Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống (Dịch Full)

Chương 902 - Chương 902 - Phiên Ngoại – Đời Trước 6

Chương 902 - Phiên ngoại – Đời trước 6

Phiên ngoại – Đời trước 6

Thuốc diệt chuột là kịch độc, vừa uống vào thì bụng đã bắt đầu quặn đau.

Vân Sơ ngã xuống đất, nằm dưới mặt đất lạnh như băng, hai mắt trợn to nhìn vầng trăng trên bầu trời.

Sự sống trong mắt nàng dần dần lụi tắt, nhưng đôi mắt mỹ lệ kia vẫn mở to, trăng rằm trong đáy mắt cũng phản chiếu gương mặt mỗi một người Tạ gia.

Đây là chết không nhắm mắt.

Một màn này khiến đám người Tạ gia kinh hồn táng đảm.

Nguyên thị run rẩy bò lên thăm dò hơi thở của Vân Sơ: “Đã chết, Sơ nhi thật sự chết rồi... Sơ nhi, là ta có lỗi với con...”

Nói xong thì ghé vào người Vân Sơ gào khóc.

Tạ Thế An ngồi xổm xuống vươn tay vuốt mắt cho Vân Sơ nhưng có làm thế nào thì đôi mắt kia vẫn cứ trừng to.

Rõ ràng là người đã chết nhưng đôi mắt to kia vẫn chứa đựng hận ý ngập trời.

“Tại sao lại như vậy?” Đào di nương rụt cổ: “Phu nhân bị bức chết, có khi nào sẽ hóa thành lệ quỷ quay về đòi mạng...”

“Câm miệng!” Tạ Thế An tức giận quát lớn, Đào di nương không dám nói gì nữa.

Hắn ta nhỏ giọng nói: “Hẳn là mẫu thân cũng không muốn toàn bộ Vân gia chết không người nhặt xác nhỉ, mẫu thân yên tâm đi đi, giao hậu sự của Vân gia cho ta, thế nào?”

Đôi mắt của Vân Sơ như không cam lòng khép lại.

Lúc này tất cả mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Tạ Thế An nhìn về phía đám người Tạ gia rồi nói: “Tạ Vân thị biết rõ Vân gia nghiệp chướng nặng nề, tội không thể xá, vì không muốn liên lụy Tạ gia nên tự sát bỏ mình, Tạ gia cảm nhớ Tạ Vân thị, hậu táng.”

Tạ Thế Duy không tán đồng: “Hậu táng phải tiêu tốn hơn mười ngàn lượng, người như vậy không đáng...”

“Câm mồm.” Tạ Thế An giải quyết dứt khoát: “Cứ làm theo lời ta, chuyện hôm nay chỉ có người Tạ gia biết là được, đừng truyền ra ngoài.”

Tạ Cảnh Ngọc nhìn về phía Hạ thị: “Ngươi gấp rút đặt mua mọi thứ cần thiết cho chỉnh tề đầy đủ, sáng sớm ngày mai phát tang.”

Hạ thị gật đầu, nàng ta nhìn thi thể Vân Sơ, trong mắt mang theo khoái ý.

Vân Sơ đã chết, Ngọc Lang không có chính thê, cuối cùng cơ hội của nàng ta cũng tới... Chỉ cần An ca nhi lật lại bản án cho Hà gia là nàng ta có thể quang minh chính đại trở thành đương gia chủ mẫu Tạ gia.

Ngày lành của nàng ta sắp tới rồi.

Tạ Thế An một thân mỏi mệt về viện của mình, hắn ta nhìn thấy phu nhân của mình đi tới đi lui ngoài cửa, đứng ngồi không yên.

“Phu quân!” Tống Nhân nhanh chóng bước tới: “Ta nghe nói triều đình định tội Vân gia, mẫu thân sao rồi, Tạ gia định xử trí mẫu thân thế nào?”

Tạ Thế An trầm giọng nói: “Mẫu thân đi rồi, tự sát mà chết.”

“Cái gì?” Tống Nhân không thể tin nổi: “Sao có thể...”

Nàng ấy gả vào Tạ gia nhiều năm như vậy, ngày nào cũng đến thỉnh an mẫu thân, có khi còn dùng cơm chung, cũng xem như hiểu biết mẫu thân.

Trong ấn tượng của nàng ấy, mẫu thân là nữ tử cứng cỏi, dù có xảy ra chuyện gì thì cũng sẽ không gục ngã, sao có thể tự sát chứ?

Sau khi Vân gia xảy ra chuyện, mẫu thân bôn tẩu khắp nơi, ban đầu nàng ấy cũng hỗ trợ nghĩ cách nhưng sau này phu quân lại bảo nàng ấy đừng nhúng tay vào, sợ ảnh hưởng con đường làm quan của huynh trưởng nàng ấy nên nàng ấy mới không hỏi tới, không quan tâm tới nữa.

Nhưng nàng ấy biết mẫu thân chưa bao giờ từ bỏ việc lật lại bản án cho Vân gia.

Chuyện Vân gia còn chưa rõ ràng, mẫu thân sẽ tự sát sao?

Bình Luận (0)
Comment