Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống (Dịch Full)

Chương 908 - Chương 908 - Phiên Ngoại – Đời Trước 12

Chương 908 - Phiên ngoại – Đời trước 12

Phiên ngoại – Đời trước 12

Nàng ta không ngừng dập đầu khiến da đầu của Tạ Cảnh Ngọc tê dại, hắn ta nhấc chân đá vào vai Thính Vũ: “Câm mồm, không được nói hươu nói vượn!”

Thính Vũ khóc đến hôn mê bất tỉnh, sau khi tỉnh lại thì muốn đi tìm Tạ Thế Doãn nhưng lại đổ bệnh, triền miên trên giường, thân thể bắt đầu suy sụp.

Mà Hạ thị lại lộ ra nụ cười, nói với Tạ Thế Duy: “Tuy Tạ gia đã có chỗ đứng ở kinh thành, thành tân quý của triều đình nhưng rốt cuộc Tạ gia vẫn là hàn môn, của cải quá ít, Tạ Thế Doãn đi rồi, bớt một người phân chia gia sản, con và đại ca cũng được nhiều hơn một chút.”

“Chỉ là bạc mà thôi, không đáng nhắc tới.” Tạ Thế Duy lắc đầu: “Thế đạo này quyền lực quan trọng hơn của cải rất nhiều.”

Hạ thị thở dài: “Chỉ cần lật lại bản án cho Hà gia, giúp ta khôi phục thân phận là ta có thể trở thành chủ mẫu Tạ gia, thân phận của mấy người các con cũng đường hoàng đứng đắn hơn một chút, nói đến cùng cũng là ta liên lụy các con.”

Tuy những hài tử này đều được nuôi dưới danh nghĩa của đích mẫu nhưng cả kinh thành đều biết hài tử là do ngoại thất sinh ra.

Nhi nữ của ngoại thất còn không bằng con vợ lẽ... Cũng may là hài tử đủ ưu tú, Phinh tỷ nhi vào cung trở thành sủng phi, An ca nhi thành Nhất phẩm Thủ phụ, Duy ca nhi là tướng quân Tam phẩm, mọi thứ đều phát triển rất tốt.

“Đúng là nên bắt đầu lật lại bản án cho Hà gia rồi.” Tạ Thế Duy chậm rãi nói: “Đại Lý Tự Khanh dầu muối không ăn, vậy chỉ có thể nhắm vào Đại Lý Thừa, ông ta chuyên quản lý hồ sơ vụ án, bảo ông ta sửa ghi chép vụ án một chút hẳn là không có vấn đề gì.”

Trong mắt Hạ thị lộ ra sự hưng phấn, ngay sau đó lại thở dài: “Cần bao nhiêu bạc để móc nối quan hệ?”

Trong nhà vì tang sự của Vân Sơ mà tiêu tốn hơn mười ngàn lượng bạc, chôn theo bao nhiêu đồ quý, nàng ta nhìn mà đau lòng...

“Chuyện này không cần bạc.” Tạ Thế Duy nở nụ cười: “Ta đi tìm đại ca thương lượng một chút.”

Lúc hắn ta đi tìm Tạ Thế An thì Tạ Thế An đang cau mày ngồi trước án thư, rõ ràng là đang thất thần.

“Đại ca phát sầu vì chuyện gì vậy?”

Tạ Thế An lấy lại tinh thần: “Không có gì, ngươi tới tìm ta có chuyện gì?”

Hắn ta chỉ đang nghĩ đến chuyện của Tống Nhân, từ khi mẫu thân hạ táng, Tống Nhân chưa bao giờ chủ động nói với hắn ta một câu nào, còn lấy lý do thân mình không tốt mà bắt đầu ở riêng.

Hắn ta tự hỏi rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề.

Tại sao Tống Nhân lại thay đổi?

“Đại ca, Đại Lý Thừa của Đại Lý Tự là người háo sắc, chúng ta đánh vào điểm yếu đó đi.” Tạ Thế Duy thấp giọng nói: “Nhanh chóng lật lại bản án của Hà gia thì tiền đồ của đại ca mới càng thông thuận.”

Tạ Thế An gật đầu: “Vậy tiêu chút bạc mua một nữ tử nhà đàng hoàng đi.”

“Đại ca hẹp hòi như vậy sao?” Tạ Thế Duy không tán đồng: “Nữ nhi nhà đàng hoàng tốn mấy đồng bạc chứ, Đại Lý Thừa nhà người ta không mua nổi sao, chúng ta phải biểu hiện đủ thành ý thì người ta mới nguyện ý giúp chúng ta sửa hồ sơ.”

Tâm tư của Tạ Thế An vẫn còn đặt trên người Tống Nhân, nhất thời không phải ứng kịp: “Ngươi nói rõ đi.”

“Tạ Nhàn.” Tạ Thế Duy chậm rãi nói: “Nàng ta không nghe lời, không thành thật, đã bị nhốt nhiều ngày như vậy mà vẫn náo loạn, nếu đã như thế thì tìm cho nàng ta một nơi tốt đi, có thể đuổi nàng ta ra khỏi Tạ gia, còn có thể biểu đạt thành ý với Đại Lý Thừa, nhất tiễn song điêu, cớ sao lại không làm?”

Bình Luận (0)
Comment