[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 149

Huống chi cách gần như vậy, hắn ta căn bản không thể trốn thoát.

Sách kỹ năng vỗ lên trán hắn ta lập tức biến mất, hóa thành tia sáng trắng tiến vào trong đầu hắn ta.

Cho dù là sử dụng như vậy, Khưu Tiểu Ngư vẫn không phát hiện biểu cảm khác thường trên mặt những người khác, chẳng qua không biết hệ thống có thể khống chế bao nhiêu người.

Đôi mắt Tiêu Mộc Trạch lóe sáng, trong mắt hiện lên ý cười, mờ mịt nhìn lướt qua biểu cảm trên mặt mọi người, trong mắt hiện lên nghi ngờ.

Không phải chứ?

Không có khả năng, kế hoạch lần này bọn họ đã bày mưu rất nhiều năm, nhất định có thể thành công.

Cho dù kế hoạch lần này thất bại, bọn họ vẫn còn một con át chủ bài, một con át chủ bài nhằm vào tướng quân trấn quốc của Vân Quốc.

Nghĩ như vậy Trấn Bắc tướng quân của bắc hoang yên tâm, kế hoạch lần này tuyệt đối có thể thành công.

Thực ra nếu không phải Vân Quốc có Chiến vương gia kiêu dũng thiện chiến như Tiêu Mộc Trạch, kế hoạch này của bọn họ đã sớm khởi động từ mấy năm trước, đâu kéo dài tới tận bây giờ.

Còn không phải mấy năm trước bị Tiêu Mộc Trạch đáng sợ, cố chấp kéo dài nhiều năm.Lúc này cho dù vì Khưu Tiểu Ngư mà giảm bớt đi nhiều bá tánh chết đi, nhưng vẫn chết không ít người, thù này cần phải báo.

Bắc Hoang Quốc phải không, đợi Tiêu Mộc Trạch hắn trả thù đi.

Trấn Bắc tướng quân của Bắc Hoang Quốc đột nhiên cảm thấy trong lòng hoảng hốt, loại cảm giác này giống như là nhiều năm trước bị Tiêu Mộc Trạch đánh liên tục lùi về sau sinh ra cảm giác tim đập nhanh.

“Nếu có thể bắt được người giả mạo ta thì càng tốt.” Tiêu Mộc Trạch vốn vì sinh bệnh, cho nên mới nguyện ý ở lại nhà lao.

Nếu bây giờ bệnh đã khỏi, vậy thì chắc chắn phải tự mình tìm ra hung thủ giả mạo kia.

Ngoại trừ loại bỏ tình nghi cho mình, còn có chính là đề phòng lợi dụng bá tánh tính kế gì đó lần nữa.

Vốn tưởng rằng kế hoạch ôn dịch lần này có thể khiến Vân Quốc tổn thương gân cốt, dù sao bọn họ trả giá lớn như vậy hợp tác với người Tác-ta, lại đạt thành nhận thức chung với Hoài Dương Vương của Vân Quốc, lúc này mới có cơ hội tấn công lần này.

Nếu không phải Tiêu Mộc Trạch tử thủ thành Tương Trang, hoàng đế của Vân Quốc kịp thời phản ứng, lập tức phái viện quân tới, còn có thành thị phồn hoa như thành Thượng Đức cung cấp lương thảo, thực ra kế hoạch của bọn họ đã rất hoàn mỹ.

Đầu tiên là khiến thành Thượng Đức vì ôn dịch mà khóa thành, sau đó người Tác-ta công phá thành, phá thành Tương Trang, trực tiếp tấn công thành Thượng Đức. Nghĩ thầm lúc này Tiêu Mộc Trạch sẽ không mang thù không cho nàng vào đúng không?

A Tứ nhìn thấy do dự của Tiêu Mộc Trạch vội vàng nói chuyện đám A Nhị gặp trên đường cho hắn, dù sao đến lúc đó thánh chỉ nhanh chóng truyền xuống, Tiêu Mộc Trạch không cần lãng phí thời gian ở trong tù.

Có chứng cứ gì càng lợi hại hơn thánh chỉ?

“Nếu biết làm như thế nào, vậy nhanh đi làm đi.”

Lúc này Khưu Tiểu Ngư vốn là vì nhiệm vụ, cho nên không tính toán ở đây lãng phí thời gian.

“Ngươi thì sao, còn muốn ngồi tù không? Ta muốn vào quân doanh chữa bệnh, ngươi có biện pháp nào không?” Khưu Tiểu Ngư hỏi Tiêu Mộc Trạch.

Đợi khi triều đình kịp phản ứng phái viện quân tới, khi thành Thượng Đức đã bị phá, Bắc Hoang bọn họ sẽ phái đại quân tấn công, còn có ôn dịch như bệnh đậu mùa, thành Vân Yên sẽ bị bọn họ nắm lấy dễ như trở bàn tay.

Mà lúc này Tiêu Mộc Trạch đã bị bọn họ hủy hoại thanh danh, đến lúc đó bá tánh Vân Quốc thất vọng với hoàng thất, lúc này Bắc Hoang lấy ra phương pháp có thể chữa trị bệnh đậu mùa, lòng dân hướng về bọn họ, còn không thể lấy được Vân Quốc tới tay?

Tính kế hết vòng này tới vòng khác, vốn vô cùng thuận lợi.

Nhưng không nghĩ tới Vân Quốc nhân tài đông đúc, một trận ôn dịch nhanh chóng bị khống chế, khiến bọn họ không thể không dùng bệnh đậu mùa ở thành Vân Yên đổi thành thành Tương Trang.

Bình Luận (0)
Comment