[Dịch] Adn Chứng Minh Sau, Tiểu Thư Lao Vào Kiếm Cơm

Chương 75

“Tớ biết” Cô gái gật đầu: “Năm ngoái, ba của tớ vì việc này mà chọn rượu vang đỏ suốt cả một tháng đấy. Nói là chúc mừng kỷ niệm kết hôn mười hai năm của ông Trình… Á?!”

Cô gái nói đến chỗ này, rốt cuộc mới bất giác nhận ra vấn đề. Đôi mắt lập tức trợn to nhìn bạn mình, ấp úng: “Cậu Trình… Năm nay hình như hai mươi nhỉ?”

“Đúng.” Người bạn tức giận lên tiếng, lại không nhịn được trừng mắt nhìn cô ta.

Sau khi nhìn trái nhìn phải một cái mới nhỏ giọng tóm lược sơ sơ về nhà họ Trình.

Nhà họ Trình ngoại trừ có Trình Ngạn Xương thì còn có thêm một cậu cả nữa.

Lúc đang còn trong độ tuổi thiếu niên, anh ấy đã bộc lộ tài năng và tỏa sáng, nhiều người cho rằng tương lai của anh ấy là vô hạn..

Nhưng cũng không biết bắt đầu từ khi nào, cậu cả Trình lại dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, không chút tin tức. Cho nên cũng khó trách cô gái chỉ biết Trình Ngạn Xương nhưng lại không biết phía trên anh ta còn một người anh trai.

Dù sao thì bà Trình hiện tại cũng là người vợ thứ hai mà ông Trình cưới về.

Trình Ngạn Xương là do ông Trình và người vợ này sinh ra.

“Trách không được tất cả mọi người đều gọi bà ấy là bà Trình nhỏ, thì ra là có nguyên nhân này…” Cô gái ấp úng, vẻ mặt “cuối cùng đã ngộ ra”.

Cô ta vừa mới nói xong lại bị người bạn tức giận trừng mắt tiếp: “Tất cả mọi người đều gọi bà ấy là bà Trình, cậu coi thử có ai ngoài cậu gọi bà ấy là bà Trình nhỏ chứ?!”

Cô gái nghe thế thì lè lưỡi, nhìn người bạn rồi nói lấy lòng: “Cũng may là cậu nói cho tớ biết, nếu không thì tớ gặp rắc rối rồi.”

“Cậu tưởng rằng nãy giờ cậu không gặp rắc rối à?” Người bạn rất buồn bực.

Nãy giờ?

Nãy giờ cô ta cũng có nói gì đâu…

Cô gái vuốt vuốt mái tóc, nhìn bạn mình bằng ánh mắt vừa vô tội vừa có chút oan ức.

Người bạn thấy thế lại tức giận mà nói: “Bà Trình lớn đã qua đời từ mười lăm năm trước.”

Hả!

Cô gái thấy bạn mình nhắc nhở như vậy, đột nhiên lại nảy ra suy nghĩ.

Trình Ngạn Xương năm nay hai mươi tuổi. Nhưng bà Trình lại qua đời từ mười lăm năm trước, vậy… Trình Ngạn Xương thật ra được coi như con riêng? Bà Trình nhỏ là kẻ thứ ba…

Cô gái vội vàng che miệng, không dám nghĩ tiếp nữa, chỉ mở to mắt nhìn xem bạn mình: “Thì ra là như thế…”

“Hiểu chưa?” Người bạn thấy dáng vẻ này của cô ta, lắc đầu xong lại giận mà nói: “Vừa nãy cậu lại còn nói “Xét ở phương diện nào đó mà nói, hai người họ vẫn rất xứng đôi vừa lứa” ?”

Phương diện nào nữa?

Một người là con riêng, một người là thiên kim giả, “xứng đôi” ở phương diện này sao?!

Hành động này thật chẳng khác nào nhấc chân dẫm chết cùng lúc hai nhà Trình, Bạch.

Cô gái rốt cuộc cũng hiểu ra vấn đề, vội vàng khua tay: “Không phải, thật ra ý tớ là hai người họ đều thi đậu đại học Đế Đô nên rất xứng đôi, vốn dĩ tớ không biết việc kia nên không có ý tứ đó.”

“Được rồi, lát nữa cậu đừng nói gì nữa là được.” Người bạn giận dữ ngắt lời cô gái đang giải thích, sau khi vén tóc mai ra sau tai, tức giận nhìn cô ta rồi lại lẩm bẩm một câu: “Sớm biết thế đã không dắt cậu theo làm gì, thật sự là…”

Nói xong người bạn liếc nhìn cô gái rồi xoay người bỏ đi, để lại cô ta đứng đó một mình không biết nên làm thế nào.

Đương nhiên những điều này Bạch Ngữ Dung không hề biết.

Cô ta đang cùng Trình Ngạn Xương sánh vai quay lại chỗ mấy người Bạch Văn Liên, gọi bọn họ một cách ngọt ngào.

Hứa Hồng Hoa yêu thương vuốt ve khuôn mặt cô ta, trừng mắt yêu với cô ta: “Qua một khoảng thời gian nữa sẽ đến thủ đô đi học rồi, sao lại còn nhõng nhẽo như thế vậy.”

Bình Luận (0)
Comment