Tuy thôn trưởng ghét bỏ tốc độ chậm, rất muốn Khưu Tiểu Ngư ra tay.
Nhưng nghe Lý Quải Tử nói Khưu Tiểu Ngư không thể dễ dàng sử dụng những năng lực đó, nếu không sẽ ăn uống quá độ, còn hao tổn tuổi thọ.
Thôn trưởng bị dọa không dám nhắc lại chuyện này nữa, chuyện này trong lúc vô ý khiến Trương Tiểu Linh và Tôn Hương Lan biết được, trong lòng càng thêm cảm kích Khưu Tiểu Ngư.
Ba ngày sau, người bệnh mắc bệnh dịch đã dừng nôn mửa sốt cao, chậm rãi có thể ăn cơm.
Trong bất tri bất giác vậy mà Khưu Tiểu Ngư thành người đáng tin cậy của các thôn dân.
Bởi vì những chuyện mà Khưu Tiểu Ngư làm mấy ngày qua, bọn họ thấy rất rõ.Nhưng mà nàng định xén lông cừu trên người Khưu Mai Hoa, tốt nhất là khiến nàng ta sợ tới mức không dám tìm nàng gây phiền phức.
“Khưu Tiểu Ngư…”Khưu Tiểu Ngư đang chuẩn bị dùng phương pháp dụ Hoàng Quế Phân đợt trước lên trên người Khưu Mai Hoa.
Không nghĩ tới nàng còn chưa hành động, Khưu Mai Hoa đã gấp không đợi nổi tới đây tìm nàng.Tuy Khưu Mai Hoa không tạo thành thương tổn đối với Khưu Tiểu Ngư, nhưng vẫn khiến người ta ghê tởm.
Bệnh của các thôn dân được Lý Quải Tử chữa trị khỏi hẳn, vì thế thôn trưởng quyết định qua tối nay thì bắt đầu lên đường.Hơn nữa Lý Quải Tử cố tình dẫn đường, khiến các thôn dân ngoại trừ những người vốn có ác ý với Khưu Tiểu Ngư, những người khác cơ bản đều ôm tâm trạng cảm kích đối với Khưu Tiểu Ngư.
Khưu Mai Hoa nhảy nhót mấy lần, còn chưa nhảy nhót lên đã bị Tôn Hương Lan áp chế!Người từng mắc bệnh chữa khỏi xong cơ thể sẽ sinh ra kháng thể, không cần lo lắng lại bị nhiễm lần nữa, cho nên thôn trưởng mới yên tâm chuẩn bị lên đường.
Buổi tối hôm nay Khưu Tiểu Ngư quyết định giải quyết Khưu Mai Hoa, giải quyết mà nàng nói đương nhiên không phải giết người, chủ yếu là không giết được.Những người có triệu chứng ít, thậm chí đã có thể hoạt động.
Mấy ngày nay Khưu Tiểu Ngư không chịu nổi thôn trưởng cầu xin, chỉ có thể giúp đi săn, đại khái là bắt được nhiều con mồi khiến trong tiềm thức của Khưu Tiểu Ngư biết không thiếu ăn, nên không còn đau lòng như khi chia thịt heo lần trước.
“Có chuyện gì?” Khưu Tiểu Ngư nhướng mày nhìn Khưu Mai Hoa, biểu cảm đó, tư thế đó, lập tức khiến Khưu Mai Hoa bị chọc giận.
Trong lòng Khưu Mai Hoa lập tức cảm thấy bất an, đồng ý quá sảng khoái, có phải có âm mưu gì hay không?
Nhưng mà lúc này không rảnh lo nhiều như vậy, nghĩ tới tối hôm qua mình gặp được người kia, khóe miệng nàng ta điên cuồng nhếch lên, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống.
Hôm nay là ngày chết của Khưu Tiểu Ngư, chỉ cần Khưu Tiểu Ngư chết đi, chuyện này sẽ không có người biết.
Khóe miệng Khưu Tiểu Ngư nhếch lên tươi cười theo thói quen, cảm thấy Khưu Mai Hoa này đúng là có chút thú vị.
Lại là hạ dược!
Nàng muốn nhìn xem lần này là ai.