[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 106

Hiện giờ có thể nói là hệ thống luôn tâm tâm niệm niệm suy nghĩ cho Khưu Tiểu Ngư, đáng tiếc không thể khống chế kích phát nhiệm vụ và hoàn thành phán đoán.

[Hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng 50 cân lúa nước hai mùa sản lượng cao!]

[Kiểm tra được có người bệnh, mong ký chủ kịp thời chữa trị…]

Mỗi lần thông báo khen thưởng, lần sau sẽ ít hơn lần trước, đây cũng là chuyện không có cách nào, đây là hệ thống thiết lập, bản thân hệ thống không có biện pháp.

“Sao ngươi lại thành ra như bây giờ?” Vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư ghét bỏ nhìn Khưu Văn Vũ hỏi.

Gương mặt Khưu Văn Vũ tối sầm lại, còn không biết xấu hổ ghét bỏ hắn ta, nếu không phải vì sớm xây đường xong, hắn ta đâu đến nỗi biến thành như vậy.

Tuy Khưu Tiểu Ngư đã cho phương pháp làm xi măng, lại cho hàng mẫu, nhưng thật sự nghĩ làm ra được dễ dàng như vậy sao?

Đẩy cửa tiến vào nhìn thấy trong viện có mấy người thì sửng sốt một lát: “Sao lại thế này?”

“Sát thủ.” Khưu Tiểu Ngư nói.

“Sao không đưa người cho quan phủ?” Khưu Văn Vũ kinh hãi.

Không nghĩ tới ban ngày ban mặt có sát thủ tới cửa, vậy chẳng phải thường ngày Khưu Tiểu Ngư ở đây phải đối mặt với bao nhiêu?

“Vì sao?” Huyền Đình nghi ngờ hỏi Khưu Tiểu Ngư.

“Nghe ta không sai.” Đôi mắt Khưu Tiểu Ngư lóe sáng, cười nói với Huyền Đình.

“Vâng, tiểu thư!” Huyền Đình không hỏi nữa.

Buổi chiều Khưu Văn Vũ vội vàng chạy về nhà, cả người mặt xám mày tro, không biết là làm sao.

“Không cần, ta đã tìm được nơi cho bọn họ.” Khưu Tiểu Ngư không thèm để ý nói.

Đưa cho quan phủ làm gì, còn không bằng tự mình giải quyết.

“Sao ngươi lại tới đây?” Nhìn thấy Huyền Đình, sắc mặt Khưu Văn Vũ không tốt lắm, lúc trước còn tưởng Khưu Tiểu Ngư đã đuổi người đi, không nghĩ tới lại về.

Nhưng Huyền Đình không trả lời Khưu Văn Vũ, Khưu Văn Vũ không phải chủ nhân của hắn ta, căn bản không cần thiết phải để ý tới Khưu Văn Vũ. Nếu không e rằng Khưu Tiểu Ngư có thể xén đến thiên hoang địa lão, dùng một lần xén đủ lương thực cả đời.

Xác định ấy người này đã không xén được gì, Khưu Tiểu Ngư đánh ngất người xong, ném ở góc sân.

Lúc này ban ngày ban mặt không thích hợp hủy thi diệt tích, cho nên vẫn phải đợi tới buổi tối.

Đám cừu con: Bọn ta thành thi khi nào?

“Tiểu thư, ta giết hết bọn họ đi!” Huyền Đình giơ kiếm trong tay muốn đâm.

Khưu Tiểu Ngư vội vàng ngăn cản hắn ta: “Không cần, những người này còn có tác dụng với ta.”

Cho dù giết cũng không thể giết trước mặt nàng, Khưu Tiểu Ngư không dám đánh cược, tuy Huyền Đình là sát nô, nhưng cuối cùng có thể một kiếm giết chết hay không thì chưa biết được.

Một khi không thể một kích mất mạng, nếu hệ thống kiểm tra được tuyên bố nhiệm vụ, đến lúc đó nàng còn phải thừa nhận hậu quả nhiệm vụ thất bại. Đủ loại chuyện, nên không dễ dàng làm ra!

“Lại qua hai ngày có thể làm đường.” Tuy trong lòng Khưu Văn Vũ vô cùng oán giận, nhưng vẫn không nói ra trước mặt Khưu Tiểu Ngư.

Dù sao vẫn luyến tiếc Khưu Tiểu Ngư nhọc lòng, huống chi thật sự nói cho Khưu Tiểu Ngư, Khưu Văn Vũ lo lắng Khưu Tiểu Ngư trực tiếp ném xi măng ra, đến lúc đó sẽ không có biện pháp giải thích từ đâu ra.

“Vậy thì tốt quá, khoảng thời gian này vừa vặn có ít hạt giống, không phải nhà chúng ta có mấy mẫu ruộng sao, đến lúc đó trồng hết đi, nói không chừng đủ cho chúng ta ăn.” Khưu Tiểu Ngư nói.

Đồng ruộng của Khưu Tiểu Ngư và Khưu Văn Vũ đương nhiên không cần bọn họ tự mình khai hoang, chuyện này thôn dân đã sớm tranh nhau giúp đỡ, không phải chỉ khai hoang mấy mẫu ruộng thôi ư.

“Vậy sao?” Khưu Tiểu Ngư kinh ngạc, hóa ra gieo trồng lương thực không phải một năm bốn mùa đều trồng, nàng còn tưởng rằng có đất là được.

Bình Luận (0)
Comment