Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống (Dịch Full)

Chương 304

Chương 304 -

Vân Sơ vừa nghe vừa gật đầu, có Trình trang chủ làm việc sấm rền gió cuốn, có Trần bá lo từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, mọi chuyện ở thôn trang đều được sắp xếp ổn thỏa, nhưng phần lớn cũng là vì người đứng đằng sau là Bình Tây Vương, là Bình Tây Vương khiến vô số đạo phỉ kinh hồn táng đảm, làm gì có ai dám tới gây phong ba.

“Phu nhân, hôm kia đã xảy ra một chuyện.” Thính Sương mở miệng nói: “Nguyên phi được Hoàng Hậu nương nương ân điển cho ra cung, cố ý dẫn người đến thôn trang suối nước nóng, lúc đi ngang qua tiểu viện của phu nhân thì muốn vào xem nhưng lại bị Trình trang chủ ngăn cản, Nguyên phi giơ tay tát Trình trang chủ một cái, sau đó bước vào tiểu viện kia ngâm bể tắm nóng...”

Xảy ra chuyện như vậy, Vân Sơ cũng không thấy lạ.

Tiểu viện của nàng không giống những viện khác, ngoài cửa đầy kỳ hoa dị thảo, bể tắm còn được khảm đá đủ màu.

Ban đầu trong viện trồng đầy hải đường, vì nàng không thích hải đường nên Bình Tây Vương đã cho người trồng đầy lan và nhài.

Một sân viện độc đáo như vậy tất nhiên sẽ khiến Nguyên phi chú ý.

Thính Phong kinh ngạc nói: “Nguyên phi nương nương không biết người đứng sau thôn trang là Bình Tây Vương sao, sao dám tự tiện xông vào sân viện không dùng để chiêu đãi khách nhân?”

“Nguyên phi cho rằng viện này là Vương gia chuẩn bị cho Ân tần, Nguyên phi tự nhận thân phận cao quý hơn Ân tần, còn là thân mẫu của lục hoàng tử, sao có thể cố kỵ Bình Tây Vương?” Thính Sương mở miệng nói: “Lúc Nguyên phi đang ngâm suối nước nóng thì Trình trang chủ đã mời Bình Tây Vương tới thôn trang, Bình Tây Vương đưa theo hai vị ma ma, hai ma ma này hoàn toàn không màn thể diện của Nguyên phi, lập tức vớt Nguyên phi ra khỏi bể...”

Thính Tuyết che miệng lại: “Bình Tây Vương cũng to gan quá rồi...”

Ngay cả Vân Sơ cũng kinh sợ.

Nguyên phi tuy không phải sủng phi nhưng tốt xấu gì cũng là một trong bốn phi đứng đầu, là nữ nhân của Hoàng Thượng, còn sinh hạ công chúa long tử, Bình Tây Vương làm vậy không chỉ là vả mặt Nguyên phi mà cả thể diện của Hoàng Thượng cũng bị dẫm dưới lòng bàn chân.

Nhưng nhiều ngày như vậy nàng cũng không nghe nói hậu cung xảy ra chuyện gì, chắc là Nguyên phi cũng không dám làm lớn chuyện này, có lẽ phải nói là giữa Nguyên phi và Bình Tây Vương, Hoàng Thượng hiển nhiên sẽ lựa chọn Bình Tây Vương nên chuyện này cứ chìm đi như vậy.

Vân Sơ đổi đề tài: “Thính Sương, ngươi cầm năm mươi ngàn lượng này đưa cho Trần bá, bảo ông ấy sai người làm một con thuyền lớn đủ để chở hàng.”

Thính Sương kinh ngạc nói: “Phu nhân muốn làm gì?”

“Chờ đóng thuyền xong thì ta muốn làm một số việc kinh doanh với hải ngoại.”

Không thể đặt tất cả hy vọng kiếm bạc vào thôn trang suối nước nóng, lỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì coi như trắng tay.

Nàng nhớ rõ đời trước có một số thương nhân hải ngoại mang những đồ hiếm lạ ngoài biển khơi tới kinh thành bán, người nào người nấy đều kiếm được đầy túi to.

Những thứ mới mẻ ở hải ngoại vĩnh viễn là mặt hàng thu hút nhất ở kinh thành, không có thuyền thì chỉ có thể nhập hàng từ lái buôn, lợi nhuận mất đi phân nửa, còn không bằng tự mình đóng thuyền, tự mình nhập hàng rồi lại vận chuyển đến các nơi.

Thính Sương gật đầu nhận lệnh đi làm.

Vân Sơ kiểm kê số bạc tích trữ của mình, lợi nhuận bán băng hai trăm ba mươi ngàn lượng bạc, tu sửa thôn trang suối nước nóng hết hai mươi ngàn lượng, cho cha nàng năm mươi ngàn lượng, dùng năm mươi ngàn lượng để đóng thuyền, trên tay chỉ còn dư lại một trăm mười ngàn lượng, số bạc này đặt ở nhà nào cũng được xem là một khoản lớn.

Nàng khảy khảy bàn tính, mở miệng nói: “Thính Sương, ngươi xem thử kinh thành có tiểu viện tử nhị tiến tam tiến nào thanh tịnh lịch sự tao nhã không, mua về trước mùa đông, tìm thợ thủ công tay nghề tốt tu sửa chỉnh tề.”

Đợi đến khi việc của Tạ gia bị phơi bày thì nàng cũng cần một chỗ ở.

Tuy nàng có thể về Vân gia, ca tẩu cũng không có ý kiến, nhưng lâu ngày sẽ sinh ra một ít phiền toái không đáng.

Thính Sương nhớ kỹ trong lòng.

Đang nói thì hạ nhân tới báo đại tiểu thư đã về.

Bình Luận (0)
Comment