Lần trước anh thanh niên kia nói rất đúng, khi kinh tế suy thoái, chi tiêu cho du lịch của người dân cũng sẽ giảm đi, áp lực cạnh tranh sẽ lớn hơn trước.
Thật khó để một vườn bách thảo ít được biết đến có thể nổi lên giữa vô số điểm tham quan và đạt được lượng khách tham quan mỗi ngày đúng theo yêu cầu.
Yêu cầu trung bình mỗi ngày có 800 khách tham quan tới đây nghe thì có vẻ không nhiều, nhưng nếu tính toán dựa trên thực tế là vườn bách thảo mở cửa lúc 8:30 và đóng cửa lúc 17:00 vào mùa hè, không bao gồm nửa tiếng cuối cùng dừng kiểm tra vé, thì trong vòng 8 giờ tính từ lúc vườn bách thảo mở cửa, bình quân mỗi giờ sẽ phải có 100 người vào cùng lúc, hơn nữa số lượng này phải duy trì liên tục, bắt buộc phải nhiều hơn chứ không được ít hơn.
Ngay cả ở một số công viên quốc gia cấp 3A, 4A, vào những ngày làm việc trừ ngày nghỉ và ngày lễ thì lượng du khách còn không đông được như vậy.
Hơn nữa, nơi này khá hẻo lánh, mức độ nổi tiếng gần như bằng 0, không thể so sánh với những danh lam thắng cảnh nổi tiếng đó được.
Trước mắt chỉ có thể dựa vào việc quảng bá.
Trịnh Thiển đánh dấu mục này bằng dấu sao.
Trong thời đại Internet, tin tức lan truyền với tốc độ cực nhanh, mỗi ngày con người đều tràn ngập trong hàng vạn tin tức, thật thật giả giả rất khó để phân biệt.
Để tiết kiệm thời gian và chi phí, người ta thường tìm kiếm câu trả lời trên Internet.
Ví dụ: Trước khi đến nhà hàng hoặc điểm du lịch nào đó sẽ làm vài động tác như: đọc đánh giá, tìm kiếm ảnh… và dùng thông tin do người khác cung cấp để tham khảo.
Và “người khác” này chính là những lời bình luận trên các ứng dụng đánh giá khác nhau, lời đánh giá từ một vài streamer nổi tiếng hoặc lời đề xuất từ
bạn bè xung quanh, v.v.
Vì vậy, việc quảng bá cũng nên bắt đầu từ phương diện này.
Còn việc làm thế nào để duy trì sự nổi tiếng và mang lại lượng khách ổn định sau khi quảng bá, lại là một vấn đề khác cần được suy nghĩ.
Nghĩ đến đây, Trịnh Thiển có chút phiền muộn, đứng dậy mở cửa sổ.
Sau cơn mưa nhiệt độ vẫn chưa tăng trở lại, không khí trong lành kèm theo làn gió nhẹ dần xua tan cảm giác khó chịu trong lòng.
Trịnh Thiển rũ mắt suy nghĩ hồi lâu, sau đó viết ra những điều mà cô cho là quan trọng nhất:
① Ưu thế độc nhất vô nhị (điểm thu hút)
② Trải nghiệm tham quan/ du lịch hoàn hảo (sự hài lòng)
③ Xuất hiện trên phương tiện truyền thông chính thống (quảng bá)
④ Chụp ảnh và chia sẻ (mở rộng danh tiếng)
Nếu có thể tận lực làm được những điều này, có lẽ khoảng cách đến lúc hoàn thành nhiệm vụ sẽ không còn xa nữa.
*
Những món đồ cô đặt hàng lúc trước đã nhanh chóng được giao tới.
Cái tên ban đầu là “Vườn bách thảo Nam Sơn” cũng không có đặc điểm gì đặc biệt, cũng giống như nhiều vườn bách thảo khác, Trịnh Thiển dứt khoát đổi thành “Hoa Gian Tập”, tên này vừa ngắn gọn vừa dễ nghe, đồng thời cũng có thể tạo bước đệm cho sự phát triển sau này.
Cái tên ban đầu là “Vườn bách thảo Nam Sơn” cũng không có đặc điểm gì đặc biệt, cũng giống như nhiều vườn bách thảo khác, Trịnh Thiển dứt khoát đổi thành “Hoa Gian Tập”, tên này vừa ngắn gọn vừa dễ nghe, đồng thời cũng có thể tạo bước đệm cho sự phát triển sau này.
Những thứ khác lần lượt được đặt vào các vị trí tương ứng.
Với bản đồ vẽ tay ở lối vào và các biển chỉ dẫn được đặt ở dọc đường, vườn bách thảo trông đã ổn hơn rất nhiều, đồng thời sự phân bố giữa cảnh quan vừa nhìn là hiểu ngay, mang lại sự thuận tiện cho khách du lịch khi tham quan.
Đồng thời, bảng giới thiệu đã được đặt quanh một số cây và hàng rào mang tính biểu tượng, ngoài việc quan sát thực vật, du khách còn có cơ hội tìm hiểu về chúng.