[Dịch] Hệ Thống Lừa Đảo, Ta Muốn Đội Quần

Chương 52 - Chuong 52

Nghe thấy giọng nói này, động tác của Tô Tiểu Tiểu dừng lại, nghiêng đầu nhìn, một người phụ nữ mang thai đang đi về bên hội phụ nữ.

Trình Hiểu Hồng ăn cơm ở bên cạnh vội vàng quay lưng lại, coi như không thấy.

Người phụ nữ mang thai này lại khóc to quát lên: “Cán sự Trình, cán sự Trình lúc nào cô đến nhà tôi nói tốt với mẹ tôi, tôi thực sự không sống nổi nữa. Đều nói tôi mang thai con gái, nửa đêm chỉ đợi tôi sinh rồi ném đi, đây cũng là miếng thịt trên người tôi mà.”

Lông mày Tô Tiểu Tiểu nhíu lại, nghĩ tới những lời buổi sáng, biết đây là con dâu mang thai của nhà họ Trần thuộc đại đội Lê Tử Sơn.

Cô cũng không xen vào việc của người khác, cúi đầu tiếp tục ăn cơm.

Trái lại con dâu nhà họ Trần khóc lóc kêu to hấp dẫn sự chú ý của những người khác ở công xã, đều đến đây xem tình hình.

Nhìn thấy một người phụ nữ mang thai khóc ở cửa hội phụ nữ, mọi người đều coi như không thấy. Dù sao phụ nữ có chuyện gì đến tìm hội phụ nữ, không phải là chuyện lớn gì, chỉ là mâu thuẫn gia đình mà thôi.

Những người khác có thể mặc kệ chuyện này, nhưng người của hội phụ nữ không thể không quản, đặc biệt là Trình Hiểu Hồng người phụ trách chuyện này.

Lúc này thấy thực sự không trốn được, chỉ có thể kiên trì mời người đến văn phòng.

Lúc này Tô Tiểu Tiểu cũng đã ăn xong, ra cửa đi rửa bát.

Đợi khi trở về, con dâu nhà họ Trần khóc càng thương tâm hơn.

“Cô không đi, tôi phải làm sao đây, tôi sống sao nổi. Tôi cũng không muốn sinh, nhưng tôi làm được gì. Người ta trong những năm mất mùa đều không có thai được, nhưng con bé lại đến trong bụng tôi. Sao số mệnh tôi lại khổ thế này.”

Trình Hiểu Hồng nói: “Như vậy đi, lát nữa tôi lại đến đội các cô tìm mẹ chồng cô tâm sự, khuyên giải bà ta. Nhưng mà tự cô cũng phải biết phản kháng chứ, không thích nghe bà ta nói, thì phải học cách phản kháng loại mẹ chồng hung dữ như vậy.”

“Bà ấy lợi hại như thế, tôi phản kháng thế nào. Tôi mà thốt lên một tiếng, chồng tôi sẽ đá tôi còn nửa cái mạng.”

Đương nhiên là Trình Hiểu Hồng từng gặp chồng của đồng chí nữ này. Quả thật là loại dã man không hiểu chuyện. Cho nên cô ta vẫn luôn không muốn tiếp xúc với người như vậy, nhỡ đâu trêu chọc người ta tức giận, đạp cô ta một cái, chẳng phải sẽ thiệt lớn.

Cô ta nhìn về phía đồng chí khác xin giúp đỡ. Đinh Mẫn và Vương Phương lúc trước còn nói giỡn với cô ta đều nằm úp sấp trên bàn làm việc.

Trình Hiểu Hồng nghiến răng, kiên trì tiếp tục ứng phó: “Cô còn một thời gian nữa mới sinh, tôi, tôi lại nghĩ biện pháp khác vậy.”

Nghe thấy lại nghĩ biện pháp khác, vẻ mặt con dâu nhà họ Trần bi thương tuyệt vọng.

Lúc này chủ nhiệm Hách cũng vội vàng từ trong phòng tới. Nhìn thấy tình hình này, mất hứng nói: “Sao còn chưa xử lý, Tiểu Trình, cháu phải theo chuyện này, có vấn đề gì thì phải xử lý, đừng để người ta tới tận văn phòng. Cháu phải đến nhà đối phương thăm hỏi, tiến hành trợ giúp.”

Trình Hiểu Hồng: “… Cháu, hôm trước cháu mới đi, người ta không nghe.”

