Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống (Dịch Full)

Chương 835

Chương 835 -

“Đúng là không có quy củ như vậy.” Vân Sơ tiếp lời: “Nhưng quy củ cũng do con người định ra mà thôi.”

Hai mắt Tuyên thái phi lập tức lộ ra vẻ chờ mong.

“Nếu phiên vương có thể trị vì đất phong thật tốt thì mời mẫu phi tiến của mình đến đất phong ở một thời gian cũng không thành vấn đề, không phải là chuyện gì lớn.” Vân Sơ cười mở miệng: “Nghe nói sau khi lão bát đến Hiếu Xương, thổ phỉ bên đó không dám ngoi đầu dậy nữa, chờ đến đầu xuân, nếu cô cô nhớ lão bát thì tới Hiếu Xương thăm hắn đi, phong cảnh núi sông trên đường đi cũng không tệ.”

Vân thái phi mừng rỡ nói: “Được được được, vậy đa tạ Sơ nhi.”

Bà ấy biết Sơ nhi đang biểu hiện cho những thái phi khác xem, muốn nói với đám thái phi đó rằng nếu phiên vương biểu hiện tốt thì có thể cho mẫu tử bọn họ đoàn tụ.

Cũng tiện bề mượn sức nhà mẹ của những thái phi này, cho dùng bản thân không dùng tới thì cũng không để bọn họ trở thành thanh đao trong tay Sở Thụy.

Vân Sơ cười cười nói nói cùng mọi người một lúc rồi đứng dậy rời tiệc.

Mặc kệ mấy hoàng tử còn lại này có đến đất phong hay không thì đối với nàng cũng không có ích lợi gì, nàng tôn trọng lựa chọn của bọn họ.

Nàng đứng dậy rời khỏi đại điện, không về An Khang Cung mà lại đến thiên điện của Lê Tĩnh Xu.

Sau khi tiên hoàng băng hà, Lê Tĩnh Xu đi hay ở cũng trở thành một vấn đề lớn, bởi vì Lê Tĩnh Xu không phải là cung phi, không được xem là ngọc điệp của hoàng thất, không hợp ở lại trong cung.

Nhưng Lê gia đã ngã, Lê Tĩnh Xu quả thật đã không còn chỗ để đi, trong cung tạm thời không có người mới đến nên Vân Sơ vẫn giữ bà ấy lại.

Dù sao cũng là một người đáng thương.

“Nhị Lang, là Nhị Lang tới sao?”

Người bên trong đi ra, nhìn thấy Vân Sơ thì có chút thất vọng: “Thì ra là Bình Tây Vương phi.”

Ký ức của bà ấy vẫn dừng lại ở buổi đầu tiên được Vân Sơ cứu, bà ấy vẫn nghĩ rằng bây giờ Vân Sơ vẫn là Bình Tây Vương phi.

Vân Sơ cũng không sửa lại, mở miệng nói: “Bên ngoài lạnh lắm, Lê cô nương vào nhà ngồi đi, hôm nay Nhị Lang rất bận, sẽ không tới.”

Lê Tĩnh Xu ngồi trên giường bắt đầu thêu hoa: “Nhị Lang nói thích ta thêu bao gối cho chàng, ta đã thêu xong mười mấy cái rồi, sao chàng còn chưa đến.”

Vân Sơ không biết phải nói gì, chỉ có thể thở dài.

Lê Tĩnh Xu cũng chỉ trông bình thường được một lúc như vậy, rất nhanh đã trở lại trạng thái điên cuồng, sau khi uống thuốc thì đi ngủ.

Vân Sơ đứng trong sân dặn dò hạ nhân: “Đừng bao giờ cắt xén chi phí, nếu có người nào dám làm trái, ai gia tuyệt đối không xử nhẹ.”

Đêm tất niên cần phải đón giao thừa, Vân Sơ đón giao thừa cùng ba hài tử, nhưng vừa tới nửa đêm, mẫu tử bốn người đã ngủ mất, sáng hôm sau, Vân Sơ tỉnh giấc vì bị người nào đó vạch mắt.

Tiểu gia hỏa Giác ca nhi kia thức rồi cũng không khóc nháo, chỉ ngồi lên bụng Vân Sơ, dùng sức vạch mắt nàng ra, còn cười khanh khách.

“Tên nhóc hư hỏng này.”

Vân Sơ bế thằng bé, hôn lên gương mặt nhỏ của bé con.

Sở Hoằng Du cùng Sở Trường Sinh cũng tỉnh.

Hiếm khi không phải thượng triều, Sở Hoằng Du lập tức ăn vạ trong phòng Vân Sơ, chơi đùa cùng đệ đệ muội muội.

Một lúc sau đã có người lục tục tới chúc tết, An Khang Cung cũng không quá quạnh quẽ.

Ngày tháng cứ trôi qua như vậy cho tới ngày mùng bảy tháng giêng.

Buổi thượng triều đầu tiên của năm mới được mở màn bằng một chuyện vô cùng hân hoan.

Chuyện là một trăm ngàn đại quân được phái đến phía đông tiếp viện vào cuối năm ngoái đã hội họp với một trăm mấy chục ngàn đại quân ở đó, cùng nhau bố trí chiến lược tác chiến.

Đợi khi vũ khí tác chiến sắc bén được chuyển tới đó, bọn họ lập tức chủ động tuyên chiến.

Đông Lăng cũng xem như là đại vương trên biển cả, vô cùng khinh thường quân bộ của Đại Tấn, bọn chúng cũng chỉ phái tám chục ngàn quân đối đầu với hai trăm ngàn quân binh Đại Tấn.

Nếu dựa theo chiến thuật trước kia, tám mươi ngàn binh này có thể giết chết ít nhất ba mươi ngàn quân Đại Tấn, nhưng lần này Đông Lăng đã tính sai.

Bọn chúng có làm thế nào cũng không ngờ được Đại Tấn lại nghiên cứu ra một thứ vũ khí mới, khi thuyền chiến của bọn chúng tới gần, thứ đó đột nhiên rơi xuống găm chặt vào thuyền của bọn chúng, bọn chúng muốn chạy cũng không chạy được, bởi vì thứ kia được trang bị rất nhiều đinh sắt, cắm thật sâu vào boong tàu của bọn chúng.

Bình Luận (0)
Comment