Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống (Dịch Full)

Chương 568

Chương 568 -

Phương Tâm Nghiên đứng bên cạnh Thái Tử Phi tuy biết bản thân đã mang thai nhưng nàng ta cũng không muốn về Đông Cung mà lại theo mọi người tới tân phòng.

Nàng ta vừa liếc mắt thì đã thấy Sở Hoằng Du đang nhìn Vân Sơ chằm chằm.

Nàng ta nghe nói tiểu thế tử phủ Bình Tây Vương vô cùng bướng bỉnh, lúc trước Đàm nhị tiểu thư chính là bị tiểu thế tử này dọa chạy.

Nàng ta nghĩ chắc tiểu thế tử này cũng sẽ dùng thủ đoạn để giáo huấn Vân Sơ thôi.

Tiểu hài tử biết cái gì đâu, chỉ là trút giận một chút thôi, nhưng cũng đủ khiến Vân Sơ mất mặt.

Nàng ta cười mở miệng nói: “Tiểu thế tử, sau này đây là mẫu thân của ngươi, ngươi đã kính trà chưa?”

Hai mắt Sở Hoằng Du sáng ngời, thì ra còn có thể kính trà cho mẫu thân.

Nó vội vàng đi đến bên cạnh chiếc bàn, nhờ Thính Tuyết châm trà, Thính Tuyết đặt ly trà vào tay nó.

Nước trà kia nóng hôi hổi, tiểu gia hỏa cẩn thận bưng ly trà đi về phía Vân Sơ.

Phương Tâm Nghiên cong môi cười.

Nếu nàng ta đoán không sai thì tiểu gia hỏa này sẽ hắt ly trà nóng kia lên người Vân Sơ, có trò hay để xem rồi.

“Mẫu thân, mời uống trà.”

Sở Hoằng Du lớn tiếng nói, thanh âm to lớn vang dội rõ ràng.

Đây là lần đầu tiên nó có thể quang minh chính đại gọi một tiếng mẫu thân trước mặt tất cả mọi người, cảm giác này thật quá tốt đẹp.

Vân Sơ nhận lấy chung trà, cười nói: “Cảm tạ Du ca nhi.”

Phương Tâm Nghiên há hốc mồm.

Nàng ta nhớ người lựa chọn Vân Sơ chính là tiểu quận chúa, hẳn là tiểu thế tử này không thích Vân Sơ mới đúng, tại sao lại như vậy...

Có lẽ là Bình Tây Vương ân cần dạy bảo, không cho phép tiểu thế tử khiến Vân Sơ khó xử.

Nàng ta hít sâu một hơi, bỗng nhiên khựng lại: “Tại sao trong phòng này lại có mùi cá viên, hỉ yến hôm nay cũng có cá viên, không phải là tân nương tử ăn cá viên trong tân phòng đó chứ?”

Mọi người cẩn thận hít hà.

Ngoài mùi hương của nến và trầm ra thì quả thật có mùi cá viên, tuy rằng rất nhạt nhưng vẫn có thể ngửi ra.

Công chúa Khánh Hoa nhíu mày.

Trong ngày tân hôn, tân nương tử không được phép ăn uống, một là dùng việc tuyệt thực này để biểu hiện sự lưu luyến không rời với nhà mẹ đẻ, hai là ăn nhiều sẽ không tiện đi nhà xí, sau này đã chậm rãi trở thành quy củ.

Vân Sơ tốt xấu cũng từng gả một lần, sao một chút quy củ này cũng không biết?

Thật là mất mặt xấu hổ.

Công chúa Khánh Hoa chuẩn bị mở miệng cho qua chuyện này.

Không phải nàng ta giúp Vân Sơ, mà là Vân Sơ bây giờ đã là thê tử của Dực nhi, nàng ta chỉ giữ thể diện cho Dực nhi mà thôi.

Không đợi nàng ta mở miệng, Vân Sơ đã cong môi cười: “Cá viên là Vương gia đưa tới, chẳng lẽ ngày Phương trắc phi cùng Thái Tử điện hạ thành thân, điện hạ không đưa thức ăn tới tân phòng sao?”

Phương trắc phi trợn tròn đôi mắt.

Nàng ta cho rằng Vân Sơ sẽ phủ nhận, sau đó nàng ta sẽ chỉ ra chứng cứ khiến Vân Sơ không thể phản bác, nhưng nàng ta không ngờ Vân Sơ lại thừa nhận, còn cắn ngược nàng ta.

Ngày thành hôn của nàng ta, Thái Tử chỉ lo tiếp đãi khách khứa, uống đến say khướt, có thể nói là miễn cưỡng động phòng, nàng ta thật sự không cảm nhận được một chút ôn tồn nào.

So sánh với Vân Sơ, nàng ta cảm thấy việc bản thân gả cho Thái Tử là một điều rất tủi thân.

Nàng ta hung hăng liếc Vân Sơ, chỉ là đưa thức ăn mà thôi, khoe khoang cái gì, đắc ý cái gì!

Vân Sơ nhìn những người khác: “Hay là mọi người cũng nhịn đói suốt trong ngày thành thân?”

Mọi người ngượng ngùng cười.

Nếu nói bản thân thật sự nhịn đói cả ngày thì có vẻ như bọn họ không được phu quân yêu thương.

Nếu nói bản thân có ăn chút gì đó thì bọn họ có tư cách để giễu cợt Vân Sơ sao?

Đương nhiên là không thể nhịn đói cả ngày rồi, trên cơ bản đều có nha hoàn đưa thức ăn tới lót dạ, chỉ có vài phụ nhân được trượng phu mang đồ ăn tới, tình cảm của mấy phu nhân này và trượng phu vô cùng sâu nặng, có thể thấu hiểu Vân Sơ, bọn họ lập tức chuyện đề tài.

Thái Tử Phi trầm mặc gọi Phương trắc phi ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment