Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống (Dịch Full)

Chương 523

Chương 523 -

Đoàn người đi tới sảnh tiệc.

Lúc này khách khứa đã có mặt rất đông, mọi người tụ thành tốp năm tốp ba trò chuyện.

“Sơ nhi, ta nghe nói trong cung yến hôm nay, Hoàng Thượng sẽ tứ hôn cho Bình Tây Vương.” Đỗ Lăng nhỏ giọng nói: “Không phải lúc trước đã nói công chúa Cổ Lệ chọn Bình Tây Vương sao, sau này ta lại nghe người ta đồn rằng công chúa Cổ Lệ lại thích Cung Hi Vương, Cung Hi Vương phạm sai lầm bị cấm túc, e là không có phúc khí hưởng dụng công chúa này rồi.”

Rất nhiều khách khứa trong sảnh tiệc đều đang bàn tán chuyện này.

Dù sao chuyện hôm sự của Bình Tây Vương đã sớm không còn là bí mật gì nữa.

“Lúc trước Đàm nhị tiểu thư chính là vì không được tiểu thế tử yêu thích nên mới không thể gả vào vương phủ.”

“Sau này vị Phương tiểu thư kia vì Bình Tây Vương mà thắt cổ, nghe đâu cũng là tiểu thế tử không thích nên Bình Tây Vương mới cự tuyệt hôn sự này.”

“Vẫn là người trong lòng của Bình Tây Vương có bản lĩnh, không chỉ lung lạc được trái tim của Bình Tây Vương mà còn khiến hai hài tử nhớ mãi không quên, đáng tiếc, không biết sao lại chết rồi.”

“Có người nói là Cung Hi Vương hại chết người trong lòng của Bình Tây Vương nên mới bị phạt cấm túc, chậc, ta cũng chỉ nghe phong phanh vậy thôi, cũng không biết là thật hay giả.”

“...”

Ngay lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi thì người hoàng thất đã lục tục đi tới.

Vân Sơ liếc mắt là thấy hai đứa nhỏ đang đi cùng Ân phi, hai tiểu gia hỏa cũng ngồi bên cạnh bà ấy.

Bên cạnh Ân phi còn có trưởng nữ của bà ấy, công chúa Khánh Hoa.

Phò mã của công chúa Khánh Hoa là con thứ của phủ Tổng đốc Bình Lãnh, bình thường đều sống tại phủ đệ ở Bình Lãnh, đến cuối năm mới về kinh một chuyến.

Nàng ta ngồi bên cạnh Ân phi, mở miệng nói: “Mẫu phi, phụ hoàng cũng thật biết đùa, lại giao quyền lựa chọn Bình Tây Vương phi cho hai đứa nhỏ.”

“Con không hiểu.” Ân phi nói: “Nếu không phải muốn cho hai đứa nhỏ có mẫu thân, Dực nhi căn bản sẽ không đồng ý cưới thê tử.”

“Không phải nói để Dực nhi cưới công chúa Cổ Lệ sao?” Công chúa Khánh Hoa nói: “Con cho rằng mối hôn nhân này rất tốt.”

Nhắc tới chuyện này là Ân phi lại bực bội: “Còn không phải do lão nhị Sở Mặc đâm ngang sao, công chúa Cổ Lệ tình nguyện gả cho Sở Mặc làm trắc phi chứ không muốn gả vào phủ Bình Tây Vương phủ, đáng đời hắn ta bị cấm túc.”

Công chúa Khánh Hoa kéo Sở Hoằng Du sang, nhỏ giọng dặn dò: “Du ca nhi, trước giờ con luôn là đứa trẻ thông minh, chắc chắn sẽ biết huân quý trong kinh thành đều ngồi ở hàng đầu, đợi lát nữa hoàng tổ phụ bảo con tặng ngọc bội, con phải chọn một trong những quý nữ ngồi hàng đầu, nhớ chưa hả?”

Sở Hoằng Du nhe răng trợn mắt: “Con đưa ngọc bội cho cô cô, cô cô đi tặng cho quý nữ được không?”

“Đứa nhỏ này còn biết tranh luận...” Công chúa Khánh Hoa giật nhẹ khóe môi: “Cô cô chỉ là muốn tốt cho con thôi, phụ vương con cưới quý nữ thì thân phận của con và Trường Sinh mới được nâng lên, thật là không hiểu chuyện, con phải học hỏi Thâm ca nhi nhiều hơn.”

Thâm ca nhi chính là nhi tử của công chúa Khánh Hoa, mới được sáu bảy tuổi mà cứ thích ra dáng tiểu đại nhân ngồi ở kia.

Sở Hoằng Du bĩu môi.

Từ nhỏ đến lớn, đêm giao thừa nào cô cô cũng so sánh nó với Thâm biểu ca, luôn là nói nó không hiểu chuyện, nói nó không bằng biểu ca.

Thấy vẻ mặt mất hứng của nó, công chúa Khánh Hoa không nhịn được nói tiếp: “Mẫu phi, đây là do hài tử không có mẫu thân quản giáo nên lễ nghi giáo dưỡng đều thiếu sót...”

“Du ca nhi hoạt bát mà thôi, sao lại nói tới mức không có giáo dưỡng?” Ân phi bất mãn ngắt lời nàng ta, bế Du ca nhi: “Nhưng cô cô con nói đúng, đợi lát nữa con phải chọn một quý nữ làm mẫu thân của con đó...”

Sở Hoằng Du không muốn mấy lời này, lập tức nhảy khỏi người Ân phi: “Con đi chơi.”

Bình Luận (0)
Comment