Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống (Dịch Full)

Chương 541

Chương 541 -

Ngự Thư Phòng.

Bên ngoài gió lạnh quất vào người, trong phòng hương trà lững lờ.

Ân phi đứng bên cạnh mở miệng nói: “Vân tiểu thư, tuy hai đứa nhỏ thích ngươi nhưng ngươi và Dực nhi thật sự không có duyên phận, hôn sự này xem như bỏ qua đi.”

Bà ấy vốn dĩ đã không thể tiếp nhận hôn sự này, ai ngờ quốc sư lại tính ra bát tự không hợp.

Bà ấy tìm quốc sư hỏi thăm mới biết được cái gọi là bát tự không hợp chính là Vân Sơ có mệnh khắc phu.

Lúc đầu Vân Sơ gả cho Tạ Cảnh Ngọc, một nam tử ba mươi tuổi đương độ tráng niên như hắn ta, một người đang yên đang lành lại bỗng dưng lăn ra chết.

Thì ra là bị khắc chết.

Tạ gia thất thế có liên quan tới việc Vân Sơ khắc phu không?

Dù ai làm mẫu thân thì cũng không muốn nhi tử mình cưới một người bát tự không hợp về nhà.

“Hai đứa nhỏ không hiểu cái gì gọi là bát tự không hợp.” Ân phi tiếp tục nói: “Ta sẽ sắp xếp cho Vân tiểu thư gặp mặt hai đứa nhỏ, ngươi uyển chuyển cự tuyệt hôn sự này là được rồi.”

Sợ nhất chính là hài tử nháo, nháo lên thật sự là khiến người ta muốn chết đi sống lại.

Hoàng đế cũng sợ hai hài tử kia khóc lóc bên tai, chỉ cần nghĩ tới là đã muốn gặp ác mộng.

Ông ta vỗ vỗ tay, Cao công công bưng một chiếc khay đi vào, trong đó đựng đầy loại ngọc quý.

Hoàng đế mở miệng nói: “Ban cho Vân Nghi nhân.”

Vân Sơ biết đây là đồ bồi thường cho nàng.

Nàng cúi đầu, đôi mắt nheo lại, quốc sư đương triều trình độ ra sao, nàng là người rõ ràng nhất.

Tại sao lại nói bát tự của nàng và Sở Dực không hợp?

Rốt cuộc là ai đứng đằng sau gây khó dễ?

Ân phi tuy không hài lòng hôn sự này nhưng tuyệt đối không làm ra chuyện như vậy.

Hoàng đế càng không thể.

Hoàng Hậu còn ước gì hôn sự sẽ thành công nên bà ta sẽ không nhúng tay vào.

Vậy sẽ là ai?

Vân Sơ nghĩ trăm lần cũng không ra.

Lúc nàng đang suy nghĩ phải hóa giải thế cục này như thế nào thì tiếng hành lễ của tiểu thái giám từ ngoài cửa Ngự Thư Phòng đã vọng vào: “Bái kiến Thái Hậu, xin cho tiểu nhân đi vào bẩm báo...”

Tiểu thái giám còn nói chưa nói xong thì Thái Hậu đã cất bước đi vào.

“Chuyện quốc sư tính bát tự cho Dực nhi và Vân Nghi nhân, ai gia cũng đã nghe nói qua.” Thái Hậu nhìn về phía Vân Sơ nói: “Vân Nghi nhân bát tự quan tinh cực nhược, gả cho ai cũng đều là khắc phu, giống hệt bát tự của Thụy nhi, gả cho người nào cũng thành khắc thê, bởi vậy mà những năm gần đây ai gia chưa bao giờ dám tìm Vương phi cho Thụy nhi, sợ hại đến tính mạng người ta.”

Nghe vậy, hoàng đế lập tức nhếch môi.

Từ khi Sở Thụy tròn mười lăm tuổi, năm nào Thái Hậu cũng tìm hai ba quý nữ cho Sở Thụy xem mắt, chẳng qua đều bị Sở Thụy cự tuyệt.

Sao qua miệng Thái Hậu lại trở nên đạo mạo như vậy.

Ông ta nhất thời không rõ Thái Hậu nói mấy lời này để làm gì.

“Quốc sư nói, đại sát hợp đại sát, sát sát phương hóa hung thành tường.” Thái Hậu lộ ra tươi cười: “Ai gia đã nhờ quốc sư xem bát tự của Vân Nghi nhân cùng Thụy nhi, không ngờ lại là duyên trời tác hợp.”

Hoàng đế sửng sốt.

Thái Hậu lại muốn gả Vân Sơ cho Sở Thụy?

Thái Hậu có tâm tư gì, trong lòng ông ta biết rõ, vẫn luôn muốn tìm cho Sở Thụy một thê tử có gia thế để giúp đỡ bà ta mưu phản.

Hiện giờ Vân gia đã ra nông nỗi này, sao Thái Hậu lại...

Nhưng nghe nói trước đây Thái Hậu từng sai người lấy máu đầu tim của Vân Sơ, hay là bà ta muốn cưới Vân Sơ cưới về để lấy máu tiếp?

Vân Sơ cũng vô cùng kinh ngạc.

Thì ra người giấu mặt gây khó dễ lại chính là Thái Hậu.

Thái Hậu lại muốn gả nàng cho Sở Thụy?

Vì sao chứ?

Thái Hậu một lòng muốn khôi phục thế lực của tiền Thái Tử, vắt óc lập mưu mượn sức khắp nơi, hiện giờ Vân gia đã không còn như trước, sao Thái Hậu lại hao hết tâm tư để Sở Thụy cưới nàng?

“Vân Nghi nhân, ngươi có nguyện ý gả cho Thụy nhi?”

Thái Hậu ôn hòa dò hỏi.

Bình Luận (0)
Comment