“Không nghe thì không đi sao?” Chủ nhiệm Hách tức giận nói.

Trình Hiểu Hồng rất muốn đáp trả một câu, cô giỏi thì cô đi đi! Nhưng mà cô ta không dám, chỉ có thể ấm ức đứng dậy, dẫn con dâu nhà họ Trần đến bên đại đội Lê Tử Sơn thăm hỏi.

Con dâu nhà họ Trần lập tức tràn ngập hi vọng đi theo. Tuy bị đả kích nhiều lần, nhưng cô ta vẫn rất tin tưởng cán bộ công xã. Dù sao đây là chỗ dựa duy nhất của phụ nữ bọn họ.

Đợi hai người rời đi, chủ nhiệm Hách lại lắc đầu thở dài: “Một việc nhỏ như thế, xử lý đến bây giờ cũng chưa xử lý xong.”

Tô Tiểu Tiểu ghi lại chuyện nhà họ Trần ở đại đội Lê Tử Sơn lên ghi chép công việc của mình.

Lợi dụng thời gian buổi chiều, Tô Tiểu Tiểu dùng điện thoại của công xã liên lạc với mấy hội phụ nữ công xã cần đến công diễn, tìm hiểu tình hình bên hội phụ nữ đối phương gặp phải.

Thông tín viên phụ trách xem điện thoại Tiểu Vương nhìn dáng vẻ Tô Tiểu Tiểu cầm điện thoại chậm rãi nói, liếc xéo một cái.

Đây là lần đầu tiên một người cầm điện thoại không lắp lắp. Lúc trước những người chưa từng thấy điện thoại, lần đầu nói điện thoại, nói chuyện đều chảy đầy mồ hôi lạnh.

Quả nhiên là còn nhỏ tuổi, nghé con mới sinh không sợ hổ.

Buổi chiều lúc tan làm, Tô Tiểu Tiểu nói với chủ nhiệm Hách: “Chủ nhiệm Hách, ngày mai cháu sẽ đến đại đội lựa chọn diễn viên. Cô xem được không?”

“Nhanh như vậy đã chuẩn bị xong rồi hả?” Chủ nhiệm Hách nói.

Tô Tiểu Tiểu nói: “Dù sao cháu cũng có kinh nghiệm, hôm nay sau khi chuẩn bị, đã chuẩn bị gần xong xuôi. Cháu nghĩ công xã khác còn chờ, nhân lúc trước khi thu hoạch vụ thu không bận, hoàn thành xong chuyện này.”

“Được được, quả thật nên làm xong trước khi thu hoạch vụ thu.” Chủ nhiệm Hách vô cùng hài lòng gật đầu.

Cảm thấy Tô Tiểu Tiểu rất có quan niệm thời gian, không dây dưa lằng nhằng.

Cuối cùng hội liên hiệp phụ nữ bọn họ cũng có người có thể làm nên chuyện.

Sau khi quyết định xong chuyện này, Tô Tiểu Tiểu thu dọn đồ về nhà.

Trái lại bên công xã có ký túc xá tập thể, nhưng đây là cho người xứ khác ở, Tô Tiểu Tiểu nhà ở dưới đại đội, không thể xin. Cô cũng không muốn xin, dù sao phòng ở ký túc xá thì phải ở ba bốn người, bất tiện.

Công xã cách đại đội Đại Kiều Loan chỗ cô không xa, đi qua một ngọn núi không tính là cao thì đến.

Khi trở lại đại đội, trong ruộng còn chưa tan làm.

Nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu trở về, tất cả mọi người náo nhiệt chào hỏi.

“Cán bộ công xã nhìn khác hẳn, khí chất của cô giáo Tô thực sự đã khác trước.”

“Đúng vậy, nhìn tinh thần, vừa nhìn là biết cán bộ.”

Buổi tối người nhà lão Tô tan làm trở về, Tô Tiểu Tiểu lấy đồ ăn trong hộp đựng cơm của mình ra.

Buổi chiều cô tự mình thêm cơm, cũng không ăn đồ ăn ở căn tin công xã, cho nên mang về cho người nhà ăn.

Nhìn thấy cơm gạo lứt, rau xào, còn có hai miếng thịt trong hộp cơm của Tô Tiểu Tiểu, người nhà lão Tô trợn tròn mắt.

Cuối cùng những món ăn này đều do đồng chí Lý Xuân Hoa cùng với hai đứa bé có thể ăn cơm trong nhà ăn.

