[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 59

“Hệ thống à, khen thưởng của nhiệm vụ lần này ngươi tính ra chưa?”

[Ký chủ còn chưa hoàn thành nhiệm vụ!]

Giọng nói của hệ thống có chút chột dạ.

“Thật sự không cần sao, ta thấy ngươi không biết phải thưởng gì, ta cho ngươi chút kiến nghị, ta cần cái gì ngươi khen thưởng cái đó, như vậy thì ngươi không cần khó xử nữa.”

[Mong ký chủ nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ, đừng có ý đồ lừa gạt hệ thống.]

“Ai da, ngay cả lừa gạt cũng biết, ngươi thông minh hơn nhiều nhỉ.” 

Hoài niệm trước đây cái quỷ, ở mạt thế căn bản không có trái cây để ăn, huống chi cả ngày đều giết zombie, ngươi chắc chắn hoài niệm?

Sau khi Khưu Tiểu Ngư nói xong thì không để ý tới hệ thống, bởi vì lúc này Tiêu Mộc Trạch đến đây. Bị hắn trừng mắt một cái xong, tất cả mọi người cúi đầu.

“Ngươi còn có lực uy hiếp khá cao đấy.” Đương nhiên là Khưu Tiểu Ngư phát hiện ra.

“Tiểu Ngư cô nương.”

“Có chuyện gì sao?” Khưu Tiểu Ngư thuận miệng hỏi.

“Ồ, chính là tới đây cảm ơn Tiểu Ngư cô nương một chút.” Vậy mà Tiêu Mộc Trạch có chút gò bó.

Quả nhiên, quay đầu nhìn, đám thuộc hạ cách hắn không xa đều dùng biểu cảm gặp quỷ nhìn hắn.

[Đó là đương nhiên!]

Hệ thống có chút kiêu ngạo trả lời. Khóe miệng Khưu Tiểu Ngư nhếch lên nụ cười thực hiện được, có chút phiền muộn nói:

“Haizz, gần đây làn da khô ráo, rất muốn ăn trái cây, thật sự hoài niệm trước đây!”

“Khụ khụ… Đúng vậy!” Tiêu Mộc Trạch có chút xấu hổ, không nghĩ tới bị Khưu Tiểu Ngư thấy được.

“Tiêu Mộc Trạch vương gia của Vân Quốc.” Lần này Tiêu Mộc Trạch xem như chính thức tự giới thiệu.

“Lần trước ngươi đã nói qua tên.” Khưu Tiểu Ngư nhìn thoáng qua Tiêu Mộc Trạch với vẻ kỳ lạ, không hiểu được vì sao hắn lại muốn giới thiệu tên mình lần nữa.

Tiêu Mộc Trạch: …

“Tiểu Ngư cô nương đúng là thiện lương, dẫn theo thôn dân của mình chạy nạn.” Tiêu Mộc Trạch khích lệ.

“Khụ khụ khụ…”

“Khụ khụ khụ…”

Vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư nghi ngờ, đám thuộc hạ của Tiêu Mộc Trạch có chút không bình thường lắm?

Chẳng lẽ là virus xâm nhập vào trong não?

Tiêu Mộc Trạch đảo mắt nhìn qua, tất cả âm thanh lập tức biến mất.

Dẫn theo một đám thuộc hạ không bình thường, chắc chắn không dễ dẫn theo.

Tiêu Mộc Trạch: “?”

Tiêu Mộc Trạch không biết phải nói gì, đám thuộc hạ của hắn không phải nhìn bầu trời thì chính là nhìn mặt đất, nếu không thì cắn móng tay, dù sao không có một người nhìn về phía hắn.

Cho nên tuy Tiêu Mộc Trạch chú ý tới hắn ta, nhưng cũng chỉ cảm thấy tên tiểu tử này trông cũng không tệ lắm.

Bình Luận (0)
Comment