[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 14

Biết không phải đèn hỏng, thôn dân kia mới thở phào nhẹ nhõm.

Đây chính là bảo bối, xem ra sau này ở trong tình huống như vậy không nên bật đèn.

Kết quả vì chuyện này, có hơn nửa người tắt đèn nhà mình đi.

Khưu Tiểu Ngư có chút cạn lời.

Bởi vì mọi người đều rất mệt, Khưu Tiểu Ngư chủ động yêu cầu gác đêm.

Có lẽ vì ban ngày Khưu Tiểu Ngư ăn mảnh, thôn trưởng đồng ý.

Ngay khi mọi người đã ngủ, Khưu Tiểu Ngư cố ý phát ra động tĩnh khiến Hoàng Quế Phân biết nàng ra khỏi sơn động, thậm chí còn cố ý đi chậm, chính là lo lắng Hoàng Quế Phân không theo kịp.

Hoàng Quế Phân do dự một lát, cuối cùng vẫn không đẩy Khưu Đông tỉnh, mình thì lặng lẽ đi theo ra ngoài, muốn nhìn xem rốt cuộc Khưu Tiểu Ngư lấy mấy thứ đó ở đâu ra.

Nếu nàng ta biết lấy ra như thế nào, vậy cả nhà bọn họ không phải sẽ phát sao.

Thực ra khi Khưu Tiểu Ngư lấy đèn năng lượng mặt trời ra, Hoàng Quế Phân vô cùng đau lòng.

Nàng ta cảm thấy Khưu Tiểu Ngư quá ngốc, nếu cầm thứ này đi bán, không biết sẽ bán được bao nhiêu bạc, vậy mà tặng ra ngoài như vậy.

Nếu không phải Khưu Đông ngăn cản, Hoàng Quế Phân đã sớm tới tìm Khưu Tiểu Ngư.

Dưới cái nhìn của nàng ta đồ của Khưu Tiểu Ngư đều là đồ của nhà bọn họ, đèn mà Khưu Tiểu Ngư cũng là của nhà bọn họ, tặng cho người ta như thế đương nhiên đau lòng muốn chết.



Mà sở dĩ nàng ta không đánh thức Khưu Đông, cũng lo lắng Khưu Đông không đồng ý.

Hoàng Quế Phân biết Khưu Đông vẫn luôn muốn giết Khưu Tiểu Ngư, nhưng mà Hoàng Quế Phân cảm thấy không cần thiết, bọn họ giết hay không chẳng lẽ đám người đó sẽ biết sao?

Khưu Tiểu Ngư xác định Hoàng Quế Phân đi theo sau mình, khóe miệng hơi nhếch lên nụ cười xấu xa.

Nhưng mà có chút thất vọng nàng ta không đánh thức Khưu Đông đi cùng.

Dù sao đi được một khoảng cách xong, Khưu Tiểu Ngư ghét bỏ Hoàng Quế Phân đi quá chậm, đột nhiên vòng trở về nắm lấy Hoàng Quế Phân bay vút vào trong rừng.

“A… Ừm ừm ừm…” Hoàng Quế Phân đang định kêu to, phát hiện miệng mình bị ngăn chặn.

Xác định đi đủ xa xong, lúc này Khưu Tiểu Ngư mới buông người ra.

“Ngươi… Ngươi muốn làm gì?” Lúc này Hoàng Quế Phân mới biết sợ.

Khưu Tiểu Ngư cử động khớp xương, tiếng răng rắc Hoàng Quế Phân nghe mà trái tim thấp thỏm.

Sao nàng ta quên mất những lời Lý lão bà tử nói sau khi trở về, Khưu Tiểu Ngư là ma quỷ, tuyệt đối không phải người.

“Những lời này không phải nên là ta hỏi ngươi sao?” Khưu Tiểu Ngư nhướng mày.

“Rốt cuộc là ngươi muốn thế nào?” Hoàng Quế Phân run run hỏi, chân không ngừng lùi về sau, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Khưu Tiểu Ngư.

“Đương nhiên là muốn biết vì sao hai phu thê các ngươi muốn giết ta?” Khưu Tiểu Ngư không chút để ý nói, hoàn toàn không có cảm giác nàng thật sự muốn biết đáp án.
  



“Ta… Ta… Ngươi ngươi ngươi nói linh tinh gì đó?” Đôi mắt Hoàng Quế Phân lóe sáng, không đợi nàng ta kịp phản ứng.

Nắm đấm của Khưu Tiểu Ngư đã đánh lên mặt nàng ta, giống như đang đợi nàng ta không thừa nhận.

“Ừm ừm…” Hoàng Quế Phân đau đến mức mồ hôi đầy đầu, nhưng miệng không phát ra âm thanh, vì thế càng thêm hoảng sợ.

Nắm đấm của Khưu Tiểu Ngư đánh lên người nàng ta.

Mỗi một quyền đều có thể đánh gãy xương cốt của nàng ta, đau…

Khi sinh con cũng không đau như vậy.

Bởi vì ít nhất khi sinh con đau còn có thể kêu lên, hiện giờ nàng ta muốn kêu cũng không kêu ra được.

Muốn mở miệng nói cho Khưu Tiểu Ngư nàng ta nguyện ý nói vì sao lại giết nàng cũng không làm được.

[Kiểm tra thấy có người bệnh, mong ký chủ kịp thời chữa trị, nhiệm vụ hoàn thành khen thưởng 2.5 cân nấm khô, nhiệm vụ thất bại sét đánh 5 phút!]

Khóe miệng Khưu Tiểu Ngư nhếch lên: “Tiếp nhận nhiệm vụ!”

Chờ đợi chính là chuyện này, nếu là bức cung, không có đạo lý không xén lông cừu.

Khưu Tiểu Ngư lập tức vận chuyển dị năng hệ chữa trị, chưa tới ba giây vết thương trên người Hoàng Quế Phân đã được chữa khỏi.

Hoàng Quế Phân vươn tay sờ soạng chỗ đau đớn trên người vừa rồi theo bản năng, rõ ràng bị đánh gãy xương, thậm chí cảm nhận được có xương cốt chui vào trong nội tạng của nàng ta, nhưng mà hiện giờ lại không sao.

Bình Luận (0)
Comment