[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 99

Phụ mẫu sầu bạc đầu, thậm chí muốn nhận từ dòng bên con thừa tự, bởi vì hắn ta là con một.

Nhưng mà Lý Xuân Hoa không muốn, hắn ta không sợ người khác biết hắn ta không thể có con, khám rất nhiều đại phu, mỗi ngày đều uống thuốc.

Mỗi ngày gặp hắn ta đều ngửi thấy được đủ mùi thuốc, quả thực như ấm sắc thuốc di động, trong nhà một ngày ba bữa đưa thuốc cho hắn ta.

Người gác cổng đang ôm nữ nhân của mình, chuẩn bị tiến hành vận động nguyên thủy nhất, kết quả lại nghe thấy tiếng gõ cửa.

Lúc này là người đều sẽ bực bội, cho nên giọng điệu không tốt lắm.

“Là ta, Khưu Văn Vũ, cùng trường với thiếu gia nhà ngươi, có việc gấp tìm hắn!” Người gác cổng giật mình, đây là chuyện lớn, không thể để người ta rời đi.

Khưu Văn Vũ biết đối phương chắc chắn sẽ mở cửa, cho nên nói xong thì chậm rãi rời đi.

“Đã tối muộn rồi, thiếu gia đã ngủ, ngày mai lại đến!” Người gác cổng kia không có ý đi truyền lời.

“Vậy ngày mai ta trở lại nói với thiếu gia nhà ngươi đã tìm được đại phu có thể chữa khỏi cho hắn.” Sau khi Khưu Văn Vũ nói xong thì phát ra động tĩnh rời đi, quá xấu xa.

“Không phải là thiếu gia nhà ngươi đã ngủ rồi sao?” Khưu Văn Vũ nhướng mày, nếu có người quen sẽ phát hiện động tác nhướng mày này giống y như đúc Khưu Tiểu Ngư.

“Đây là chuyện lớn, cho dù ngủ tiểu nhân gọi người dậy cũng sẽ không có ai trách móc nặng nề, nói không chừng còn được thưởng.” Người gác cổng kia cười đến vẻ mặt nịnh nọt.…

“Nhanh đi mở cửa đi, đừng chậm trễ chuyện của thiếu gia.” Tức phụ của người gác cổng nhanh chóng đẩy người gác cổng.

“Nếu là như vậy, vậy đi thôi!” Khưu Văn Vũ thản nhiên nói.

“Vâng vâng, Khưu công tử đi theo tiểu nhân.” Đây không phải là lần đầu tiên Khưu Văn Vũ tới nhà Lý Xuân Hoa, nếu không đã không ngựa quen đường cũ như vậy. Người gác cổng mở cửa thì phát hiện đã không còn ai, nhìn thấy một chút ánh sáng thì vội vàng đuổi theo.

“Khưu công tử, Khưu công tử đi từ từ…” Hắn ta vội vàng chạy đến trước mặt Khưu Văn Vũ nhận lỗi: “Ngươi xem, buổi tối ngươi tới đây sao bọn ta có thể để ngươi đến một chuyến tay không được, mau vào đi! Đều là tiểu nhân không phải, ngươi đừng trách móc!”

Sở dĩ người gác cổng khinh thường Khưu Văn Vũ, là vì Khưu Văn Vũ nghèo.

Nhưng mà nhiều người trong tư thục đều cảm thấy Khưu Văn Vũ là vì thấy trong nhà Lý Xuân Hoa có tiền mới nịnh bợ hắn ta.

Nhưng Lý Xuân Hoa biết không phải, Khưu Văn Vũ cũng hoàn toàn không thiếu tiền.

Người gác cổng dẫn theo Khưu Văn Vũ vào ngoại viện, lúc này Lý Xuân Hoa còn đang ở thư phòng học tập, đâu có ngủ.

Lý Xuân Hoa nhìn lướt qua người gác cổng, bảo hắn ta đi xuống nhận hai lượng tiền thưởng.

“Đa tạ thiếu gia, đa tạ Khưu công tử!” Người gác cổng kia cười tít mắt, vội vàng lui ra, trong lòng vô cùng cảm kích Khưu Văn Vũ.

“Những lời Hảo Học huynh mới nói là thật sao?” Nhìn hạ nhân lui ra, Lý Xuân Hoa mới kích động hỏi.

Hảo Học là tự của Khưu Văn Vũ, lấy tự hiếu học không biết mệt mỏi!

“Nói đến cũng phải trách vi huynh không có bản lĩnh, còn phải dựa vào muội tử chữa bệnh kiếm tiền!”

