Phương gia là phủ đệ Chính nhị phẩm, uy nghiêm túc mục.
Lúc này Phương phu nhân đang trò chuyện với ấu nữ Phương Tâm Nghiên: “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai Hoàng Thượng sẽ hạ chỉ tứ hôn cho con và Bình Tây Vương...”
Phương Tâm Nghiên mặt mày sáng lạn, đáy mắt chứa chan niềm vui sướng.
Phương phu nhân không khỏi thở dài.
Bà ta tới bốn mươi mới có nữ nhi này, lúc lâm bồn đã suýt mất mạng, nữ nhi cũng yếu ớt hơn so với người bình thường, do đó từ nhỏ đã được người nhà nuông chiều.
Sau khi nữ nhi cập kê, bà ta đã nghĩ đợi muộn một chút mới tính chuyện hôn sự cho nữ nhi, chờ tới khi nữ nhi mười bảy tuổi mới bắt đầu xem mắt, nhìn tới nhìn lui, nữ nhi đều không nhìn trúng người nào.
Bà ta không ngừng ép hỏi, lúc này mới biết không biết từ khi nào mà nữ nhi đã có ý trung nhân, lại là Bình Tây Vương!
Nếu chỉ nhìn riêng Bình Tây Vương, tất nhiên là không có gì bắt bẻ, nhưng Bình Tây Vương chưa thành tân đã có một nhi một nữ, tác phong hành sự như vậy thật là khiến người ta coi thường.
Phương gia là nhà Chính nhị phẩm, đích nữ của thế gia nhà quan quyền uy, không thể nào gả cho người ta làm kế mẫu.
Nhưng ——
Dưới bầu trời này, có phụ mẫu nào thay đổi được con mình, dù không muốn thì cũng phải căng da đầu đi tìm Ân tần bàn hôn sự...
“Đợi thánh chỉ tới, theo quy củ, con phải tới gặp mặt hai đứa nhỏ của Bình Tây Vương.” Phương phu nhân dặn dò nói: “Bình Tây Vương rất yêu thương hai đứa nhỏ kia, mặc kệ bọn nhỏ làm ra chuyện gì, con đều không thể phát giận...”
Phương Tâm Nghiên chu miệng: “Chờ con gả qua đó, sinh hạ đích tử chân chính cho Bình Tây Vương thì hai đứa nhỏ kia là cái thá gì chứ?”
Phương phu nhân che miệng nữ nhi: “Lời này chỉ có thể nói trong nhà, ra ngoài tuyệt đối không được để lộ.”
Mẫu tử hai người đang nói chuyện thì lại nghe bà tử bên ngoài bẩm báo: “Phu nhân, Bình Tây Vương gửi tới một phong thư, ghi là gửi cho đại nhân và phu nhân.”
Phương phu nhân còn chưa kịp lên tiếng thì Phương Tâm Nghiên đã bước lên đoạt lấy bức thư trong tay bà tử, trực tiếp mở ra.
Phương phu nhân lắc đầu, đứa nhỏ này thật là càng ngày càng không có quy củ, ở trong nhà thì không sao, sau khi thành Vương phi thì phải thường xuyên vào cung, thật là khiến người ta sầu lo mà.
Phương Tâm Nghiên cầm lá thư kia, gương mặt vốn đầy vẻ tươi cười lại lập tức trở nên u tối khi nhìn thấy nội dung trong thư, ngón ta nàng ta run rẩy, phong thư rơi xuống đất.
Bà tử vội vàng nhặt thư, cung kính đưa tới chỗ Phương phu nhân.
“Cái gì?” Phương phu nhân khó mà tin được: “Bình Tây Vương nói hắn đã có ý trung nhân, bảo Phương gia chủ động tìm Hoàng Thượng hủy bỏ hôn sự?”
“Không, con không muốn...” Phương Tâm Nghiên kịch liệt lắc đầu: “Nếu hắn đã có ý trung nhân thì đã sớm cưới vào cửa, sao có thể lẻ loi một mình đến tận bây giờ, hắn chỉ đang tìm cớ thôi.”
Phương phu nhân kéo nữ nhi ngồi xuống, chậm rãi mở miệng nói: “Bình Tây Vương hẳn là đụng phải rào cản ở chỗ Hoàng Thượng nơi mới viết phong thư này ý bảo Phương gia ra mặt hủy bỏ hôn sự, thái độ của hắn vô cùng rõ ràng, hắn không muốn cưới con, nếu đã như thế thì Phương gia cũng không cần...”
“Nương, con thích hắn, con chỉ gả cho hắn!” Phương Tâm Nghiên khóc lớn: “Không được nói chuyện này cho cha, không được để cha đi gặp Hoàng Thượng, không được hủy bỏ hôn sự! Con phải gả vào phủ Bình Tây Vương, con phải làm Vương phi của hắn!”
“Tâm nhi!” Phương phu nhân nghiêm khắc: “Bình Tây Vương có nhi nữ cũng thôi đi, hắn lại không muốn tiếp nhận hôn sự này, con gả qua đó có ý nghĩa gì chứ? Con là viên minh châu mà ta và cha con nâng niu trong lòng bàn tay, thế gia đại tộc trong kinh đều cầu cưới con, con tội gì phải đến phủ Bình Tây Vương chịu tội, Tâm nhi, nghe nương nói, đừng đâm đầu vào tường nam nữa...”
“Nhưng con thích hắn.” Phương Tâm Nghiên như muốn phát điên: “Nếu không thể trở thành thê tử của hắn, con tình nguyện đời này không gả, tình nguyện xuống tóc làm ni cô...”
Phương phu nhân chỉ có thể thở dài.
Sở Dực không ngờ được sáng hôm sau thánh chỉ tứ hôn đã đến.
Phương đại nhân là người thế nào, hắn biết rất rõ, một khi hắn lộ ra một chút ý muốn cự tuyệt, mặc kệ là vì nữ nhi hay là vì gia tộc, Phương đại nhân chắc chắn sẽ thuyết phục phụ hoàng hủy bỏ hôn sự.
Hiện giờ thánh chỉ đã đến phủ Bình Tây Vương, chỉ có thể chứng minh lá thư ngày hôm qua chưa đến được chỗ của Phương đại nhân.