Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống (Dịch Full)

Chương 814

Chương 814 -

Vân Sơ sờ mái tóc ẩm ướt của hắn: “Hôm nay rơi xuống nước sao?”

“Rơi xuống nước ba lần.” Sở Hoằng Du nuốt thức ăn trong miệng, không kiềm nén nỗi sự phấn khích: “Con chỉ mang theo một bộ xiêm y sạch sẽ nên đã lén theo Trần Tam tới viện của hắn tìm xiêm y thay, suýt nữa đã bị cha nương của hắn phát hiện, nguy hiểm thật nguy hiểm thật!”

Vân Sơ: “...”

Công bộ Thượng thư và phu nhân có phát hiện thì e rằng cũng chỉ xem như không thấy.

Nàng buông đũa nói: “Nghiên cứu thế nào?”

“Sắp được rồi...” Sở Hoằng Du khựng lại, kinh ngạc nói: “Nương, sao ngài biết con đang nghiên cứu đồ vật?”

Vân Sơ bật cười: “Chút tâm tư nhỏ này của con mà muốn giấu giếm nương sao?”

“Đúng vậy đúng vậy.” Sở Trường Sinh cong môi cười nói: “Không phải ca ca đang nghiên cứu cách để đánh chiếm thuyền của đối phương trong một trận hải chiến sao?”

Sở Hoằng Du sờ sờ cái mũi.

Hắn còn muốn cho nương một kinh hỉ, ai ngờ cái gì nương cũng biết cả rồi.

“Có chỗ nào cần hỗ trợ thì cứ nói với nương.” Vân Sơ gắp cho hắn một miếng bong bóng cá: “Chờ lương thảo và quân lương được gom đủ, khoảng nửa tháng sau là quân binh tiếp viện sẽ xuất phát, phải đi nửa tháng mới đến nơi, lúc tới tiền tuyến còn phải bày binh bố trận, con vẫn còn thời gian, không vội.”

Sao Sở Hoằng Du có thể không vội, hắn vội muốn chết rồi.

Buổi thượng triều hôm sau hắn vẫn suy nghĩ chuyện này, lúc Âu Dương Diệp dạy học, hắn cũng thất thần, khi Âu Dương Diệp hỏi, hắn dứt khoát nói thẳng: “Lão sư, học sinh có một vấn đề muốn thỉnh giáo.”

Âu Dương Diệp chăm chú lắng nghe.

“Về phương diện hải chiến, Đại Tấn ta không có kinh nghiệp gì, mà người Đông Lăng lại vô cùng am hiểu chuyện phục kích trên biển.” Sở Hoằng Du không nhanh không chậm nói: “Ta đã xem qua chiến báo tiền tuyến gửi về kinh, thuyền chiến lớn nhỏ của Đông Lăng không bằng một phần ba của Đại Tấn ta nhưng có thể khiến Đại Tấn không chiến mà lui... Nguyên nhân ở đây là do thuyền chiến của bọn chúng tuy nhỏ nhưng tính linh hoạt cao, dễ dàng phục kích, bên ta khó có thể khống chế thuyền chiến của bọn chúng, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn chúng đánh lén rồi đào tẩu... Ta bèn suy nghĩ có thể phát minh ra một thứ gì đó có thể khống chế được thuyền chiến của bọn chúng hay không, biến thủy chiến thành lục chiến, sau đó dùng một chiêu tiêu diệt Đông Lăng, hiện tại ta đã có bản vẽ sơ bộ, là ta vẽ...”

“Hoàng Thượng tuy còn nhỏ nhưng rất có chủ kiến, nhưng mà...” Âu Dương Diệp lắc đầu: “Lão phu không am hiểu mấy thứ này, cũng không thể cho Hoàng Thượng kiến nghị gì.”

Sở Hoằng Du cúi đầu: “Ai da, vậy để ta tự nghĩ tiếp vậy...”

“Hoàng Thượng có thể đi tìm Công bộ Thượng thư.” Âu Dương Diệp mở miệng: “Mỗi một đời Công bộ Thượng thư đều am hiểu mấy thứ kỹ nghệ tinh xảo này, có lẽ có thể gợi ý cho Hoàng Thượng một chút gì đó.”

Hai mắt Sở Hoằng Du lập tức sáng lên.

Đúng vậy, Công bộ Thượng thư có nhiều kinh nghiệm hơn hắn, cũng cần giúp đỡ thì phải xin giúp đỡ.

Sau khi tan học, Sở Hoằng Du đổi xiêm y, đưa theo một đám tùy tùng, ngồi trên xe ngựa, lén lút chuồn ra cung.

Sở Thụy đang đi về phía Ngự Thư Phòng, nhìn thấy xe ngựa ra cung, hắn ta không nhịn được nhếch môi cười.

Nếu ấu đế không làm nên cơm cháo như vậy, hắn ta có thể bàn một mối làm ăn với Vân Sơ.

Hắn ta lập tức dời chân đến An Khang Cung.

Bình Luận (0)
Comment