế tác quá phức tạp."

Thời điểm nói tới trà đạo, khí chất của Dương Tiểu Quang quét qua, nghiễm nhiên chính là một bộ cao thủ trà đạo.

Sở Yên Nhiên rất tán thành gật gật đầu, sau đó nói: "Cũng giống nam nhân, bởi vì quá trình chế tác rất khó, cho nên nam nhân tốt cũng không nhiều."

Dương Tiểu Quang: . . .

"Cái này Sở Yên Nhiên chắc chắn có hàm ý."

Nhưng mà, Quang cũng không có xoắn xuýt vấn đề này, hắn bắt đầu pha trà.

Nước suối nơi này tự nhiên không có, nhưng cũng có thể tìm cái khác thay thế.

Một lát sau, Dương Tiểu Quang rót trà ngon, bưng cho Sở Yên Nhiên một chén nhỏ, cười cười nói: "Trước nếm thử, nếu như cưa không tốt, xin tha thứ."

Mặc dù Sở Yên Nhiên cũng không am hiểu trà đạo, nhưng cách uống trà thì hoàn toàn triển lộ hào môn đại tiểu thư nuôi dưỡng, vô cùng ưu nhã.

Sở Yên Nhiên ngậm canh trong miệng, chợt cảm thấy miệng có thừa cam.

Nước trà trong cổ từ thực quản chậm rãi trượt vào trong dạ dày, mùi thơm ngào ngạt phản xung lên trên xoang mũi, khoang miệng, có chút đắng chát lưu lại phần môi, rất kích thích thần kinh.

"Trà ngon!"Cho dù Sở Yên Nhiên đối Dương Tiểu Quang có một trăm cái khó chịu, nhưng lúc này nàng vẫn không nhịn được khen: "Dương Tiểu Quang, Hạ tổng nói không sai, ngươi pha trà thật tài a."

Dương Tiểu Quang có chút rắm thúi nói: "Nữ nhân gả cho ta nhất định sẽ rất hạnh phúc."

Sở Yên Nhiên nhìn qua Dương Tiểu Quang: "Đầu tiên, làm vợ người có thể uống Ô Long sao."

Dương Tiểu Quang nghe xong nghẹn lời.

Nói thực ra, trà Ô Long cũng tốt, nhưng cũng thật đắt.

Lại mua một bộ pha trà, thật đúng là không ít dùng tiền.

Dương Tiểu Quang một mặt u oán nhìn Sở Yên Nhiên: "Sở tổng, ngươi tại sao học theo Hạ Hà, luôn thích đả kích ta."

Sở Yên Nhiên nghiêm túc ngẫm lại, sau đó nói: "Có thể là bởi vì ngươi tương đối thiếu mắng đi."

Dương Tiểu Quang: . . .

Không đợi Dương Tiểu Quang kháng nghị, điện thoại Sở Yên Nhiên đột nhiên vang lên.

Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt Sở Yên Nhiên rất khó coi.

"Làm sao?" Dương Tiểu Quang mở miệng nói.

"Thi Kỳ tại nhà trẻ cùng người đánh nhau, giáo viên bảo ta đi qua một chút. Nhưng ta lập tức liền muốn họp."

"Ta đi." Dương Tiểu Quang nói thẳng.

"Ừm." Sở Yên Nhiên hiếm thấy đối Dương Tiểu Quang ngữ khí ôn nhu.

Dương Tiểu Quang cũng thần sắc kinh ngạc.

"Làm gì?" Sở Yên Nhiên nói.

Dương Tiểu Quang sờ mũi một cái, cười hắc hắc: "Đột nhiên có cảm giác người rất giống thê tử ta."

"Cút!" Sở Yên Nhiên một mặt tối.

Thư kí này quá phách lối, cười đùa tí tửng đem tự mình tiện nghi cho chiếm!

Dương Tiểu Quang lại cười hắc hắc, sau đó liền đi.

Các loại Dương Tiểu Quang sau khi đi, Sở Yên Nhiên thở dài: "Ai, mình đối Dương Tiểu Quang quá bao dung!"

Nếu là người khác cưỡng hôn nàng, nàng đã sớm đem hắn triệt để kéo đến sổ đen, cũng sẽ không phát sinh bị bóp ngực, bị nghe lén sau này.

"Nói đến, tự mình sở dĩ không có kéo tối Dương Tiểu Quang, hoàn toàn là bởi vì Sở Thi Kỳ. Nha đầu kia không biết có phải trúng tà không, làm sao đối một cái nam nhân xa lạ lại thân cận như thế! Khẳng định không phải gen của ta, gen của ta khẳng định lưu trên người nữ nhi kia. . ."

Sở Yên Nhiên bỗng nhiên sửng sốt.

Cái này hai ngày, tự mình quá bận rộn công việc cùng ứng phó Dương Tiểu Quang cũng kém chút quên mục đích nàng đến Tây Kinh

—— tìm kiếm một cái khác nữ nhi của nàng.

Trong tuần này, nếu được 50 đề cử ta sẽ nhả ra một Mô- típ mà ta đã suy đoán về mấy cái nhân vật này.

Bình Luận (0)
Comment