Thấy kế toán Tiểu Dương bên cạnh còn đang thở ngắn than dài, đại đội trưởng Quách kìm nén không đánh một cú, đưa tay chọt đầu anh ta: “Làm việc thật tốt cho tôi, có mấy tâm tư này, còn không bằng suy xét cân nhắc làm sao làm việc cho tốt.”
Kế toán Tiểu Dương không dám lên tiếng, nói thầm trong lòng, một người làm kế toán như mình, còn có thể có công việc gì mà làm tốt. Không phải chỉ mấy chuyện đó thôi sao?
Đại đội trưởng Quách nghĩ, nếu không giữ được người, hay là nên lấy một phần nhân tình. Vì thế cầm thư thông báo này, tự mình tìm đến nhà họ Tô.
Lúc này nhà họ Tô mới vừa tan tầm, đang ăn cơm trưa vô cùng tưng bừng náo nhiệt.
Bây giờ Lý Xuân Hoa diễn hơn mười suất diễn, trong lòng có hơi lâng lâng, mỗi ngày lúc ăn cơm đều phải khoe khoang một lần. Người trong nhà đã sớm nghe chán ngấy, nhưng vẫn phải cố chịu đựng phối hợp với bà.
Đột nhiên, Tô Tam Trụ nhìn thấy đại đội trưởng Quách vào cửa. Vừa mừng vừa sợ.
“Ôi, đại đội trưởng đến. Cha mẹ, đại đội trưởng tới nhà.”
Lý Xuân Hoa vừa nghe vậy thì đứng lên: “Sao vậy sao vậy, có phải có chuyện tốt gì hay không. Tôi đang suy nghĩ, gần đây có phải trong đội mình quá yên tĩnh, chắc là chuẩn bị có chuyện vui rồi.”
Đại đội trưởng Quách thầm nghĩ bà không đi gây chuyện, trong đội này hiển nhiên yên bình. Trên mặt còn phải cười nói: “Là có chuyện vui.”
Tô Tiểu Tiểu cũng đứng lên: “Đại đội trưởng, chuyện vui gì thế?”
“Chắc là bảo mẹ đi diễn.” Lý Xuân Hoa chắc chắn nói.
“Còn tốt hơn cả chuyện này.”
Vẻ mặt đại đội trưởng Quách tươi cười cầm thư thông báo bổ nhiệm lại đây, đưa cho Tô Tiểu Tiểu xem.
Người nhà họ Tô đều vây quanh lại đây. Khỏi phải nói, gần đây đi theo Tô Tiểu Tiểu xóa nạn mù chữ, ngay cả Lý Xuân Hoa cũng biết vài chữ. Chỉ thấy tên của con gái mình, còn có hội liên hiệp phụ nữ gì đấy.
Bà còn chưa đọc hiểu, những người khác của nhà họ Tô đã tỏ vẻ sợ hãi thán phục nhìn Tô Tiểu Tiểu, trong mắt mang theo không dám tin.
Không chỉ bọn họ, ngay cả bản thân Tô Tiểu Tiểu cũng có hơi kinh ngạc vui mừng. Thật ra trước kia lúc chủ nhiệm Hách hỏi cô vấn đề này, cô cũng đoán được, có lẽ chủ nhiệm Hách có chút tâm tư. Chỉ chưa nắm chắc hoàn toàn. Còn nghĩ nếu như không đi được công xã, ở ngay trong đội cũng được, dù sao có thể lấy tiền lương là đến ổn rồi.
Không nghĩ tới chủ nhiệm Hách cũng không khiến cô thất vọng, không uổng công lúc trước cô làm việc ra sức như vậy.
“Đây là sự thật ư?” Tô Tử Tiêu trừng mắt nói. Nháy mắt em gái nhỏ này, đã là cán bộ công xã rồi.
Lý Xuân Hoa vội vàng hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì thế?”
Tô Tử Tiêu nói: “Mẹ, công xã bảo em út đến hội liên hiệp phụ nữ của công xã làm cán bộ.”
“Gì, thật hả, đây là sự thật?” Lý Xuân Hoa vội vàng hỏi đại đội trưởng Quách.
“Đương nhiên là thật, thư bổ nhiệm cũng gửi xuống luôn rồi, còn có thể giả sao?” Trên mặt đại đội trưởng cười ra nếp nhăn: “Công xã bên ấy vừa lúc có chức vụ về phương diện này, lúc trước tôi nhiều lần khen ngợi Tô Tiểu Tiểu là một nhân tài ở ngay trước mặt chủ nhiệm Hách, là cán bộ dự bị của đại đội chúng ta. Bên chủ nhiệm Hách người ta có chức vụ, người đầu tiên đã nghĩ tới Tô Tiểu Tiểu.”
Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu cảm kích nói: “Cháu đã nói mà, bản thân cháu nào có may mắn tốt như vậy, thì ra đều là nhờ chú đại đội trưởng ở giữa thuyết phục, cháu thật sự rất biết ơn. Đội trưởng thế mà chú thu xếp cho cháu một con đường tương lai tốt như vậy.”
Nghe thấy Tô Tiểu Tiểu bắt lấy nhân tình này, đại đội trưởng Quách vô cùng hài lòng. Ông cảm thấy mình cũng không nói dối, lúc trước quả thật cũng từng khen ngợi Tô Tiểu Tiểu.
Đương nhiên, dù sao nét mặt cũng không thể ban ơn như vậy. Ông khách khí xua tay: “Cũng là bản thân cháu có chút năng lực, còn rất cố gắng. Hơn nữa, cháu cũng là người trong đội chú, chú không tiến cử cháu, thì tiến cử ai?”
“Đúng vậy, đều là người ăn chung một nhà ăn mà.” Lý Xuân Hoa từ trong ngạc nhiên mừng rỡ phản ứng lại. Vui đến mức cười tít mắt: “Sau này con gái chúng tôi đi ra ngoài, cũng là người làm vẻ vang đại đội chúng ta.”
Đại đội trưởng Quách gật đầu: “Về sau mọi người cũng là người nhà cán bộ, nhất định phải chú ý về mặt tác phong. Không thể kéo chân đồng chí Tô Tiểu Tiểu.”
“Đây là đương nhiên.” Lý Xuân Hoa trực tiếp vỗ tay đồng ý. Bà chính là người nhà cán bộ, đương nhiên phải chú ý hình tượng. Về sau phải học mẹ đại đội trưởng, cả ngày bưng cái cốc tráng men đốc thúc người ở trong đội. Xem ai không thành thật, bà sẽ đi tố cáo. Ai bảo con gái bà là cán bộ chứ, bà phải làm một xã viên tích cực.