[Dịch] Người Người Tâng Bốc Vườn Nông Sản Của Tôi

Chương 147

Nhìn thấy Tịnh Đế Liên đang nở rộ, bọn họ không khỏi muốn tiến lại gần nhưng lại bị bảo vệ và dây cảnh báo giăng ra ngăn cản, đành phải lùi lại hai bước.

Giày của Đào Hiểu Tình bị giẫm lên, nhưng cô ấy cũng không buồn tranh cãi với người ta, vẫn giơ điện thoại di động chụp ảnh Tịnh Đế Liên đung đưa theo gió ở trong hồ.

Đào Hiểu Tình vẫn luôn giữ tư thế này, hoàn toàn đứng yên bất động.

Có nhiều lời ước nguyện khác nhau vang lên ở bên tai.

“Cầu xin sự may mắn, tôi hy vọng tôi sẽ đậu CET-4 và CET-6 (Kỳ thi Tiếng Anh Đại Học ở Trung Quốc)!”

“Cầu xin sự may mắn, xin hãy phù hộ cho tôi qua được kỳ thi vào tháng sau.”

“Sen may mắn, chúc các bạn của tôi có thể vượt qua khó khăn và đánh bại bệnh tật.”

Tịnh Đế Liên luôn là biểu tượng của sự may mắn và cát tường, lắng nghe những giọng nói xung quanh, Đào Hiểu Tình cũng thầm ước trong lòng: Mong bố mẹ luôn khỏe mạnh và tình bạn của mình với Tinh Tinh sẽ tồn tại mãi mãi.

“Hiểu Tình, cậu nhìn xem, ở kia còn có một gốc Tịnh Đế Liên –”

Tiếng kêu của Đường Tinh Tinh đã kéo cô ấy trở lại hiện thực, Đào Hiểu Tình nhìn theo hướng cô ấy chỉ, thực sự còn có một đóa sen khác.

Bông Tịnh Đế Liên đó cách họ rất xa, được bao phủ bởi nhiều lớp lá sen, lại nằm gần trung tâm hồ, nếu không nhìn kỹ thì không thể phát hiện ra được.

Đường kính của bông hoa vẫn còn khá nhỏ, chỉ chưa tới mười cm nhưng rất đẹp, là loài hoa sen cánh kép.

Cánh hoa màu trắng tinh pha thêm một chút màu xanh nhạt, khi nở rộ có hình bát úp, các cánh hoa xếp chồng lên nhau tầng tầng lớp lớp, từ ngoài vào trong.

Hai bông sen nở hai bên trái phải như hai viên ngọc.

Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy một bông sen màu xanh nhạt chứ đừng nói đến là một bông Tịnh Đế Liên.

Sau khi Đào Hiểu Tình chụp được ảnh của bông sen này, cô ấy đã kéo Đường Tinh Tinh xuống con đường ván gỗ bất chấp đám đông.

Các nhân viên bảo vệ đã kiểm soát số lượng người ở lối vào nhưng vẫn đông đúc vì có quá nhiều người.

Khắp nơi đều có người chụp ảnh bằng máy ảnh chuyên nghiệp, chẳng ai mà không muốn ghi lại khung cảnh đẹp đẽ như vậy.

Khắp nơi đều có người chụp ảnh bằng máy ảnh chuyên nghiệp, chẳng ai mà không muốn ghi lại khung cảnh đẹp đẽ như vậy.

Dòng người càng lúc càng đông đúc, Đào Hiểu Tình cuối cùng đã chụp được bức ảnh bông sen Tịnh Đế Liên ở chỗ lan can đình hóng gió.

Những giọt nước li ti đọng lại trên những cánh hoa màu xanh nhạt, từ từ lăn xuống rơi vào những cánh hoa bên trong, sau đó còn chảy qua đài hoa màu xanh lục, nhỏ giọt theo đuôi cánh hoa xuống mặt hồ bên dưới, tạo thành một gợn nước nhỏ, kết hợp nền lá sen xanh và những chú cá koi đầy màu sắc trong hồ, tạo ra một khung cảnh tuyệt đẹp.

Trong ảnh chụp, phía dưới bên trái đóa sen xanh này, một đóa sen màu hồng nhạt kiêu hãnh nở rộ, không sợ gió mưa, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, cao quý lại tự do.

Bức ảnh hai bông sen Tịnh Đế Liên mọc cạnh nhau!

“Tinh Tinh, tớ chụp được rồi…”

Đào Hiểu Tình lau nước mưa trên mặt, giơ điện thoại lên cười vui vẻ…

Sau đó, Hoa Gian Tập lại lần lượt nở ra sáu bông Tịnh Đế Liên, nhiều nhất có thể chụp được cảnh 4 bông Tịnh Đế Liên song song trong cùng một bức ảnh, khiến khách du lịch đến thưởng thức được mở rộng tầm mắt.

Trong số những vị khách du lịch này, hầu hết là người dân địa phương đến từ thành phố W, vườn còn chưa mở cửa mà đã có rất nhiều người cầm máy ảnh đứng chờ sẵn.

Bình Luận (0)
Comment