Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống (Dịch Full)

Chương 665

Chương 665 -

Gió lạnh gào thét.

Tạ Thế An đi bộ về nhà, mệt tới mức người đổ đầy mồ hôi.

Hắn ta vừa về đến cửa Tạ gia thì đã nhìn thấy một chiếc xe ngựa đang dừng trước đại môn, chỉ cần liếc mắt một cái là hắn ta đã nhận ra đây là xe ngựa của phủ Bình Tây Vương.

Hắn ta không nhịn được bước nhân hơn, nhấc chân bước qua bậc cửa, hắn ta nhìn thấy Vân Sơ đang đứng trong sân.

Sân viện vốn tiêu điều hoang sơ bây giờ lại có chút cảnh sắc vì có nàng ở đó.

Trong một khoảnh khắc, hắn ta đã nảy sinh ảo giác rằng Tạ gia lúc này chính là Tạ gia của trước kia.

“Vương phi.”

Tạ Thế An cúi đầu chắp tay, hành lễ.

“Ngươi cứ làm việc đi, ta đi trước.”

Vân Sơ được nha hoàn đỡ đi ra ngoài.

“Vương phi xin dừng bước.” Tạ Thế An gọi nàng lại: “Trời lạnh như vậy, Vương phi còn đang có thai, hẳn là không phải chỉ đi ngang qua Tạ gia rồi vào ngồi thăm một lúc đơn giản như vậy đúng không?”

Nguyên thị kinh mấp máy môi: “Sơ nhi, ngươi có thai?”

Không phải lúc trước đại phu đã nói Sơ nhi sẽ không bao giờ mang thai được nữa sao, từ lúc thai đầu của nàng chết nàng, nàng ở Tạ gia nhiều năm như vậy nhưng vẫn mãi không mang thai.

Tại sao chỉ vừa mới gả đến vương phủ hơn nửa năm đã có thai rồi?

Nếu khi trước Sơ nhi và Cảnh Ngọc có đích trưởng tử của bọn họ thì Tạ gia hẳn sẽ không thay đổi nghiêng trời lệch đất như vậy đúng không?

Vân Sơ vờ lộ ra vẻ quẫn bách khi bị người ta vạch trần, nàng mím môi nói: “Ta chỉ đến thăm thôi, không có ý gì khác.”

“Vương phi có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi.” Tạ Thế An nhìn già trẻ đang đứng trong sân: “Tổ mẫu, đưa bọn họ xuống dưới đi, ta và Vương phi có chính sự cần nói.”

Tạ Thế Duy há mồm muốn phản bác nhưng bây giờ ăn mặc ngủ nghỉ của nó đều nhờ vào bạc của đại ca, nó không dám đắc tội, sợ đại ca sẽ đối xử với nó giống như Tạ Thế Doãn, nó chỉ có thể không tình nguyện rời đi.

Chờ người ở tiền viện lui hết, lúc này Tạ Thế An mới nói: “Vương phi, mời nói.”

Hắn ta không tin Bình Tây Vương phi đang mang thai lại vô duyên vô cớ tới Tạ gia, một nữ nhân gả lần hai, nếu không có việc gì thì chắc chắn sẽ không đến nhà chồng trước, hơn nữa còn là một việc rất quan trọng nên mới khiến nàng đích thân đến đây một chuyến.

“Ta quả thật là có việc nên mới về Tạ gia.” Vân Sơ thở dài: “Nhưng nhìn tình huống của Tạ gia bây giờ... ta nghĩ hay là thôi đi.”

Tạ Thế An siết chặt nắm tay.

Quả nhiên hắn ta đã đoán đúng.

Hắn ta mở miệng nói: “Cũng đã từng là mẫu tử, Vương phi lại nhiều lần che chở ta, bây giờ cũng nên đến lượt ta làm gì đó cho Vương phi, nếu Vương phi từ bỏ thì ngày sau ta sẽ sống rất bất an.”

Vân Sơ ra vẻ do dự rối rắm, một hồi lâu sau mới nói: “Ta tới đây là muốn cậy vào tình nghĩa mẫu tử khi trước nhờ ngươi điều tra việc Cung Hi Vương nhúng chàm khoa cử, ngươi yên tâm, ta sẽ không bạc đãi ngươi đâu, cần bao nhiêu bạc thì ngươi cứ mở miệng.”

Tạ Thế An đột nhiên trầm mặc.

Khoa cử là con đường tuyển chọn quan viên trọng yếu của triều đình, cũng là con đường duy nhất cho thường dân bá tánh dưới tầng chót trèo lên cao, nếu xuất hiện hành vi làm rối loạn kỷ cương thì đó chính là một cú tát mạnh vào hoàng quyền, vì thế mà Hoàng Thượng chắc chắn sẽ không cho phép chuyện này xảy ra, nếu đã xảy ra thì chắc chắn sẽ nghiêm trị người gây rối để răn đe cảnh cáo!

Cung Hi Vương lại tham gia vào chuyện này sao?

Nếu bị Bình Tây Vương tra ra rồi thượng tấu, e là Cung Hi Vương...

Trong lòng Tạ Thế An nổi lên vô số ý niệm nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ: “Có thể làm việc cho Vương phi là vinh hạnh của ta, sao có thể nói tới tiền tài chứ. Nếu Cung Hi Vương thật sự tham gia vào chuyện gian lận khoa cử thì đối với học sinh hàn môn giống như Tạ gia mà nói thì đó chính là một sự bất công to lớn, vô số học sinh học tập đọc sách gian khổ mười năm đều thành công cốc... Ta nhất định phải tra rõ chuyện này, không chỉ là giúp Vương phi mà còn là giúp tất cả học sinh hàn môn đòi lại công bằng.

Bình Luận (0)
Comment