Còn Tiểu Mễ Lạp con gái của Tô Nhị Trụ, thì Tô Tiểu Tiểu lấy bột gạo nhỏ được bọc trong công văn đưa cho, có thể ăn được hai bữa.

Mệnh của đứa nhỏ này không tốt, gặp năm mất mùa, dinh dưỡng không được đầy đủ, đứa bé đã một tuổi nhưng nhỏ như hạt đậu, Tô Tiểu Tiểu đều không nhìn nổi.

“Đồng chí bên công xã mang tới, em mua chịu người ta một ít.”

Tống Ngọc Hoa cảm động: “Cô út…”

Tô Tiểu Tiểu nói: “Đừng như vậy, đây là vì lúc trước mọi người ủng hộ công việc của em.”

Cô có thể có được như ngày hôm nay, không thể tách rời sự phối hợp của người trong nhà.

Lâm Tuyết Cúc thấy thế, cười nói: “Cô út làm cán sự, thì khác biệt rồi. Cô út à, sau này có thứ gì tốt cũng phải cho chị dâu mới nhé.”

Tô Tiểu Tiểu vô cùng lạnh nhạt nói: “Xem biểu hiện đã.”

Lâm Tuyết Cúc: “…”

Tô Tử Tiêu thấy người trong nhà đều chú ý tới Tô Tiểu Tiểu, trong lòng vô cùng bực bội, cô ta hạ quyết tâm, nhất định phải vượt qua em gái út, thành công vào huyện thành, trở thành công nhân vinh quang nhất. Sau này lấy đồ tốt cho người nhà, để mọi người thấy được bản lĩnh của cô ta.

Nghĩ thì nghĩ như vậy, buổi tối khi đi ngủ, cô ta tiến tới bên cạnh Tô Tiểu Tiểu tràn ngập chờ mong: “Em gái, chị cầu xin em một chuyện này.”

“Chuyện gì?” Tô Tiểu Tiểu nằm trên giường nhắm mắt lại nói.

“Có thứ tốt gì thì lấy cho chị một chút, chị có chỗ dùng.”

Tô Tiểu Tiểu nói: “Dùng làm gì, không phải là tặng quà sao?”

“… Chị như vậy cũng là vì vào nội thành.”

Tô Tiểu Tiểu mở to mắt nhìn cô ta một cái: “Nếu tặng quà có thể vào nội thành, vì sao em không tặng quà cho người ta, để chính em vào nội thành.”

Tô Tử Tiêu im lặng, một lát sau mới nói: “… Em không có cách nào.”

“Một cán sự công xã như em, chị cảm thấy em không có cách ư? Làm đến nơi đến chốn, bằng không em cho chị đi diễn nhân vật điển hình.”

“…”

Sáng sớm hôm sau, Tô Tiểu Tiểu đi tới đại đội tìm người.

Dù gì lúc trước cũng đã tới 18 đội sản xuất này rồi.

Mỗi chỗ cô đến, đều không khác biệt lắm là tìm hiểu tình hình nơi này.

Tô Tiểu Tiểu cảm thấy điển hình nhất vẫn là đại đội Liên Hoa, cho nên tìm đến đại đội Liên Hoa đầu tiên, sau khi đến trong đội, Tô Tiểu Tiểu đi thẳng tới ban quản lý đại đội, sau đó bảo chủ nhiệm hội phụ nữ của ban quản lý đại đội dẫn cô đi tìm người.

“Cán sự Tô, lần này cô xem như là đến hội phụ nữ công xã làm rồi hả?”

Chủ nhiệm hội phụ nữ của đại đội Liên Hoa lộ ra vẻ mặt hâm mộ. Đừng nhìn cô ta là chủ nhiệm hội phụ nữ trong đội, nhưng cấp bậc không cao, hơn nữa cả hội phụ nữ trong đại đội chỉ có mình cô ta, không có người tham mưu thì không nói, còn phụ trách mấy chuyện linh tinh.

Tô Tiểu Tiểu nói: “Đúng vậy, cho nên nói, công việc ở hội phụ nữ chỉ cần làm tốt, vẫn có tương lai. Chủ nhiệm Tiếu, chúng ta phải tích cực chủ động, làm ra thành tích tốt. Lần này tôi còn chuẩn bị tiến hành bình xét giữa các diễn viên trong mấy đội, tiết mục nào diễn tốt, diễn xuất sắc, sẽ có khen thưởng.”

Bình Luận (0)
Comment