Vẻ mặt Khưu Văn Vũ áy náy thở dài nói.

“Ta nhớ rõ Hảo Học huynh cũng không thiếu tiền mà.” Lý Xuân Hoa nghi ngờ.

Lý Xuân Hoa vốn còn có chút nghi ngờ, nhưng nghe Khưu Văn Vũ nói như vậy, lập tức sốt ruột:

Còn có thể tiết kiệm cho nhà bọn họ một bữa cơm.

Người của phủ nha đều quen Khưu Văn Vũ, nghe hắn ta nói là tìm Trương Văn Kiệt, lập tức có người đi vào bẩm báo. Trương Văn Kiệt biết Khưu Văn Vũ tới tìm mình, trong lòng cảm thấy nghi ngờ, có chuyện gì cần tới phủ nha tìm hắn ta?

Hắn ta lập tức bảo người mời Khưu Văn Vũ vào.

“Vậy chúng ta lập tức đi.”

“Cũng không đến mức đó, chẳng qua chỉ sợ tối nay phải quấy rầy Xuân Hoa huynh.” Lý Xuân Hoa trằn trọc suốt đêm không ngủ.

Khưu Văn Vũ thì ngủ ngon, bởi vì sáng sớm hôm sau hắn ta rời đi, hẹn với Lý Xuân Hoa là giữa trưa, buổi sáng vừa vặn đến phủ nha một chuyến. Hai người vì quan hệ thân thiết mà nhìn nhau cười, hẹn xong ngày mai cùng trở về.

Bởi vì ngày mai thư viện của bọn họ vừa vặn nghỉ cuối tuần.

Lý Xuân Hoa sửng sốt, cười nói: “Đây là lo lắng lại trở về, muội tử nhà ngươi đổi ý sao?”

“Còn không phải sao!” Khưu Văn Vũ bất đắc dĩ cười nói.Bởi vì nhà Lý Xuân Hoa cách phủ nha tương đối gần, đây cũng là nguyên nhân Khưu Văn Vũ muốn tá túc lại.

Vừa vặn buổi sáng đến chỗ Trương Văn Kiệt bàn bạc chuyện làm đường, giữa trưa trở lại Lý gia, ăn cơm trưa xong thì trở về.

“Học trò bái kiến Trương đại nhân!” Khưu Văn Vũ hành lễ.

Trương Văn Kiệt nghe xong im lặng rất lâu, mới vẻ mặt nghiêm túc hỏi Khưu Văn Vũ:

“Ngươi chắc chắn không phải vì nàng say xe ngựa mới muốn làm đường đấy chứ?”

Khưu Văn Vũ vốn có biểu cảm vô cùng hoàn mỹ, lúc này lập tức hóa đá.

“Khụ khụ… Giữa trưa Trương đại nhân có rảnh không?” Khưu Văn Vũ hỏi.

“Chính là phải đi gặp Tiểu Ngư cô nương sao?” Trương Văn Kiệt hỏi.

“Chẳng qua là gia muội càng biết rõ hơn!” Khưu Văn Vũ vốn đầy bụng lý do thoái thác không còn cơ hội như vậy.

Không nghĩ tới giữa trưa Khưu Văn Vũ chẳng những dẫn Lý Xuân Hoa tới, còn dẫn theo cả Trương Văn Kiệt.

“Nhi tử ngươi lại phát bệnh sao?” Khưu Tiểu Ngư hỏi Trương Văn Kiệt trước, dù sao chuyện này liên quan tới năm ngàn lượng bạc.

Còn đối tượng mà hệ thống tuyên bố nhiệm vụ hẳn là người khác.

Thật ra thì Lý Xuân Hoa hơi ngạc nhiên, Khưu Tiểu Ngư nhìn thấy tri phủ đại nhân cũng không hành lễ, còn trợn mắt với hắn ta.

Nghe ý trong lời nói của Khưu Tiểu Ngư vừa rồi, là chữa bệnh giúp nhi tử của tri phủ đại nhân ư?

Hơn nữa nhìn dáng vẻ còn có chuyển biến tốt đẹp.

Trong lòng Lý Xuân Hoa kinh hãi, bọn họ có nghe nói tới bệnh của Trương Mộ Quân nhi tử của Trương Văn Kiệt, đó là bệnh ngay cả ngự y cũng không chữa khỏi, không nghĩ tới lại được Khưu Tiểu Ngư chữa khỏi.

Bình Luận (0)
Comment